Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 649: Đường Cát Trắng

Cô đứng dậy chạy vào phòng bếp, cầm hai dụng cụ bào sợi ra, cùng Tiểu Mật trong tay mỗi người có một cái, nhanh chóng mang củ cải đường nạo thành sợi nhỏ.

Mục Lương nhớ lại một chút, trong trí nhớ của anh về kiếp trước, trên TV kênh nông nghiệp có đề cập quá trình chế biến đường trắng.

Mười lăm phút sau, toàn bộ củ cải đường đã được bào thành sợi, đầy một cái thùng lớn.

- Chia thành hai thùng, sau đó dồn củ cải bào sợi vào.

Mục Lương ôn hòa ra lệnh.

- Đã hiểu.

Vệ Ấu Lan lại vào phòng bếp xách hai thùng nước sạch ra.

Hai cô gái giúp việc động tác lưu loát, mang củ cải đường dồn thành hai thùng, đổ vào nước sạch xong quấy đều.

Vệ Ấu Lan xắn tay áo lên, vét củ cải đường bào sợi vào thùng, toàn bộ chất lỏng dồn hết vào.

- Đổ vào trong nồi nấu đi.

Mục Lương ngồi xuống, chỉ huy hai cô gái giúp việc nấu đường cát trắng.

- Vâng.

Tiểu Mật nhu thuận đứng dậy, động tác lưu loát nhóm lửa đặt nồi, lại đổ chất lỏng vào trong.

Ùng ục ùng ục ~~

Mười phút sau, củ cải đường trong nồi bắt đầu sôi.

Mục Lương đứng dậy đi lên trước, dùng một cái muôi được ngưng tụ từ lưu ly bắt đầu quấy, phòng cho đáy nồi không bị cháy khét.

Trong củ cải đường có rất nhiều nước đường, mật độ so với nước trong nồi còn cao hơn rất nhiều, sau khi đun nóng mà không quấy thì sẽ bị cháy nồi.

Ùng ục ùng ục ~~~

Nước củ cải đường không ngừng sôi, hơi nước bay lên, rồi tản ra.

Nguyệt Thấm Lan tiến lên trước nhìn, cô không hiểu bèn hỏi:

- Mục Lương, bước này có thể dùng năng lực giải quyết mà?

Mục Lương ôn hòa giải thích rõ:

- Đúng là có thể, nhưng về sau muốn xây dựng xưởng sản xuất thì phải dùng đến người bình thường nấu đường cát trắng.

Năng lực nguyên tố nước thức tỉnh có thể tách hàm lượng nước bên trong củ cải đường ra, nhưng thao tác này không thích hợp với người bình thường.

- Đã hiểu.

Nguyệt Thấm Lan đáp.

Anh nghiêng đầu ra lệnh:

- Tiểu Lan, đi lấy mấy tấm vải lọc đến đây.

- Dạ.

Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn đáp lời, xoay người đi vào nhà kho.

Một lát sau, cô ấy quay lại, trong tay ôm một xấp vải thô.

- Tiếp tục quấy.

Mục Lương đưa thìa lưu ly cho Tiểu Mật.

Anh đưa tay đón lấy vải thô, động tác lưu loát dùng dao cắt thành ba tấm rồi che miệng thùng lại.

Anh suy nghĩ một lúc, dùng năng lực khống chế nước trong nồi củ cải đường để nó bay lên trời rồi rơi vào bên trên vải thôi, tiến hành lọc lần thứ nhất.

Tí tách ~~

Nước bên trong củ cải đường và tạp chất cặn bã bị vải thô ngăn lại, chất lỏng trở nên càng tinh khiết hơn.

Sau đó đổ lại nước củ cải đường vào trong nồi, tiếp tục chế biến, quá trình bốc hơi càng ngày càng ít.

Nước củ cải đường càng sánh quyện, bắt đầu xuất hiện kết tinh màu trắng.

Mục Lương dừng lại động tác, anh vung tay lên, nguyên tố nước ngưng tụ, nước rơi vào trong nồi, tiến hành pha loãng củ cải đường hai lần.

- Tiểu Lan, than hoạt tính chế tạo đợt trước đâu?

Mục Lương thuận miệng hỏi một câu.

Vệ Ấu Lan vội vàng đáp:

- Đại nhân, than hoạt tính đã chế tạo xong, ta để trong nhà kho.

- Đi lấy tới đây.

Mục Lương lên tiếng.

- Dạ.

Vệ Ấu Lan quay người chạy vào nhà kho.

Tiếp tục đốt lửa, sau khi pha loãng, nước củ cải đường lại lần nữa sôi.

Cô gái giúp việc quay lại, cầm túi than hoạt tính đặt trước mặt Mục Lương.

Mục Lương rút ra một khối than hoạt tính đen nhánh, sau khi nhìn thấy lỗ nhỏ dày đặc, anh hài lòng gật đầu.

Anh phủi tay, quay người cắt thêm ba tấm vải gai nữa, lần này dùng vải gai kẹp vào với than hoạt tính, muốn tiến hành lọc lần thứ hai.

Sau hai lần lọc, nước củ cải đường trở nên càng thêm tinh khiết, biến thành màu sắc trong suốt.

Bởi vì than hoạt tính đã hút đi tạp chất bên trong nước củ cải đường.

Sau hai lần lọc, nước củ cải đường lại đổ nồi, tiếp tục quá trình đun nóng bốc hơi.

Theo thời gian trôi qua, nước củ cải đường càng sánh quyện, cuối cùng xuất hiện kết tinh thêm lần nữa.

- Tốc độ tốt quá.

Đôi mắt của Mục Lương ẩn chứa dịu dàng.

Nguyệt Thấm Lan tiến tới góp mặt, hỏi:

- Màu trắng chính là đường cát trắng sao?

- Ừm.

Mục Lương gật đầu.

Nước trong nồi đã bay hơi hết, chỉ còn lại lớp đường trắng đặc sệt.

Mục Lương vung tay lên, lửa dưới nồi bị dập tắt.

Sau một phút, lòng bàn tay anh phun ra khí tức hàn băng, để đường cát trắng trong nồi nhanh chóng được làm lạnh, màu sắc cũng từ màu vàng nhạt biến thành màu gạo trắng.

Mục Lương nắm tay lại, khí tức hàn băng biến mất không thấy gì nữa.

Anh nhìn đường ngưng kết dưới đáy nồi, nhịn không được nhếch khóe miệng.

Mục Lương gõ tay, một khối đường bị đập xuống.

Anh vân vê cục đường, bỏ vào trong miệng nếm thử.

Cục đường vào miệng liền từ từ tan ra, vị ngọt tràn ngập toàn bộ khoang miệng, khiến người ta thật vui mừng.

- Thành công rồi.

Trong lòng Mục Lương có một loại cảm giác thành tựu.

Anh vốn chỉ muốn thử một lần, không nghĩ tới thật sự có thể chế biến được thành đường.

Mặc dù trước mắt chỉ là cục đường, nhưng đập nát thành cát cũng được, cũng có thể tính là đường cát trắng.

- Đây chính là đường cát trắng?

Nguyệt Thấm Lan cũng cầm một cục đường lên, bỏ vào trong miệng nếm thử.

Viên đường tan ra, không giống vị ngọt của mật ong cho lắm.

- Nghiêm túc mà nói, càng giống đường phèn hơn.

Mục Lương cười.

- Đã rất ngọt rồi.

Nguyệt Thấm Lan cũng gật đầu.

Anh lạnh lùng nói:

- Thế này cũng đủ dùng, sắp xếp người mở công xưởng đi.

Cô tươi cười đáp:

- Ta sẽ đi sắp xếp.

………….

Mục Lương quay đầu nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan và Tiểu Mật, nhẹ nhàng nói:

- Các ngươi bận rộn lâu như vậy, cũng nếm thử xem.

- Ừ.

Ánh mắt trong trẻo của Nguyệt Thấm Lan sáng lên.

Tiểu Mật đưa tay bẻ một viên đường nhỏ, cho vào miệng và nếm thử một cách cẩn thận.

Viên đường tan trong miệng, vị ngọt ngào khiến tiểu hầu gái cảm thấy sự bận rộn đều thật đáng giá.

Mục Lương nói một cách thờ ơ:

- Số củ cải còn lại nên được chế biến theo phương pháp vừa rồi, còn phần đường làm ra để dành dùng sau này.

- Được.

Nguyệt Thấm Lan ngoan ngoãn gật đầu.

Mục Lương dừng lại khi chuẩn bị rời đi, sau đó quay lại nói:

- Sau khi xưởng đường mở ra, hai ngày tới Tiểu Lan sẽ giúp việc và dạy công nhân cách làm đường.

- Ừ.

Nguyệt Thấm Lan sốt sắng đáp lại.

Anh rời khỏi sảnh chính và đi xuống tầng sáu khu Trung Ương, nơi sinh sống và huấn luyện của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh.

Trên tầng sáu Trung Ương, đây là nơi huấn luyện và đào tạo của Bộ Đội U Linh:

- Một, hai, ba, đấm......

Ny Cát Sa hai tay chống nạnh, thúc giục Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp tập luyện.

Trên sân tập, Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp chiến đấu tay không, Y Vưu và Mai Căn cũng vậy.

Bộ quần áo vải trên người các cô gái ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt lạnh lùng và xinh xắn của họ đầy vẻ nghiêm túc.

- Aaa!!

Ti Toa Lệ hét lên, né đòn tấn công của Y Vưu sang một bên, và chém tay trái cô gái sừng dê.

- Động tác hơi chậm.

Y Vưu cong môi, dễ dàng tránh được công kích của đối phương.

- Ta đoán là ngươi sẽ như thế, nên đó chỉ là một đòn giả thôi.

Ti Toa Lệ cong môi.

Chân phải dính chặt vào mặt đất, cô ấy đá vào phần dưới của cô gái da báo bằng chân trái của mình.

Theo phản xạ, Y Vưu giơ tay đỡ cú đá của Ti Toa Lệ.

Cô gái da báo lăn lộn hai vòng, cách Ti Toa Lệ năm mét, Y Vưu lắc cổ tay, cong môi nhận xét:

- Ngươi thật là gian xảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận