Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 582: Nộp Tiền Phạt

- Thành Huyền Vũ còn đang tuyển người nữa, đãi ngộ vô cùng tốt, ta là định tới thử.

- Ta cũng có dự định giống vậy, nhưng trước hết ta muốn xem thử một chút ngoại thành thành Huyền Vũ có cảnh quan như thế nào, nếu bị gạt sẽ không tốt.

- A? Phong cảnh khu ngoại thành sao?
Bên cạnh Sơn Hải Quan đã vây đầy rất nhiều người.
Trên tường Sơn Hải Quan, dán hơn 10 tấm ảnh trắng đen, là hình ảnh phong cảnh khu Ngoại thành, do Vạn Bái chụp, có hơi giống những ảnh đen trắng năm tám mươi.

- Đây là dáng vẻ ngoại thành sao?
Mọi người trợn to con mắt, từng từng tấm ảnh, bị phong cảnh trên bức hình hấp dẫn.
Phong cảnh trong bức hình, có khu dân cư, cũng có đồng ruộng, vườn trái cây các loại.

- Những bức tranh này là ai vẽ? Làm sao lại giống như đúc được?
Âm thanh kinh ngạc vang lên không ngừng, càng ngày càng nhiều người bị hấp dẫn.
Những bức tranh như thế cũng được dán ở trong thành Tương Lai, Thiên Môn Lâu.

- Hoàn cảnh giống như rất không tệ, ta đi tham gia rút thưởng, tự mình đi vào ngoại thành xem thử.
Hình ảnh cảnh đẹp xuất hiện, thành công hấp dẫn càng nhiều người, khiến những người chưa quyết định càng thêm kiên định.
Trong Trân Bảo Lâu, có rất nhiều thương nhân hành hoang tụ tập ở đây, giao dịch đồ vật mình mong muốn.

- Chào ngươi, ta muốn mười con Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng.

- Ta muốn hai mươi hạt giống cải trắng, đủ tư cách tham gia rút thăm trúng thưởng không?
Bọn hắn đứng xếp hàng, quơ tinh thạch hung thú với đồng Huyền Vũ trong tay.

- Có thể.
Sau quầy, nhân viên phục vụ lấy ra một cái hộp gỗ, từ bên trong rút ra một tờ giấy có viết số, đưa cho người trước mặt.

- 523?
Nam tử sửng sốt một chút.
Tờ giấy rộng cỡ hai ngón tay, dài năm centimet, ngoại trừ con số, còn có đóng một dấu mộc, đề phòng bị làm giả.
Hắn nghi hoặc hỏi:

- Con số trên giấy là có ý gì?

- Đó là con số trúng thưởng thuộc về ngươi.
Nhân viên này giải thích nói:

- Vào giữa trưa, ngay cổng Viện Ca Kịch sẽ tiến hành rút thăm, nếu như số này với số rút được, liền có thể tiến vào tham quan khu Ngoại thành.

- Ra là như vậy, đã hiểu.
Nam tử này siết chặt tờ giấy trong tay.

- Ta cũng mua hơn năm mươi viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, vậy số may mắn của ta đâu?
Những người khác ồn ào kêu lên.

- Yên tĩnh, sẽ có hết.
Âm thanh trong trẻo lạnh lùng vang lên.
Hồ Tiên từ trên lầu đi xuống, ánh mắt lạnh lùng quét mọi người một cái.
Cô tỏa ra khí tức cấp 7, làm cho những người này không dám quấy rối, ngoan ngoãn xếp hàng.

- Hôm nay thu vào, lại muốn vượt qua hôm qua.
Khóe môi của Hồ Tiên câu lên.
Phố Buôn Bán, gần tới thời điểm giữa trưa.
Cổng Nhà Hát có đặt bàn gỗ hình chữ nhật, trên mặt bàn có một hộp gỗ hình chữ nhật, đây là thùng rút thăm trúng thưởng.
Trước bàn gỗ hai mét, đã có rất nhiều người vây quanh, trong tay bọn họ đều cầm số may mắn của bản thân, chờ đợi giải thưởng bắt đầu mở màn.

- Sao vẫn chưa bắt đầu?
Có người nóng vội la làng lên.

- Đúng vậy, mặt trời đã lên đỉnh, rút thưởng có thể bắt đầu rồi.
Hiện trường trở nên ồn ào, từng người đều quơ quơ tấm vé may mắn trong tay.
Ngoài cổng Viện Ca Kịch đã có hơn năm trăm người tụ tập, trong đó có tám phần mười là ngườinắm giữ vé rút thưởng.

- Sắp bắt đầu sao?
Lý Tiểu Cốt bị hộ vệ bảo vệ xung quanh, vị trí. đứng bàn gỗ gần nhất.
- Tiểu thư, chú ý an toàn.
Khuôn mặt của hộ vệ nghiêm túc, khí tức cấp 5 để cho rất nhiều người không dám tới gần.

- Không có chuyện gì.
Đôi mắt xinh đẹp của Lý Tiểu Cốt chớp chớp, tùy tiện lắc lắc tay nhỏ.

- Chớ đẩy ta.

- Ngươi cũng đừng chen ta.
Bên ngoài bàn gỗ, đám người chen chúc, ồn ào, thỉnh thoảng vang lên tiếng tranh chấp.

- Còn chen, thấy ngươi đang muốn tìm chết, ngươi dám chen ta... Xem chiêu.

- Dám đánh ta, ngươi tự tìm chết à?
Hai người tính khí nóng nảy, không hẹn mà cùng lựa chọn động thủ, lập tức làm cho hiện trường càng thêm hỗn loạn.

- Bắt hết cho ta.
Âm thanh lạnh như băng truyền đến từ sau đám người.
Hồ Tiên bước đi ưu nhã, trên mặt đầy sương lạnh, bảy đầu đuôi cáo đung đưa có quy luật.
Phía sau cô có sáu tên Thành Phòng Quân đi theo, bọn họ là tiểu đội duy trì trật tự Phố Buôn Bán.

- Là đại nhân Hồ Tiên, người quản lý Phố Buôn Bán.
Trong đám người có người nhận ra Hồ Tiên, vang lên tiếng kinh hô.

- Dám đánh nhau ở Phố Buôn Bán, lòng can đảm của các ngươi rất lớn.
Hồ Tiên khẽ hất cằm, con mắt màu đỏ rực xem thường nhìn vào hai người đang xông vào nhau.
Đạp đạp đạp...
Đám người tản ra, Thành Phòng Quân nghiêm chỉnh bước lên trước, vây xung quanh hai người này.

- Ngạch... Chúng ta không phải cố ý, xin hãy tha lỗi.
Khuôn mặt của nam tử kia cứng ngắc, nhịn không được lui về sau một bước.
Một tên nam tử khác liền vội vàng gật đầu, cười theo nói:

- Đúng đúng đúng, chúng ta chỉ là đùa giỡn mà thôi.

- Đùa giỡn?
Hồ Tiên lườm hai người một cái, nhẹ nhàng nói:

- Đầu rơi máu chảy, mắt bầm mũi sưng, đây là đùa giỡn?

- Chính là đùa giỡn.
Nam tử nghiêm túc gật đầu chắc chắn lời của mình.

- Trước khi các ngươi tiến vào Phố Buôn Bán, đều đã biết, mặc kệ là Phố Buôn Bán hay khu Ngoại Thành đều nghiêm cấm hành vi ẩu đả đánh nhau.
Hồ Tiên nói bằng chất giọng lạnh lẽo nhắc nhở.
Quần chúng vây xem đều gật đầu, sau khi bọn họ cầm được Văn Điệp Thông Quan, trước khi tiến vào Sơn Hải Quan, trên tường ba cứ điểm cũng có dán Những Điều Luật Nghiêm Cấm Khi Vào Thành.

- Là... Là hắn động thủ đánh ta trước.
Nam tử này rụt đầu lại, đưa tay chỉ về tên nam tử còn lại.

- Đánh rắm, rõ ràng là ngươi ra tay trước.
Tên nam tử bị chỉ vào, nổi giận đùng đùng nói.

- Mặc kệ là các ngươi ai ra tay trước, bây giờ chỉ có hai lựa chọn.
Hồ Tiên đưa tay đánh gãy lời của bọn họ, lạnh giọng bảo:

- Nộp tiền phạt, hoặc đi đào mỏ hai tháng.

- Đào mỏ!
Hai người liếc nhau, không hẹn mà cùng mở miệng hỏi:

- Phạt bao nhiêu?

- Mỗi người hai trăm viên tinh thạch sơ cấp trung đẳng.
Hai tay của Hồ Tiên bắt chéo ôm trước người, nhìn có mấy phần lạnh lùng cao ngạo.

- Hai trăm viên tinh thạch sơ cấp trung đẳng!
Hai người la to một tiếng, đôi mắt trợn tròn.
Hồ Tiên lườm hai người một cái, hời hợt nói:

- Không giao tiền phạt, thì đi đào mỏ, hai tháng mà thôi, rất nhanh sẽ qua.

- Ta... Ta giao.
Nam tử cắn răng đáp lời.
Hắn sợ đào mỏ hai tháng ở thành Huyền Vũ sẽ là cảm giác sống không bằng chết.

- Ta cũng giao.
Tên còn lại cũng đen mặt lại, lấy ra tinh thạch giao tiền phạt.
Hai người tức giận mà không dám nói gì, dù sao thực lực cách xa quá lớn.

- Chúc các ngươi chơi vui vẻ ở Phố Buôn Bán.
Đôi môi của Hồ Tiên câu lên, cất bước đi về cổng Nhà Hát.

- Đáng giận.
Nam tử thấp giọng thầm mắng một tiếng.

- Ra ngoài lại đánh.
Nam tử còn lại cũng nghiến răng nghiến lợi nói.

- Chẳng lẽ lại sợ ngươi?

- Vậy bây giờ đi.

- A, đều sắp rút thăm trúng thưởng rồi, ta sẽ không rời đi với ngươi.

- Vậy thì hút xong lại tiếp tục.
Quần chúng tản ra lại lần nữa xúm lại, bầu không khí trở nên yên tĩnh, không khí rất hào hứng.
Đạp đạp đạp...

- Nhường một chút.
Một âm thanh tao nhã vang lên.
Nguyệt Thấm Lan bước đi đoan trang tiến vào, đi theo đằng sau là Diêu Nhi, xuyên qua đám người đi tới bên bàn gỗ.
Cô là tới làm chủ việc rút thưởng, tiếp theo phụ trách mang người trúng thưởng tiến vào Ngoại Thành.

- Chị Thấm Lan, bắt đầu rút thăm được rồi.
Hồ Tiên dùng giọng yêu mị cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận