Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3365: Muốn Chạy trốn?

- Hít hà ~~~

Rắn Vong Linh Bốn Cánh cũng cảm nhận được uy hiếp, nỗ lực vỗ cánh nhanh hơn lên.

- Ông ~~~

Lúc này, linh khí phát sóng đột nhiên truyền ra dao động.

Ly Nguyệt lấy ra linh khí phát sóng tiếp nhận liên kết, giọng nói của Nguyệt Thấm Lan vang lên:

- Tình huống như thế nào rồi

- Chúng ta đang rút lui, bệ hạ và Ma Pháp Thần vẫn còn đang chiến đấu.

Ly Nguyệt giải thích với giọng điệu nghiêm túc.

Nguyệt Thấm Lan quan tâm hỏi:

- Ai chiếm thượng phong?

- Mục Lương.

Ly Nguyệt nói với giọng điệu kiên định.

Cô không nhìn ra Mục Lương và Ma Pháp Thần ai đang chiếm thượng phong, nhưng nhất định phải để cho Nguyệt Thấm Lan và đám người Hồ Tiên tin tưởng Mục Lương sẽ thắng, tránh cho các nàng suy nghĩ nhiều, hơn nữa không thể để cho cô gái đuôi hồ ly lo âu.

- Vậy là tốt rồi.

Trong lòng Nguyệt Thấm Lan lập tức an tâm hơn nhiều.

Ly Nguyệt thanh thúy nói:

- Mọi người chờ tin tức tốt của chúng ta.

- Tốt.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu thật mạnh.

Phát sóng trò chuyện kết thúc, cô gái ưu nhã ngồi ở trên ghế sô pha thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.

- Vương hậu nương nương, bệ hạ sẽ không có chuyện gì đâu.

Ba Phù dịu dàng an ủi.

- Ầm ầm ~~~

Trong Lĩnh Vực Sinh Mệnh, Mục Lương và Ma Pháp Thần giao chiến kịch liệt.

Trận chiến đấu này đã giằng co ba ngày ba đêm, Mục Lương và Ma Pháp Thần đều bị thương, chỉ là vẫn còn chưa phân ra thắng bại.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, thi triển năng lực Thổ Chi Pháp Tắc ở trong Lĩnh Vực Sinh Mệnh, ngưng tụ ra một mảnh lục địa trấn áp Ma Pháp Thần.

Đồng tử của Ma Pháp Thần co rút lại, giơ tay lên thi triển ma pháp hệ thổ, cố gắng khống chế lục địa do Mục Lương ngưng tụ ra.

- Sao lại không có tác dụng?

Hắn khiếp sợ thốt lên.

Mục Lương lạnh lùng nói:

- Sản vật của Thổ Chi Pháp Tắc không phải là thứ mà ngươi có thể lợi dụng ma pháp để khống chế.

- Thổ Chi Pháp Tắc?

Giọng nói của Ma Pháp Thần cao hơn mấy lần, gắt gao nhìn chằm chằm Mục Lương.

Hắn nghiến răng nghiến lợi hỏi:

- Ngươi không phải là Ma Pháp Sư, sao lại có thể lĩnh ngộ Thổ Chi Pháp Tắc?

Điều mà các Ma Pháp Sư theo đuổi chính là lĩnh ngộ nguyên tố pháp tắc chi lực, nhưng mà Ma Pháp Thần hắn cũng vẫn luôn không cách nào chạm tới cánh cửa pháp tắc, chớ đừng nhắc tới việc khống chế lực lượng pháp tắc.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, không ngờ Ma Pháp Thần cũng biết nguyên tố pháp tắc.

Trong lòng hắn có phỏng đoán, nếu như Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hoá đến cấp 13 thì có thể khiến hắn nắm được toàn bộ năng lực pháp tắc sinh mệnh hay không.

Nếu như nắm giữ sinh mệnh pháp tắc trong tay, đối phó với Ma Pháp Thần trong cơ thể của Ma Linh Vương sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

- Có lẽ là do ngươi quá vô dụng.

Mục Lương lạnh lùng chế giễu, giơ tay lên đè xuống làm cho lục địa trấn áp Ma Pháp Thần.

Ma Pháp Thần phẫn nộ gầm lên, quanh thân xuất hiện lôi điện vờn quanh, bổ về phía lục địa đang trấn áp hắn.

- Ầm ầm ~~~

Đá vụn văng tứ tung, bụi bặm che giấu bóng dáng của hai người.

- Hừ.

Mục Lương hừ lạnh một tiếng, thần văn Phổ Chi Pháp Tắc hiện lên, liên tục ngưng tụ ra đất đá mới, tiếp tục ném về phía vị trí của Ma Pháp Thần.

- Ầm ầm ~~~

Mặt đất chấn động, tiếng gầm rú kịch liệt vang vọng toàn bộ Thiên Quốc.

- Đáng chết!

Ma Pháp Thần phẫn nộ gầm lên, thi triển ma pháp không gian mới thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, bằng không thì không chết cũng sẽ bị trọng thương.

Mục Lương bình tĩnh lên tiếng:

- Bởi vì nghiên cứu của ngươi đã dẫn tới Ma Linh và Hư tộc xuất hiện, làm cho mảnh đại lục khác biến thành vùng đất tối tăm không có ánh mặt trời, nhân tộc tử thương hàng tỷ người, ngươi thật đáng chết.

Ma Pháp Thần nghe vậy nhếch miệng cười, gầm thét lên:

- Cái đó thì có liên quan gì đến ta chứ?

Mục Lương hờ hững nói:

- Quả ngươi gieo đã đến, ta tới để giết ngươi.

Hắn không tin có người có thể trộm đồ dưới mắt của Ma Pháp Thần, sợ là đối phương cố ý để cho người khác trộm đi.

- Kiệt kiệt kiệt, ngươi làm không được đâu.

Ma Pháp Thần tự tin cười to.

Toàn bộ cơ thể của Ma Linh Vương là do hắn tự mình nghiên cứu bồi dưỡng ra, hắn rõ ràng năng lực của nó hơn bất kỳ ai khác.

Mục Lương không nói nữa, tiếp tục khởi xướng tấn công.

Hai bên lại giao thủ lần nữa, sóng xung kích sinh ra từng vòng rồi lan tỏa ra xa.

Mặt đất dưới chân Mục Lương và Ma Pháp Thần đã bị đánh ra một hố sâu khổng lồ, giống như muốn đục lỗ cả một mảnh đại lục.

Mục Lương vung tay lên:

- Thánh Quang Lôi Phạt.

- Ầm ầm ~~~

Bầu trời loé lên một mảnh kim quang, từng đạo lôi trụ màu vàng từ trên trời giáng xuống, bao trùm về phía khu vực của Ma Pháp Thần.

Ma Pháp Thần niệm chú ngữ di chuyển, thuận tay thả ra ma pháp Thánh giai hệ quang, hình thành một bình chướng màu vàng kim trước người, ngăn cản Thánh Quang Lôi Phạt.

- Vặn Vẹo.

Mục Lương khẽ phun ra hai chữ.

Ngay sau đó, không gian dưới bình chướng màu vàng kim nhanh chóng vặn vẹo, một lỗ thủng xuất hiện, lôi trụ màu vàng kim hạ xuống ầm ầm.

Ma Pháp Thần biến sắc, nhanh chóng ngưng tụ hàn băng ở bên cạnh, một bức tường băng vừa dày vừa nặng đột nhiên xuất hiện.

- Ầm ầm ~~~

Tường băng chỉ kiên trì một hơi thở đã bị lôi trụ màu vàng kim nổ nát, vụn băng văng khắp nơi.

Cơ thể của Ma Pháp Thần bị đục lỗ mấy cái động lớn, từng miếng thịt nơi miệng vết thương nhúc nhích, không bao lâu thì vết thương đã khép lại lần nữa.

- Ta nói rồi, ngươi không giết chết được ta đâu.

Ma Pháp Thần nhe răng cười chói tai, thi triển ma pháp bắt đầu phản kích.

Hai bên giao thủ bùng nổ kịch liệt, liên tiếp trải qua mười ngày mà cuộc chiến vẫn không phân được thắng bại.

Vẻ mặt Mục Lương lạnh như băng, cho dù kích thương Ma Pháp Thần bao nhiêu lần thì cơ thể của đối phương cũng có thể khép lại.

Lĩnh Vực Sinh Mệnh và Nguyên Tố Sinh Mệnh chỉ có thể tạm hoãn tốc độ khép lại vết thương của Ma Pháp Thần, không thể hoàn toàn khắc chế, trừ phi hắn dùng Nguyên Tố Sinh Mệnh tinh khiết hơn.

Mục Lương nghĩ tới Trà Thụ Sinh Mệnh, nếu như có thể làm cho nó tiến hoá đến cấp 13, như vậy kích sát Ma Pháp Thần Tướng sẽ trở nên dễ dàng hơn.

Trong lòng Ma Pháp Thần cũng ảo não, đại chiến mấy ngày mà còn không thể giết chết đối phương, còn mơ hồ có xu thế bị áp chế, điều này làm cho hắn cảm thấy rất bất an.

- Không thể cứ tiếp tục như vậy nữa, mình sẽ thua mất.

Hắn nghĩ thầm trong bụng.

Độ dung hợp của Ma Pháp Thần và Ma Linh Vương còn chưa đạt được trăm phần trăm, nếu tiếp tục chiến đấu thì nhất định sẽ thua.

Hắn cần thời gian để cơ thể và linh hồn hoàn toàn dung hợp, giết chết một tia ý thức cuối cùng của Ma Linh Vương, đến lúc đó thực lực của hắn sẽ trở nên mạnh hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận