Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1867: Tung Tích Tổ Phụ Của Hi Bối Kỳ (1)



- Không có, thực ra thì chơi rất là vui.

Nguyệt Phi Nhan nói lời trái lương tân.

Thật ra cô là một người rất lười, có thể khiến cho thành Huyền Vũ trở nên tốt hơn, cũng vì để cho bản thân trở nên tốt hơn, vậy nên mỗi ngày cô mới kiên trì luyện tập, bằng lòng chạy tới chạy lui ở Đại lục cũ.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Đợi Tiểu Huyền Vũ tiến hóa, sau này có thể chạy ít hơn một chút rồi.

- Là như thế nào?

Nguyệt Phi Nhan chớp chớp đôi mắt xinh đẹp.

- Tiểu Huyền Vũ lại tiến hóa thêm một cấp, thì hình thể lại to hơn gấp mười lần, đến lúc đó cũng chỉ có thể đến khu vực biển sâu mà sinh sống.

Mục Lương giải thích.

Khu vực biển sâu, chính là gần kênh Sương Mù.

- Không hiểu.

Nguyệt Phi Nhan vẫy vẫy tay nói.

Mục Lương đã có ý tưởng mới, mỉm cười nói:

- Đến lúc đó sẽ biết.

- Ừm ừm, bây giờ ta muốn ăn món gì đó.

Nguyệt Phi Nhan ôm bụng, chiếc bụng đã đang kháng nghị.

- Ta đi làm.

Tiểu hầu gái hồn nhiên nói.

- Ừm ừm, ta muốn ăn món chưa từng ăn.

Đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Phi Nhan tỏa sáng. Hi Bối Kỳ vội vàng giơ tay lên nói:

- Ta cũng muốn ăn.

Âm thanh thanh thúy của Tiểu Tử nói:

- Vậy ăn bánh gạo đi, tiểu tư Phi Nhan và tiểu thư Hi Bối Kỳ đều chưa từng ăn qua.

Bánh gạo là sau khi hai người rời khỏi thành Huyền Vũ, Mục Lương mới tìm người làm ra được.

- Nghe thôi là đã thấy ngon rồi, mau đi làm đi.

Nguyệt Phi Nhan thúc giục.

Vâng.

Tiểu Tử ngoan ngoãn gật đầu, xoay người đi đến nhà bếp.

Nguyệt Phi Nhan nghiêng đầu hỏi:

- Mẹ Thấm Di đâu rồi?

Nguyệt Thấm Lan cũng không cùng quay về Cung điện, cô còn phải đến Sơn Hải Quan để xử lí chuyện tuyển người.

Mục Lương ôn hòa bảo:

- Cô ấy vẫn còn đang quay phim truyền hình, đã mấy ngày rồi chưa trở về, nếu như ngươi nhớ cô ấy thì có thể đến Phim Trường để tìm cô ấy.

- Ừm ừm, đợi một lát nữa ăn no xong thì ta đi liền.

Đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Phi Nhan tỏa ra ánh sáng, muốn biết phim truyền hình mới là cái gì.

Mục Lương ngước mắt lên nói:

- Hi Bối Kỳ, ăn no xong thì hãy đến phòng sách một chuyến.

- Được.

Hi Bối Kỳ hơi sửng sốt một lát, Mục Lương tìm cô làm cái gì?

Không đợi cho cô suy nghĩ cẩn thận, thì cô gái tóc đỏ đã lôi kéo nàng đến ghế sa-lon rồi ngồi xuống, mở ti vi lên bắt đầu xem bổ sung những phim điện ảnh mà trong thời gian này chưa từng xem qua.

Chỉ chốc lát sau, trong đại sảnh đã vang lên tiếng cười của hai cô gái .

Hơn hai tiếng sau, Hi Bối Kỳ xem xong một bộ phim, cũng ăn xong bánh gạo, sau cùng ăn một bát canh lớn, hài lòng ợ lên một tiếng.

- Còn có phim truyền hình mới, nhanh đến xem đi.

Nguyệt Phi Nhan vẫy thay thúc giục.

- Không xem nữa, thành chủ đại nhân tìm ta còn có chuyện.

Hi Bối Kỳ nhớ đến Mục Lương muốn gặp mình. Khuôn mặt của Nguyệt Phi Nhan hóng chuyện, liếc mắt qua nhìn cô gái Ma Cà Rồng, hỏi:

- Mục Lương tìm ngươi làm gì?

- Ta cũng không biết, hắn chưa có nói.

Đôi mắt của Hi Bối Kỳ lóe sáng lên, nghiêng đầu qua.

- Sách sách sách, ta cũng đến phòng sách.

Nguyệt Phi Nhan lập tức nói.

Hi Bối Kỳ đổi chủ đề:

- Không phải là ngươi muốn đến Phim Trường sao?

- Cũng đúng, thôi vậy, ta đến Phim Trường trước, quay về lại hỏi ngươi là có chuyện gì?

Nguyệt Phi Nhan ngây thơ nói.

- Được.

Hi Bối Kỳ lên tiếng, cất bước đến phòng sách.

Cộc cộc cộc~~~

- Đại nhân, ta đến rồi.

Cô gõ cửa phòng sách.

- Vào đi.

Mục Lương bình tĩnh đáp.

Cọt kẹt~~~

Cô gái Ma Cà Rồng đẩy cửa mà vào, nhìn thấy Mục Lương đang ngồi ngay ngắn ở trên Long ỷ, đôi mắt bình tĩnh nhìn chăm chú vào nàng.

Khuôn mặt của Hi Bối Kỳ cười ửng đỏ, ánh mắt né tránh hơi cúi đầu, nhỏ giọng hỏi:

- Mục Lương, tìm ta có chuyện gì sao?

- Ngồi xuống trước đi.

Mục Lương giơ tay lên, ý bảo trước mặt tọa ỷ.

Hi Bối Kỳ không suy nghĩ nhiều, cất bước ngồi xuống trước mặt Mục Lương, hai tay để lên trên đầu gối, ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa đầu gối.

Mục Lương điềm đạm hỏi:

- Lần này đến Đại lục cũ, có thu hoạch gì không?

- Vẫn giống như trước đây.

Hi Bối Kỳ nghiêng đầu, suy nghĩ một chút rồi cười nói:

- Thu hoạch lớn nhất, chắc là nhìn thấy Đại trưởng lão và Tam Trưởng lão.

CÔ nhớ lại chuyện đã xảy ra khi quay lại thành Dạ Nguyệt, liền không nhịn được mà muốn cười lên.

- Thành Dạ Nguyệt thay đổi rất lớn sao?

Mục Lương cười hỏi.

Hi Bối Kỳ lắc đầu, ngây thơ nói:

- Vẫn là như thế, vừa dơ vừa loạn, cũng không biết Đại trưởng lão quản lí như thế nào, không có gì thay đổi cả.

- Ừm, sống cũng không dễ dàng gì, không có thay đổi gì lớn thì cũng là bình thường.

Mục Lương cảm thán nói. Trải qua lần thanh tẩy triều Hư Quỷ, thành Dạ Nguyệt vẫn đứng vững vàng như trước, chuyện này đã rất không dễ dàng gì.

- Cũng phải.

Hi Bối Kỳ nói thầm một tiếng.

Cô nhớ đến chuyện gì đó, âm thanh thanh thúy nói:

- À đúng rồi, Tinh thạch Hung thú mà Căn Cứ Trung Chuyển mang về, tối nay sẽ có người mang đến khu Trung Ương.

- Ừm, không nóng vội.

Mục Lương gật đầu một cái.

Trong lòng anh đang tìm từ, nên nói chuyện của tổ phụ cô gái Ma Cà Rồng như thế nào đây.

Hi Bối Kỳ chớp chớp con ngươi màu vàng óng, đột nhiên hỏi:

- Mục Lương, có phải là ngươi có chuyện gì muốn nói với ta hay không?

Cơ thể của Mục Lương dựa vào phía sau, mở miệng nói:

- Hi Bối Kỳ, ta sai người tìm kiếm tung tích của tổ phụ ngươi.

Hi Bối Kỳ đầu tiên là sửng sốt một lát, ngay sau đó thì con ngươi màu vàng óng tỏa sáng, hưng phấn hỏi:

- Hả, tổ phụ ở đâu?

- Lão ở bên trong kênh Sương Mù.

Mục Lương bình tính đáp.

- Bên trong kênh Sương Mù?

Sắc mặt của Hi Bối Kỳ ngẩn ngơ, tại sao lại ở trong kênh Sương Mù chứ?

Bây giờ cô mới hiểu được, tại sao Đại Trưởng lão lại không tìm được tổ phụ, thì ra là lão nhân gia đã đến kênh Sương Mù. Tộc Dạ Nguyệt, thậm chí còn không biết đến sự tồn tại của kênh Sương Mù, đương nhiên là không thể liên tưởng được là đến nơi nào.

Mục Lương tiếp tục nói:

- Về phần lão sống hay chết, vị trí cụ thể là ở chỗ nào, thì vẫn còn chưa biết, cần dùng máu tươi của ngươi để tiến hành bói toán lần thứ hai.

- Cần bao nhiêu, một chén có đủ không?

Giọng nói của Hi Bối Kỳ trở nên gấp gáp nói.

-....

Mục Lương nhếch mép lên, trầm giọng nói:

- Chắc không cần nhiều như vậy đâu, phải hỏi Lạp Nhã mới biết được.

Hi Bối Kỳ lo lắng nói:

- Vậy hãy nhanh chóng hỏi nàng một tiếng, hoặc ta đến tìm cô ấy.

Mục Lương trấn an nói:

- Đừng gấp gáp, ngươi hãy nghỉ ngơi trước đã, để ngày mai nói Lạp Nhã đến Cung điện một chuyến, rồi sẽ tiến hành bói toán.

- Không được, có lẽ tổ phụ còn đang đợi ta đến cứu người.

Hai tròng mắt của Hi Bối Kỳ đỏ ửng nói.

- Bình tĩnh.

Mục Lương giơ tay lên, khẽ gõ xuống mặt bàn.

Cơ thể của Hi Bối Kỳ run lên, đỏ mắt nói:

- Xin lỗi, Mục Lương, ta thất lễ rồi.

Cô gái Ma Cà Rồng cúi đầu xuống, chu miệng nhỏ nhắn lên, trong đầu bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Bạn cần đăng nhập để bình luận