Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2323: Hư Bát Vương.

Mục Lương nhìn Thú Kim Lưu Bốn Tai, nhẫn nhịn không để nó tiến hóa, nếu như trở nên quá lớn, vậy thì sẽ không còn đáng yêu nữa.

Đêm dần khuya, Ly Nguyệt ôm nó ngáp một cái, khóe mắt có chút ướt át.

- Ngủ một lúc đi.

Mục Lương vươn tay lấy ra một chiếc giường lớn, bên trên còn chuẩn bị sẵn chăn và gối đầu mềm mại.

Cô ôm lấy Thú Kim Lưu Bốn Tai nằm trên giường, quay đầu là có thể nhìn thấy anh, dịu dàng hỏi:

- Ngươi không ngủ sao?

- Ngươi ngủ đi, ta nghiên cứu Cửa Truyền Tống một chút.

Mục Lương vươn tay đắp chăn cho cô gái tóc trắng.

- Vâng!

Ly Nguyệt đáp một tiếng, hiển nhiên đã quen với chuyện như vậy rồi.

Cô an tĩnh nhìn Mục Lương, hắn lấy ra một cái bàn làm việc từ trong không gian tùy thân, mặt trên phủ kín vô số bản vẽ.

Đêm càng khuya, Mục Lương ngước mắt nhìn sang bên cạnh, cô gái tóc trắng đã ngủ say, Thú Kim Lưu Bốn Tai vùi đầu trong ngực cô, ngủ quên cả trời đất.

Khóe môi của Mục Lương bất giác cong lên, ánh mắt lấp lóe, quay đầu nhìn sang một hướng khác.

Ánh mắt anh hiện lên một tia sát ý, làm cho bầy ma thú đang âm thầm theo dõi không khỏi kiêng kỵ, cuối cùng tất cả đều lựa chọn thối lui.

Ma thú cấp cao đã có trí lực không thấp, thực lực càng mạnh thì trí lực càng cao, khi đối mặt nguy hiểm thì sẽ có năng lực cảm nhận nhất định có.

Sát ý mà Mục Lương cố ý tiết lộ ra ngoài đủ để khiến bọn nó hoảng sợ thối lui, không quấy rầy đến giấc ngủ của cô gái tóc trắng.

Anh tiếp tục nghiên cứu Cửa Truyền Tống, bất tri bất giác trời đã sáng.

- Anh anh ~~~

Thú Kim Lưu Bốn Tai mở mắt ra rồi nhảy xuống giường, muốn leo lên trên đầu Mục Lương.

Giây kế tiếp, Ly Nguyệt bỗng nhiên bừng tỉnh, nhanh chóng bắt lại nó, dặn dò:

- Ngoan, không được quấy rầy Mục Lương.

Anh cảm nhận được động tĩnh ở bên cạnh, chậm rãi thở ra một hơi, dời lực chú ý khỏi bản vẽ Cửa Truyền Tống, vung tay lên thu hồi bàn làm việc vào trong không gian tùy thân.

- Cả hai tỉnh rồi à.

Anh nhìn về phía cô gái tóc trắng rồi vươn tay chộp lấy Thú Kim Lưu Bốn Tai.

Ly Nguyệt khẽ gật đầu, ngồi dậy hỏi:

- Cả đêm qua ngươi không ngủ sao?

- Nghiên cứu quá nhập thần, quên mất.

Mục Lương ôn hòa đáp.

Ly Nguyệt gấp chăn đặt sang một bên, dịu dàng nói:

- Vậy ngươi nghỉ ngơi một hồi đi, ta chuẩn bị bữa sáng.

- Ngươi chuẩn bị bữa sáng?

Mục Lương nghe được lời này, ánh mắt của anh trở nên cổ quái.

- Ánh mắt của ngươi là ý gì thế?

Ly Nguyệt giận trách, đỏ mặt nói:

- Ta sẽ nấu món súp nấm, hôm qua lúc ngươi làm thì ta đã nhớ kỹ bước đi rồi.

- Ừ, vậy ngươi làm đi.

Đáy mắt của Mục Lương hiện ra ý cười.

- Ta sẽ không để ngươi phải thất vọng đâu.

Ly Nguyệt nghiêm túc nói, trên mặt lộ ra sắc mặt không chịu thua.

- Ta rất chờ mong.

Mục Lương mỉm cười gật đầu.

Nhưng nửa giờ sau, cuối cùng vẫn là anh cười bất đắc dĩ tiếp nhận nồi và muôi, cô gái tóc trắng đứng một bên với khuôn mặt đỏ bừng.

……….

Sát biên giới Rừng Vạn Khô, bên dưới nền đất hơn ba ngàn mét, Vua Hư Quỷ đang khoanh chân ngồi, hình thể đã thu nhỏ lại bằng một nhân loại trưởng thành.

Nó đang chữa thương, cơ thể từ cổ trở xuống đã mất, có thể nói là tổn thương nguyên khí nặng nề.

Quanh thân nó còn quấn năng lượng màu đen, đó là hư khí đang trị liệu vết thương trên người.

Lại một ngày trôi qua, lúc này nó mới tỉnh lại, tròng mắt màu đỏ hiện lên sát ý.

Vua Hư Quỷ liếc nhìn cơ thể thu nhỏ, sắc mặt của nó âm trầm:

- Khốn kiếp, tên nhân loại đáng chết! Suýt nữa thì ta đã bị tiêu diệt rồi.

Nó phải thi triển bí pháp của tộc Hư Quỷ mới có thể chạy thoát khỏi tay của Mộc Phân Thân Mục Lương, sống tạm ở sâu bên dưới lòng đất, không có bị hắn phát hiện.

Vua Hư Quỷ hoạt động cơ thể, cơ thể của nó bị hao tổn quá nhiều, hiện tại chỉ có thể duy trì kích cỡ bằng với một nhân loại thành niên, thực lực cũng giảm bớt không ít, chỉ còn Chí Tôn.

Nó nhìn lên trên đỉnh đầu, vừa nghĩ tới Mộc Phân Thân, trong lòng tràn đầy kiêng kỵ.

- Bây giờ chắc hắn ta đã đi rồi?

Vua Hư Quỷ trầm mặt, hắn kiêng kỵ Phân Thân của Mục Lương, lo lắng đối phương vẫn còn ở Rừng Vạn Khô.

Trong đầu nó xoay chuyển ý niệm hàng trăm lần, tính toán thời gian trên mặt đất.

Vua Hư Quỷ lẩm bẩm với sắc mặt khó coi:

- Sắp đến lúc tụ hội rồi, ta phải nhanh chóng rời đi nơi này mới được.

Trong tộc Hư Quỷ, thông thường cứ cách một đoạn thời gian thì các Hư Quỷ cấp cao sẽ gặp nhau một lần.

Nó đứng lên, cánh sau lưng khép lại, vươn tay sờ soạng đất cát trên đỉnh đầu, do dự không biết có nên đi lên mặt đất hay không.

Lúc này, nó rất xoắn xuýt, lỡ như trở về mặt đất gặp phải Mộc Phân Thân thì sao, đến lúc đó thì nó chỉ còn một con đường chết.

- Không được, ta phải mau mau rời đi nơi đây.

Vua Hư Quỷ cắn răng nói, cơ thể hóa thành một vũng chất lỏng màu đen rồi thấm vào đất cát, di chuyển về phía mặt đất.

- Vù vù vù ~~~

Không bao lâu, dịch thể Vua Hư Quỷ đi tới mặt đất, sau đó ngưng kết thành bản thể một lần nữa.

Rừng Vạn Khô vẫn là cảnh tượng bão cát bay đầy trời như cũ, trên mặt đất là một tầng cát dày.

Vua Hư Quỷ đứng trên mặt cát, cảnh giác ngắm nhìn bốn phía, rất sợ Phân Thân của Mục Lương đột nhiên xuất hiện từ nơi nào đó.

- Rất tốt, xem ra ta không bị phát hiện.

Vua Hư Quỷ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lập tức thay đổi phương hướng chạy như bay ra bên ngoài Rừng Vạn Khô.

Tốc độ di động của nó rất nhanh, nháy mắt đã đi xa hơn một ngàn mét, chỉ mất nửa giờ để Vua Hư Quỷ rời đi Rừng Vạn Khô, nhưng nó không dám dừng lại, thân thể của nó dán sát mặt đất nhanh chóng di chuyển về phía xa.

Vua Hư Quỷ vừa rời đi không lâu thì vị trí nó vừa chui lên xuất hiện một bóng đen.

Mộc Phân Thân bình tĩnh nhìn chăm chú bốn phía, cảm nhận được nơi này có lưu lại khí tức Hư Quỷ.

- Mới vừa đi không bao lâu.

Hắn nhẹ giọng nói nhỏ, cơ thể lại biến mất tại chỗ.

Vua Hư Quỷ dán đất phi tới trước, không thể vắng mặt buổi tụ hội của Hư Tộc cao tầng.

Hư Tộc chính là Hư Quỷ mà nhân loại hay gọi, Hư Tộc cấp cao đã có trí tuệ như con người.

Ở trong Hư Tộc có một con Hư Quỷ thủ lĩnh gọi là Hư Quỷ Hoàng, phía dưới còn có mười hai tên Vua Hư Quỷ, tất cả đều có thực lực Thánh giai trở lên.

Lần này là buổi tụ hội giữa mười hai vị Vua Hư Quỷ.

- Không biết thức tỉnh bao nhiêu tên rồi.

Vua Hư Quỷ thấp giọng lẩm bẩm.

Nó xếp thứ tám ở trong mười hai Vua Hư Quỷ, được các Hư Quỷ cấp thấp gọi là Hư Bát Vương.

Mười hai Vua Hư Quỷ không phải lúc nào cũng thức tỉnh, ngày thường bọn nó sẽ rơi vào trạng thái ngủ say, rất ít khi tỉnh lại.

Địa điểm tụ họp lần này là ở một chỗ hẻo lánh sâu bên trong đại lục cũ, rất hiếm khi có nhân loại bén mảng tới đây.

Lấy tốc độ hiện tại của nó thì cần phải bay hai ngày mới có thể đến nơi, nếu không bị thương thì chỉ cần chưa tới một ngày.

Có thể vì bị thương nặng, cho nên dù cho đã rất cảnh giác thì Vua Hư Quỷ vẫn không phát hiện Mộc Phân Thân bám đuôi phía sau.

Hắn không nhanh không chậm bay ở phía sau, muốn nhìn Vua Hư Quỷ muốn đi đâu và làm cái gì, tốt nhất là có thể tìm tới sào huyệt Hư Quỷ mới, đến lúc đó hắn có thể một lưới bắt hết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận