Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 457: Là Nữ Nhân Đã Có Hôn Phu

Ở Thành Dạ Nguyệt, trong lâu đài của gia tộc Dạ Nguyệt.
Áo Lợi Ba đen mặt đi vào phòng nghị sự, nhìn Cát Tư đang ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ vị trầm mặc không nói.
- Hi Bối Kỳ đâu?
Cát Tư cau mày hỏi.
- Ai dà...
Áo Lợi Ba co rút da mặt, thở dài ngồi xuống, đen mặt nói:
- Đừng nói nữa, không kéo nha đầu kia về được.
- Vì sao?
Cát Tư trầm giọng xuống.
- Con bé sống chết không chịu kết thân.
Áo Lợi Ba lại thở dài.
Cát Tư khẽ nheo mắt, gằn từng chữ:
- Tam đệ, con bé không đáp ứng, nhưng chuyện này không phải do con bé định đoạt được.
- Đại ca, ta cũng đã muốn dùng biện pháp mạnh đưa con bé về, thế nhưng... thành chủ thành Huyền Vũ ở đó, ta không mang về được.
Áo Lợi Ba khổ sở lên tiếng.
- Tình huống gì đây?
Cát Tư ngưng mắt suy tư.
- Đại ca, thành chủ thành Huyền Vũ là cao thủ hàng đầu cấp 8, so với lão tổ còn mạnh hơn, điều này bảo ta làm sao mang nha đầu kia về được chứ?
Áo Lợi Ba khổ sở và bất đắc dĩ.
Cát Tư kéo căng da mặt già nua ra, giật mình hỏi:
- Ngươi nói thật chứ?
- Đương nhiên là thật.
Áo Lợi Ba lấy tay đè huyệt Thái Dương, nửa tựa vào ghế gỗ.
- Vậy mà lại là cao thủ cấp 8...
Cát Tư hơi thất thần.
Chẳng lẽ gia tộc Dạ Nguyệt, thật sự không giữ được vị trí thành chủ sao.
Áo Lợi Ba đột nhiên nói:
- Sự hưng suy của gia tộc, cần nhờ một cô gái để duy trì, cũng không phải là một chuyện đáng kiêu ngạo gì.
- Ngươi nói cái gì?
Cát Tư hung dữ, quát lạnh một tiếng.
- Đây là những gì mà thành chủ thành Huyền Vũ nói.
Áo Lợi Ba rụt cổ lại giải thích.
Cát Tư lạnh mặt nói:
- Nếu Gia tộc Dạ Nguyệt mất đi vị trí thành chủ, sau này cũng sẽ không thể sống khá giả giống như kiểu trước đây.
- Hi Bối Kỳ cũng nói, hưng suy của gia tộc, không phải một mình con bé có thể quyết định...
Áo Lợi Ba kể lại một lần chuyện diễn ra ở phòng khách của thành Huyền Vũ.
- Ai dà...
Cát Tư nghe vậy thì trạng thái tinh thần có chút cụt hứng, tựa lưng vào ghế ngồi trầm mặc không nói.
- Nếu như lão tổ vẫn còn thì tốt rồi.
Lợi Áo Ba nhắm mắt lại.
- Đạp đạp đạp !
Tiếng bước chân truyền đến.
Thị nữ gõ cửa phòng, cung kính nói:
- Đại trưởng lão, Tam Trưởng Lão, thiếu chủ của gia tộc Lộ Pháp tới.
- Phất Âu Nạp, sao hắn lại tới đây?
Cát Tư cau mày, nghiêng đầu hỏi:
- Ngươi đã truyền tin ra ngoài?
Áo Lợi Ba lắc đầu nói:
- Không, đã hạ lệnh nghiêm cấm để lộ tin tức.
Cát Tư ngồi thẳng người dậy, bình tĩnh nói:
- Vậy hãy để cho hắn vào đi.
- Vâng.
Thị nữ xoay người rời khỏi.
Hai phút sau, Phất Âu Nạp mặc áo da thú màu trắng đi vào phòng nghị sự.
Hắn đi đứng lỗ mãng, mí mắt nheo nheo, trong tay còn cầm một chiếc quạt lông nhẹ nhàng quạt.
- Hai vị trưởng lão, lâu rồi không gặp.
Phất Âu Nạp giơ tay lên cúi lưng hành lễ, xem như chào hỏi.
- Lần này ngươi tới là có chuyện gì không?
Áo Lợi Ba dứt khoát mở miệng hỏi.
- Ha hả, lần này ta tới, chủ yếu là muốn gặp thê tử tương lai của ta một lần.
Phất Âu Nạp tươi cười nói.
- Hi Bối Kỳ không ở thành Dạ Nguyệt.
Cát Tư bình tĩnh nói.
Phất Âu Nạp nghe vậy thì nhíu mày, Hi Bối Kỳ còn chưa có trở về?
Hắn híp mắt, hờ hững hỏi:
- A? Nhưng ta lại nghe nói Lan Na đã trở về, Hi Bối Kỳ cũng nên về rồi chứ?
Hắn biết nửa năm trước Lan Na rời đi là để tìm Hi Bối Kỳ trở về.
- Hiện nay, con bé đang ở thành Huyền Vũ... Trong thời gian ngắn sẽ không về đâu.
Cát Tư gõ một cái lên vay vịn của ghế.
- Thành Huyền Vũ?
Phất Âu Nạp càng thêm nghi hoặc, thành Huyền Vũ là nơi nào?
Áo Lợi Ba hỏi:
- Ngoài thành mới tới một con Man Thú Hoang Cổ, chắc ngươi biết chứ?
Phất Âu Nạp gật đầu, lạnh nhạt nói:
- Ừm, đương nhiên biết, đây cũng là một nguyên nhân khác khiến ta tới tìm hai vị trưởng lão.
Tiểu Huyền Vũ xuất hiện, gây ra động tĩnh rất lớn, bây giờ trong thành Dạ Nguyệt không ai không biết đến nó.
Lần này, Phất Âu Nạp lần này tới lâu đài của thành Dạ Nguyệt, đầu tiên là vì chuyện của vị hôn thê, thứ hai chính là tới hỏi tình hình của Man Thú Hoang Cổ.
Người trong gia tộc Lộ Pháp từng thấy Tam Trưởng Lão của gia tộc Dạ Nguyệt dẫn người tới gần Man Thú Hoang Cổ.
- Sau lưng Man Thú Hoang Cổ có một tòa thành lớn, đó chính là thành Huyền Vũ, Hi Bối Kỳ đang ở nơi đó.
Áo Lợi Ba chậm rãi nói.
- Phía sau Man Thú Hoang Cổ có một tòa thành lớn!

Phất Âu Nạp kinh ngạc trừng lớn hai mắt.
Người nào to gan như vậy, dám xây thành ở phía sau Man Thú Hoang Cổ, sẽ có người sinh sống sao?
- Ừm, ta đã đi xem qua.
Lợi Áo Ba gật đầu.
Trong lòng lão thầm tính kế, dựa vào gia tộc Dạ Nguyệt không cách nào để Hi Bối Kỳ quay trở về, có thể người của gia tộc Lộ Pháp đi thử một chút.
- Tình huống thế nào?
Phất Âu Nạp liền hỏi tiếp.
- Nơi đó thật không tệ.
Ánh mắt của Áo Lợi Ba lóe sáng, nói:
- Nếu không Hi Bối Kỳ cũng sẽ không cứ ở mãi nơi này, không muốn trở về.
- Hi Bối Kỳ không muốn trở về?
Phất Âu Nạp khẽ nheo mắt, trầm giọng hỏi:
- Chẳng lẽ cô ấy không biết, mình là nữ nhân đã có vị hôn phu sao?
- Ta đã nói với con bé chuyện hôn ước, nhưng con bé lại càng muốn ở lại thành Huyền Vũ hơn, ta cũng không còn cách nào.
Áo Lợi Ba ung dung thở dài, bày ra một bộ thái độ ta cũng không biết làm sao.
- Lấy hay không lấy chồng cũng không phải do cô ấy quyết định!
Phất Âu Nạp lạnh rên một tiếng, đối với nữ nhân Ma Cà Rồng thì đây là tình thế bắt buộc.
Hi Bối Kỳ là hậu duệ của Ma Cà Rồng thuần huyết, chỉ cần sinh con với cô ấy, nhất định là Ma Cà Rồng thuần huyết.
Trong gia tộc Lộ Pháp, Ma Cà Rồng thuần huyết đã rất ít, cứ tiếp tục như thế, không đến vài thập niên, sớm muộn gia tộc cũng sẽ trở thành thế lực của Ma Cà Rồng nhị lưu, bị người ta xem thường.
- Chúng ta đã khuyên bảo, nhưng con bé vẫn không muốn trở về.
Áo Lợi Ba giang tay ra, nhún vai một cái.
- Ta tự đi tìm cô ấy, muốn xem thử một chút, thành Huyền Vũ này có gì tốt mà khiến vị hôn thê của ta không rời bỏ được.
Phất Âu Nạp cười lạnh một tiếng.
Hắn ngước mắt hỏi:
- Đúng rồi, hai vị trưởng lão, Man Thú Hoang Cổ tới thành Dạ Nguyệt của chúng ta có mục đích gì?
- Là để làm giao dịch, sẽ dừng lại mười ngày.
Áo Lợi Ba bình tĩnh nói.
Chỉ là để làm giao dịch?
Phất Âu Nạp chậm rãi gật đầu, nhàn nhạt nói:
- Đã như vậy, ta đây đi về trước.
- Ừm.
Cát Tư đạm nhiên gật đầu.
Phất Âu Nạp xoay người rời khỏi, chuẩn bị trở về gia tộc báo lại chuyện của thành Huyền Vũ, sau đó sẽ đi đón vị hôn thê về.
Áo Lợi Ba, Cát Tư liếc nhau, không hẹn mà cùng lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường.
Phất Âu Nạp có thể đón Hi Bối Kỳ về thì càng tốt, không thể nói, cũng không tổn thất gì.
- Vừa rồi ngươi nói, thành Huyền Vũ tới thành Dạ Nguyệt chủ yếu là đến làm giao dịch?
Cát Tư bình tĩnh hỏi.
- Ừm, thành Huyền Vũ có một đường phố giao dịch đối ngoại, nơi đó có thể trao đổi các loại như hoa quả, rau xanh.
Áo Lợi Ba nhấp miệng, dư vị của mùi vị hoa quả đã ăn lúc giữa trưa.
- Lại còn có hoa quả!
Con mắt màu vàng óng của Cát Tư hiện lên một tia kinh ngạc.
Áo Lợi Ba khàn khàn nói:
- Ta nghe ngóng, mỗi hoa quả chỉ cần năm miếng tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.
Cát Tư siết chặt tay vịn, ngạc nhiên hỏi:
- Làm sao lại rẻ như vậy?
Lão nhớ giao dịch hoa quả lần trước, mỗi quả có giá là mười sáu miếng tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, tuy vậy, cũng chỉ mua được mười mấy quả.
Áo Lợi Ba chậm rãi lắc đầu, biểu thị không rõ lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận