Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2244: Thử Nghiệm Máy Cày.



- Mục Lương.

Đôi mắt đẹp Nguyệt Thấm Lan sáng lên, cất bước đi tới nhà ăn, nhìn thấy anh đang uống canh nóng, nâng mắt mỉm cười nhìn cô.

- Ta vội vàng thật hay giả chẳng lẽ ngươi không nhìn ra sao?

Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt, thong thả đi tới bên cạnh Mục Lương rồi ngồi xuống.

- Đương nhiên là biết.

Anh cười một tiếng, tiện tay đưa muỗng canh đến bên môi Nguyệt Thấm Lan.

Cô gái ưu nhã nhìn thoáng qua, mở miệng uống canh, cảm thấy cổ họng dịu hơn một chút.

- Ngươi nên uống nhiều nước.

Mục Lương ôn hòa nói.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng bảo:

- Bận quá nên ta quên mất.

Cầm Phi Nhi nhỏ giọng hỏi:

- Đại nhân có muốn uống một chén canh không?

- Ừm, cho ta một chén.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói, quay đầu hỏi:

- Ngươi đã chế tạo được máy cày rồi à?

- Ừm, vật này lại không khó.

Mục Lương mỉm cười gật đầu.

Đôi mắt màu xanh nước biển Nguyệt Thấm Lan sáng lên, thúc giục:

- Vậy ngươi mau lấy ra cho ta xem đi!

Anh cười khổ một tiếng, nói:

- Nơi đây không được, máy cày rất lớn.

Cô thanh thúy bảo:

- Được rồi, khi nào ăn xong chúng ta đến Đồng Ruộng, nhìn máy cày mà ngươi làm có thể hoạt động tốt hay không.

- Ừm, ta tin tưởng sẽ không có vấn đề gì.

Khóe môi của Mục Lương hơi nhếch lên.

Cô ngồi bắt chéo hai chân, gật đầu nói:

- Xem xong máy cày thì chúng ta lại nói về chuyện vương quốc Người Thú.

- Có chuyện gì vậy?

Mục Lương hơi nhướng mày.

Nguyệt Thấm Lan giận trách:

- Đương nhiên bàn về chuyện xây dựng nhà máy ở vương quốc Người Thú rồi.

Mục Lương cười nói:

- Việc này ta chưa có kế hoạch cụ thể, tối nay sẽ đàm luận chi tiết hơn với ngươi.

- Được.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu.

Anh liếc nhìn văn kiện trên tay cô gái ưu nhã, hỏi:

- Vừa rồi ngươi cầm cái gì thế?

Cô cười nói:

- Kịch bản mới lấy từ Cục Quản Lý, ta mang đến đây cho ngươi xem một chút.

- Thôi thôi, ngươi sàng chọn đi, ta tin tưởng ánh mắt của ngươi.

Mục Lương vội vàng từ chối.

Từ khi quyết định để dân chúng đóng góp kịch bản thì anh đã phải xem quá nhiều kịch bản phế thải, trong một trăm cuốn cũng chỉ lựa ra được một cuốn kịch bản tốt.

Đáy mắt của Nguyệt Thấm Lan hiện lên ý cười, kiên trì nói:

- Chuyện này không thể được, ánh mắt của ngươi tốt hơn ta nhiều, có thể phát hiện kịch bản tốt.

- Ngươi để một bên đi, tối nay lại đọc.

Mục Lương thở dài nhận mệnh.

Nguyệt Thấm Lan vung tay lên, thu hồi kịch bản vào trong ma cụ không gian tùy thân, nói:

- Vậy được rồi, hiện tại ta cũng không muốn xem, dễ bị đau đầu.

Đáy mắt của Mục Lương hiện ra ý cười, kịch tình trong các kịch bản này đúng là rất ly kỳ, đọc nhiều rồi sẽ cảm thấy nhức đầu không thôi.

Hai người uống canh xong rồi bay thẳng đến Đồng Ruộng.

Khi bọn hắn đi tới khu trồng trọt linh thực thì đã có ba phần tư khu vực hoàn thành công tác xới đất, vài công nhân đang rải phân bón lên trên, xa xa có Lợn Tám Răng Nanh kéo cày.

- Vù vù vù ~~~

Mục Lương mang theo Nguyệt Thấm Lan rơi xuống đất lập tức hấp dẫn lực chú ý của Lý Tiểu Cốt.

- Bệ hạ, thư ký đại nhân.

Lý Tiểu Cốt vội vã cung kính hành lễ.

Anh gật đầu một cái, hỏi:

- Ừm, mất bao lâu mới có thể cày hết phần còn lại?

- Bẩm bệ hạ, trước khi trời tối là có thể cày hết.

Lý Tiểu Cốt cung kính trả lời.

Mục Lương hơi nâng cằm, nhàn nhạt nói:

- Ngươi bảo các công nhân tránh ra một chút, ta muốn thử nghiệm máy cày.

- Máy cày!

Lý Tiểu Cốt nghe được lời này thì đôi mắt lập tức sáng lên.

Cô gật đầu thật mạnh, xoay người chạy về phía Lợn Tám Răng Nanh.

Không bao lâu, các công nhân điều khiển Lợn Tám Răng Nanh rời khỏi cánh đồng.

- Cộp cộp cộp ~~~

Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan đi về phía khu vực chưa được cày xới.

Lý Tiểu Cốt nhìn anh, ánh mắt mang theo sự chờ mong mãnh liệt.

Anh vung tay lên, lấy ra một con quái vật lớn từ trong không gian tùy thân.

Lý Tiểu Cốt há to mồm, nhìn vật thể khổng lồ trước mặt, đôi mắt đẹp tỏa sáng.

Máy cày mà Mục Lương chế tạo là loại xe nâng hợp với hai dàn xới đất lớn giống như máy cày ở Lam Tinh.

Dàn xới đất được chế tạo từ Thép Tím thoạt nhìn vô cùng sắc bén, có thể dễ dàng nghiền nát đá cuội và rễ cây trên đường nó đi qua.

Thân của máy cày rất lớn, cao ba mét, dài sáu mét, bánh xe là kiểu bánh xích, có thể di chuyển ở địa hình phức tạp, không cần lo lắng về việc lọt vào rãnh bùn không nhúc nhích được.

- Lớn như vậy sao?

Nguyệt Thấm Lan ngạc nhiên há to miệng.

Mục Lương ôn hòa cười nói:

- Cho nên ta đã nói là không thể lấy ra ở phòng ăn mà.

- Bây giờ ta mới biết...

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu.

- Để ta làm mẫu.

Mục Lương nhảy lên máy cày, ngồi trên ghế lái rộng rãi, quay đầu nhìn về phía Lý Tiểu Cốt, nói:

- Ngươi cũng lên đây đi, ta dạy cho ngươi cách sử dụng nó.

- Vâng!

Lý Tiểu Cốt chấn động tinh thần, vội vã đạp lên bệ đặt chân rồi ngồi xuống bên cạnh anh.

- Cách lái tương tự với xe hơi, hai cây này là trục quay, khống chế góc độ dàn xới ở...

Mục Lương nghiêm mặt giảng giải.

Chỗ lái xe rất rộng rãi, bánh lái, phanh và những thứ khác khá giống với xe hơi.

- Vâng, ta đã nhớ kỹ rồi.

Lý Tiểu Cốt vội vàng gật đầu.

Cô và Già Lạc có quan hệ tốt, cho nên đã học lỏm lái xe hơi ở khu Trung Ương, có điều là chưa từng lái ra ngoài lần nào.

- Ấn xuống chỗ này để khởi động.

Mục Lương nói rồi liếc nhìn Lý Tiểu Cốt.

- Vâng!

Cô gật đầu, nghiêm mặt vươn tay nhấn xuống tinh thạch ma thú.

- Ông ~~~

Máy cày lập tức chấn động, phát ra tiếng ông ông.

- Đi thôi.

Mục Lương mỉm cười, khống chế máy cày di chuyển về trước.

Bánh xích chuyển động rồi chậm rãi tiến lên phía trước, dàn xới cũng chuyển động theo, các đầu dao cày cắm phập vào đất, xới tung bùn đất trước đường đi, thoạt nhìn nhẹ nhàng và đơn giản như là ăn bánh uống nước.

Hàng trăm đầu dao cày chuyển động, thân dao cong có thể cuốn bùn đất ra phía sau.

………..

Nguyệt Thấm Lan nhìn máy cày di chuyển, từng thanh dao cày sắc bén chậm rãi xới tung bùn đất.

Mỗi thanh dao cày đều dài nửa mét, lưỡi dao sắc bén có thể dễ dàng cắt đứt rễ cây chôn sâu trong lòng đất.

- Ong ong ong ~~~

Máy cày lái một vòng là có thể cày xong vùng đất rộng mười mét, hiệu suất nhanh hơn Lợn Tám Răng Nanh kéo cày vài lần.

- Hiệu suất nhanh hơn rất nhiều.

Nguyệt Thấm Lan mấp máy môi đỏ.

- Quao ~~

Lý Tiểu Cốt kích động đứng lên, nàng kinh ngạc mở to mắt nhìn sang hai bên, nơi mà máy cày đi qua thì đất đai đều trở nên tơi xốp, hiệu quả tốt hơn rất nhiều so với kéo cày bằng sức người và sức thú.

- Ngồi ngay ngắn.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

- Vâng.

Lý Tiểu Cốt vội vã ngồi xuống, sống lưng thẳng tắp.

Mục Lương nhìn về phía trước, đã đến rìa của khu trồng trọt linh thực.

Anh đảo bánh lái, khống chế máy cày quay lại, bắt đầu cày trở về.

- Răng rắc ~~~

Dao cày chuyển động tròn cắt nát hòn đá cản đường làm đôi mà không hề hấn gì, tiếp tục di động tới trước.

Mấy phút sau, máy cày trở lại nơi nó vừa khởi động.

Mục Lương đạp phanh lại, nhường ghế lái cho Lý Tiểu Cốt.

- Ngươi thử xem?!

Anh quay đầu bình thản nói.

- Vâng!

Lý Tiểu Cốt tràn đầy phấn khởi đứng lên, cô ngồi trên ghế lái, học động tác của Mục Lương, lái máy cày đi tới trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận