Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 483: Đội Phòng Cháy Chữa Cháy

A Đát Trúc vốn có một gương mặt xinh đẹp, con mắt màu trắng lấp lóe, phát động năng lực thức tỉnh.
Hai con ngươi của nhân viên thất thần, tinh thần bị khống chế, chuẩn bị viết động tác chợt ngừng một lát.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Cao Thao nhận ra được không thích hợp, đi lên phía trước.
- Hứ.
A Đát Trúc nhếch miệng, nghiêng đầu liếc nhìn Cao Thao, muốn khống chế tinh thần của hắn.
- A Đát Trúc, chớ dùng năng lực lộn xộn.
Giả Lỗ bất đắc dĩ nói.
- Ở đây vào thành quá chậm.
A Đát Trúc không vui nói.
- Tê tê !
Ánh sáng năm màu loé lên, khí tức hung thú cấp 7 tản mát ra.
A Đát Trúc biến sắc, cô ta chỉ có thực lực cấp 6 trung cấp, đối mặt với khí thế áp bách Kỳ Nhông Năm Màu, lộ ra bộ dáng cực kỳ chật vật.
- A Đát Trúc.
Giả lỗ trầm giọng quát lên.
Khí tức hung thú cấp 7 càng ngày càng gần, làm cho sắc mặt hai người thay đổi.
- Biết.
A Đát Trúc nhắm mắt lại, dừng lại hành động khống chế tinh thần.
Sau quầy, nhân viên công tác lấy lại tinh thần liền hoảng hốt, khôi phục vẻ bình thường.
Cao Thao cũng khôi phục bình thường, cũng không nhớ kỹ vừa mới xảy ra chuyện gì.
- Ta tên là A Đát Trúc, đến từ thành Tương Lai.
A Đát Trúc lạnh như băng nói.
- Được.
Nhân viên này cúi đầu nhanh chóng viết.
- Tê tê !
Kỳ Nhông Năm Màu thò đầu ra từ trên Thiên Môn Lâu, nhìn xuống người xếp hàng phía dưới.
- Tại sao Kỳ Nhông lại tới đây?
Khuôn mặt của Cao Thao nghiêm túc lại.
Trong mắt của A Đát Trúc lộ tia sợ hãi, sau đó vội vàng cúi đầu, cầm lấy Văn Điệp Thông Quan nhân viên công tác đưa, bước nhanh xuyên qua Thiên Môn Lầu.
Chờ 2 phút, Giả Lỗ mới bước đến, tụ hợp với cô ta.
- Vừa mới là hung thú cấp 7!
Khuôn mặt của Giả Lỗ nghiêm túc lại, gằn từng chữ:
- Man Thú Hoang Cổ này lại là cấp 8, ngươi đừng gây gối ở thành Huyền Vũ , phải cẩn thận chút.
- Biết.
A Đát Trúc cũng giật mình, tay che lấy ngực, cảm nhận được tim đang tăng tốc.
- Ta đi trước.
Giả Lỗ mắt nhìn vào Huyền Không Các, trong lòng phiền muộn, quá trình vào thành quá phức tạp.
Hai người tới Huyền Không Các, khi biết được vào thành phải gửi lại vũ khí, hai mặt của họ âm trầm rất lâu.
Nhưng nhìn thấy Nhện Quỷ Đỏ, hai người lập tức biết điều, thành thật gửi lại vũ khí, còn được nhân viên vui vẻ tiễn tiến vào Sơn Hải Quan.
Thành Huyền Vũ , bên trong phòng làm việc.
Mục Lương đang điều chỉnh lại bình chữa cháy làm bằng pha lê vừa làm được.
Bình chữa cháy là hình trụ tròn, cao 30 xăng-ti-mét, rộng 10 xăng-ti-mét, giống với kích thước bình chữa cháy di động ở Địa Cầu.
Hình dáng như bình chữa cháy, kết cấu bên trong lại hoàn toàn khác biệt.
Ở đỉnh chóp, anh lắp đặt một thiết bị phản ứng, bên trong chứa lượng nước nhất định.
Sau khi thuốc dập lửa hòa vào nước chứa trong thiết bị phản ứng, liền sẽ phát sinh phản ứng, sau khi biến thành bọt biển thể tích tăng lớn, cuối cùng phun ra từ miệng, để dập lửa vị trí đã xác định.
- Có hiệu quả...
Mục Lương nhóm lửa một chậu than, sau đó, đặt miệng bình chữa cháy nhắm ngay chậu than, sau đó nhấn chốt phun trên thiết bị phản ứng.
Phanh...
Khi tiếng ‘Phanh’ vang lên, bình chữa cháy trong tay anh lắc lư hai cái.
Trong lòng bàn tay truyền đến chấn động, mang ý nghĩa thuốc dập lửa bên trong bình đang xảy ra phản ứng.
- Phốc !
Bọt biển dập lửa màu trắng phun ra từ miệng, phun vào trong chậu than rất chính xác, trong khoảnh khắc đã dập tắt lửa trong chậu.
- Hiệu quả còn tốt hơn so với trong tưởng tượng.
Khóe miệng của Mục Lương nhấc lên, tâm trạng rất vui vẻ.
Việc chế tạo bình chữa cháy thành công, mang ý nghĩa có thể bắt đầu thành lập Đội phòng cháy chữa cháy.
- Toàn bộ đều làm từ lưu ly, có thể để Sóc Lưu Ly phụ trách sản xuất, lắp đặt thiết bị phản ứng, có thể để Phường Công nghiệp Quân sự phụ trách.
Mục Lương đang tính toán trong đầu.
Anh lấy ra giấy bút, quyết định viết xuống tất cả suy nghĩ, sau đó sẽ giao cho Nguyệt Thấm Lan sắp xếp.
- Cộc cộc cộc !
Cửa thư phòng bị gõ vang.
- Vào đi.
Mục Lương thuận miệng đáp tiếng.
Cót két !
Cửa phòng bị đẩy ra.
Tiểu hầu gái đi vào phòng làm việc, cầm trong tay hai tinh thể màu xám trắng lớn chừng quả đấm.
Ba Phù ôn nhu nói:
- Đại nhân Mục Lương, ta lại nhặt được hai tinh thể.
Mấy ngày nay, cô bé đều sẽ đi hoa viện phía sau, phụ trách nhặt tinh thể do Thú Thực Âm, rồi đưa tới phòng làm việc.
- Đặt vào trong rương.
Mục Lương nâng cằm lên, ra hiệu rương pha lê đựng đồ trên giá gỗ.
Trong rương, cũng có đặt 6 viên tinh thể giống như vậy, lại cộng thêm hai viên hôm nay là có tất cả 8 viên.
- Vâng.
Ba Phù khôn khéo đáp lại, cẩn thận đặt tinh thể vào trong rương.
Mục Lương tùy ý hỏi:
- Thấm Lan có ở Cung điện không?
- Đại nhân Thấm Lan vừa trở về.
Ba Phù yếu ớt nói.
- Bảo cô ấy tới tìm ta.
Mục Lương ôn hòa nói.
- Vâng.
Tiểu hầu gái quay người rời khỏi thư phòng.
Mục Lương vùi đầu tiếp tục viết bản kế hoạch, viết xuống tất cả quá trình thành lập Đội Phòng cháy Chữa cháy, bình chữa cháy chờ người mang đi sắp xếp.
Mười phút sau.
Kẽo kẹt...
Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa phòng ra đi vào, dáng vẻ yêu kiều đi tới bên cạnh Mục Lương.
Giọng của cô ra vẻ u oán, giận trách:
- Ta vừa mới trở về, còn chưa kịp uống nước, lại bị ngươi gọi tới.
Tất cả công việc ở Khu Ngoại thành, cơ bản đều do Nguyệt Thấm Lan phụ trách, Mục Lương quyết định kế hoạch, cô phụ trách sắp xếp người tiến hành.
Trong mắt của anh lộ ý cười, biết cô đang trêu đùa, nhưng vẫn muốn quan tâm một chút.
Anh lôi kéo tay Nguyệt Thấm Lan, ôn nhu nói:
- Khổ cực cho ngươi.
- Nói đi, lại có chuyện gì cần ta an bài?
Nguyệt Thấm Lan liếc đôi mắt xinh đẹp một cái.
- Cần ngươi đi thành Dạ Nguyệt một chuyến.
Mục Lương ôm eo cô, ôm cô ngồi vào trên chân.
- Đi thành Dạ Nguyệt?
Tim của Nguyệt Thấm Lan bắt đầu đập nhanh, cái cổ đã xuất hiện một vòng ửng đỏ, con mắt màu xanh nước biển hơi mơ màng.
- Ừ, ta làm một vụ giao dịch với Đại trưởng lão gia tộc Dạ Nguyệt......
Mục Lương kể tóm tắt lại một lần chuyện đã xảy ra đêm qua.
Cô chậm rãi gật đầu, hơi thở nóng hổi phả ra, nói:
- Ta hiểu được, giao cho ta.
Mục Lương lại cầm lấy tờ giấy đã viết xong kế hoạch đưa qua, nói:
- Đúng rồi, đây là kế hoạch thành lập Đội phòng cháy chữa cháy với bình chữa cháy, ngươi xem trước một chút, có rảnh lại đi sắp xếp.
- Ừm.
Lần này, Nguyệt Thấm Lan thật sự u oán, lại thêm một chuyện tới tay, hiện tại, cô đang suy nghĩ tìm trợ lý.
- Vậy ta đi thành Dạ Nguyệt trước.
Nguyệt Thấm Lan chậm rãi ung dung đứng lên, đưa tay sửa sang lại quần áo.
- Đi đi, chú ý an toàn, mang theo Tiểu Tử, nhóm Ly Nguyệt.
Mục Lương ôn nhu dặn dò.
Có hung thú cấp 7 áp trận, sẽ không có vấn đề quá lớn.
- Biết rồi.
Nguyệt Thấm Lan cầm lấy bản kế hoạch, cất bước rời khỏi phòng làm việc.
Mục Lương khẽ nhúc nhích rồi hít thở một cái, trong không khí còn lưu lại mùi hương cơ thể của cô.
Anh đứng lên, lấy ra một viên tinh thể trong rương từ trên giá gỗ, một lần nữa ngồi trở lại vị trí nghiên cứu.
- Thứ này đến tột cùng có ích lợi gì?
Mục Lương mím môi, cẩn thận quan sát tinh thể.
Qua một hồi lâu, anh vẫn như cũ không thể nghiên cứu ra kết quả mong muốn.
- Dùng nước luộc, lửa đốt xem thử.
Mục Lương quyết định.
Anh đưa tay ra, lòng bàn tay dâng lên một ngọn lửa màu đỏ cam, hoàn toàn bao lại tinh thể màu xám trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận