Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2673: Chỉ Có Một Người Chiến Thắng

Đám người tiếp tục đi tới trước, lưu lại số bảy và số tám ngồi tại chỗ, hai người đưa mắt nhìn nhau.

- Thảm, lần này xong rồi..

Khóe mắt của số tám co giật một cái.

Số bảy ngồi xuống, thở dài nói:

- Hy vọng đội trưởng và mọi người có thể cẩn thận một chút, chúng ta chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn mà thôi.

Hai người lại nhìn nhau lần nữa rồi lại đồng thời thở dài một tiếng, xem ra sau cuộc diễn tập này, hai người cần phải chịu khổ một đoạn thời gian.

Bên kia, vị trí của đội một, Ngôn Băng đứng trên ngọn cây, bảo trì trạng thái ẩn thân, cảnh giác quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Phía bên dưới, Ny Cát Sa dựa vào thân cây, nói:

- Không biết bên Ngải Lỵ Na thế nào rồi, đã tìm được người của đội hai chưa.

Mễ Á nói đùa:

- Cũng có thể đã bị người của đội hai đoàn diệt.

Ny Cát Sa liếc nhìn đồng hồ, bĩu môi nói:

- Nếu vậy thì nàng ấy cũng quá yếu rồi, lúc này mới chưa tới hai tiếng.

- Ta đùa thôi, Ngải Lỵ Na vẫn là rất mạnh.

Đáy mắt của Mễ Á hiện lên ý cười.

Ny Cát Sa chớp mắt nói:

- Vậy thì chúng ta ngồi chờ tin tức tốt là được, nếu nàng ấy là người đầu tiên bị đào thải, như vậy sau khi diễn tập kết thúc, hãy để nàng ấy gia tăng huấn luyện mỗi ngày.

Khóe môi của Mễ Á cong lên, đột nhiên có chút chờ mong cô gái tóc hồng bị đào thải, suy nghĩ này rất nguy hiểm.

Tiểu Mật pha một ấm trà ngon, đặt ly nước trà nóng hổi ở trước mặt Mục Lương, cung kính nói:

- Bệ hạ, mời uống trà.

- Ừm.

Mục Lương nâng ly trà lên, nhẹ nhấp một hớp nhỏ.

Hắn hơi nhướng mày, nhìn về phía tiểu hầu gái nói:

- Trà mới à?

Tiểu Mật chớp mắt nói:

- Đúng vậy, đây là loại trà mới vừa nghiên cứu ngày hôm qua, uống không ngon sao?

- Không phải, uống rất ngon.

Mục Lương ôn hòa đáp.

Tiểu Mật giới thiệu:

- Bệ hạ, đây là lá trà Tinh Thần bỏ thêm hoa sen và hạt sen rồi cùng xào với nhau.

Mục Lương mỉm cười nói:

- Thảo nào có mùi hoa sen thoang thoảng, tên nó là gì?

- Loại trà này vẫn chưa có tên, bệ hạ có thể thưởng tên cho nó.

Tiểu Mật thanh thúy nói.

- Vậy gọi là trà Tinh Liên đi.

Mục Lương thuận miệng nói.

Lấy mỗi chữ trong Lá trà Tinh Thần và Sen Xanh Tạo Hóa ghép thành tên một loại trà mới được kết hợp từ cả hai.

- Trà Tinh Liên, rất êm tai.

Đôi mắt đẹp của Tiểu Mật sáng ngời, vội vàng lấy ra sổ tay ghi chép lại.

Nguyệt Phi Nhan lẩm bẩm:

- Ta uống không thấy gì khác so với trà thông thường nha...

Nước trà bình thường trong miệng cô là chỉ những loại trà tinh thần khác.

Hi Bối Kỳ lộ ra ánh mắt khinh thường, nói:

- Vị giác của ngươi không tốt, dù cho ngươi có uống loại Trà Sinh Mệnh tốt nhất thì cũng không nhận ra được sự khác nhau đâu.

Nguyệt Phi Nhan híp mắt lại, vươn tay muốn bóp má cô gái Ma Cà Rồng lần nữa.

- Được rồi, cả hai đừng làm rộn nữa, an tĩnh xem diễn tập đi nào.

Ly Nguyệt giơ tay gõ nhẹ đầu của hai cô gái.

- Ồ.

Hi Bối Kỳ bĩu môi lên tiếng.

Nguyệt Phi Nhan yêu kiều rên một tiếng, nâng lên cằm tinh xảo, không thèm để ý tới cô gái Ma Cà Rồng nữa, lực chú ý thả lại trên TV.

Trong TV, Ngải Lỵ Na đang mai phục trên cây, chờ đợi người của u linh đội hai xuất hiện.

Người của đội hai đang nghỉ ngơi chỉnh đốn, thảo luận hướng đi và kế hoạch kế tiếp.

Ly Nguyệt liếc nhìn đồng hồ, nhẹ giọng nói:

- Đã qua sáu tiếng rồi.

- Còn sớm mà, hai tiếng nữa thì trời mới sập tối.

Mục Lương ôn hòa nói.

Bây giờ ở vương quốc Huyền Vũ, mỗi ngày vào lúc sáu giờ chiều, bầu trời sẽ dần dần tối đen, bảy giờ đã hoàn toàn tiến vào ban đêm.

Ly Nguyệt thanh thúy nói:

- Ta đoán là chờ khi trời vừa tối thì nhóm của Hổ Tây sẽ bắt đầu hành động.

- Ừm, khả năng này rất cao.

Mục Lương mỉm cười.

Hắn bình chân như vại uống trà, còn có mâm đựng trái cây và bánh ngọt mà tiểu hầu gái mang tới, đủ để mấy người ăn được diễn tập kết thúc.

Đến bây giờ, đám người Ngải Lỵ Na vẫn chưa biết mọi cử động của mình đã bị linh khí phát sóng quay chụp lại.

Hi Bối Kỳ nhìn về phía Mục Lương, nói:

- Mục Lương, cuộc diễn tập này không quá công bằng đối với người của u linh đội ba, bọn họ đều bị trói chặt nhốt trong hang động, không thể làm gì khác.

Mục Lương bình tĩnh đáp:

- Bọn họ có thể nghĩ biện pháp trốn thoát, hoặc là cũng có thể chờ người của đội hai tìm đến rồi lại nghĩ biện pháp chạy trốn.

- Vậy chẳng lẽ đội ba và đội hai là một phe à?

Nguyệt Phi Nhan ngạc nhiên hỏi.

Ánh mắt của Mục Lương lấp loé, ôn hòa nói:

- Dĩ nhiên là không phải, cuộc diễn tập lần này chỉ có một người thắng thôi.

- Vậy đội ba cũng có thể chiến thắng sao?

Đôi mắt đỏ của Nguyệt Phi Nhan trừng lớn.

Mục Lương gật đầu một, đáp:

- Đương nhiên rồi, nhưng mà chuyện này cần phải xem biểu hiện của bọn hắn.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- U linh đội ba mới xây dựng không lâu, thực lực tổng hợp yếu hơn u linh đội một và u linh đội hai, nếu muốn thắng thì sẽ có chút vất vả, nhưng mà không phải là không có cơ hội.

- Đúng vậy.

Mục Lương nhấp miếng trà nóng.

Hắn liếc nhìn TV, lấy ra sổ tay và bút, diễn tập sẽ không nhanh chóng kết thúc, trong lúc đó có thể làm chút chuyện khác.

Người của u linh đội một đang ngủ đông không ra, người của u linh đội ba thì bị giam giữ, u linh đội hai vẫn còn nghỉ ngơi và chỉnh đốn, toàn bộ rừng rậm trở nên rất an tĩnh.

Ly Nguyệt nhìn một hồi, lực chú ý chuyển dời đến cuốn sổ trong tay Mục Lương.

- Loạt soạt, loạt soạt ~~~

Cô nghi ngờ hỏi:

- Mục Lương, ngươi vẽ cái gì thế?

- Ma pháp trận phòng ngự.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

- Ma pháp trận phòng ngự..... Ngươi định dùng nó ở đâu?

Ly Nguyệt tò mò hỏi.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Trên tường thành.

- Hả?

Đôi mắt màu trắng bạc của Ly Nguyệt hơi mở to.

Cô hỏi tiếp:

- Là dùng ở trên tường thành của chúng ta của vương quốc Huyền Vũ sao?

- Đương nhiên rồi.

Mục Lương mỉm cười gật đầu.

Ly Nguyệt nói với thần sắc nghiêm túc:

- Mục Lương, Tiểu Huyền Vũ quá lớn, muốn vẽ ma pháp trận phòng ngự trên tường thành sẽ phải cần thời gian rất lâu.

Mục Lương bình thản đáp:

- Có phân thân hỗ trợ, ta có thể tiết kiệm một nửa thời gian, một tháng hẳn là đủ rồi.

Hắn dự định triệu hồi Mộc Phân Thân trở về để cùng nhau vẽ ma pháp trận phòng ngự trên tường thành vương quốc Huyền Vũ, đồng thời còn vẽ thêm ma pháp trận củng cố, dùng cái này để ứng đối chiến tranh trong tương lai.

- Đáng tiếc ta không thể giúp không được gì.

Trên mặt của Ly Nguyệt lộ ra thần sắc cô đơn.

- Không hề, có rất nhiều việc mà ngươi có thể giúp đỡ, đừng suy nghĩ nhiều.

Mục Lương cười dịu dàng vỗ vai cô gái tóc trắng.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói:

- Đúng vậy, ngươi hỗ trợ huấn luyện Hộ Vệ Thánh Quang, hỗ trợ giải quyết dị đoan trong vương quốc, hỗ trợ xử lý các loại sự vật, tất cả đều là hỗ trợ nha.

- Đúng vậy.

Mục Lương mỉm cười gật đầu.

- Ừm, ta hiểu được.

Ánh mắt của Ly Nguyệt lấp lóe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận