Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1862: Gạo Đột Biến



Chân mày Mục Lương hơi nhướn lên, cảm thấy có chút kinh ngạc.

- Hắc hắc, có thể chứng kiến nhiều rau xanh mỗi ngày đến vậy, ta đã đủ hài lòng rồi.

Người phụ trách cười ngây ngô nói.

Hắn vốn là người của đại lục cũ, trước khi tới thành Huyền Vũ, chưa bao giờ thấy rau xanh đến vậy, càng không thấy được cây xanh như thế, bây giờ có thể làm việc ở đồng ruộng là đã rất vui vẻ.

Mục Lương hài lòng nói:

- Rất tốt, tiếp tục giữ vững, lương tăng thêm 300 đồng.

- Cảm ơn Thành Chủ Đại Nhân.

Người phụ trách nông trường kích động hành lễ.

- Có phát hiện ra lúa nước nào đặc biệt không?

Mục Lương thuận miệng hỏi.

Người phụ trách liền vội vàng lắc đầu nói:

- Thưa Thành Chủ Đại Nhân, tạm thời chưa có phát hiện.

- Lúa mì thì sao?

Mục Lương lại hỏi.

- Cũng không có luôn.

Người phụ trách bảo xong thì nói tiếp:

- Thành Chủ Đại Nhân, lúa nước với lúa mì đều thu gặt hai ngày một lần, trồng liên tục một giống cây thì nửa tháng sau nghỉ canh mười ngày, quy mô trồng trọt lớn như vậy, cho dù là lúa nước dị biến cũng rất khó để phát hiện, có thể bị công nhân thuận tay thu mất.

- Cũng đúng.

Mục Lương khoát tay áo.

Anh xoay người đi tới ruộng lúa, những người khác vội vàng đi theo.

Mấy người đi tới bên ruộng lúa thì dừng lại, nhìn thấy lúa nước đang nhô cao, tâm tình cũng khá hơn nhiều.

- Linh Nhi, đi ra đi.

Mục Lương hơi chuyển động ý nghĩ một chút.

- Ê a ~~~

Ánh sáng biếc hiện lên trên đỉnh đầu của mọi người, tinh linh nguyên tố sinh mệnh xuất hiện, đập cánh bay tới trước mặt Mục Lương.

- Cha tìm Linh Nhi có chuyện gì?

Linh Nhi nhu thuận khiến người ta phải hài lòng hỏi.

- Có thể để cho những hạt lúa nước này sản sinh biến dị không?

Mục Lương giơ tay lên xoa xoa đầu Linh Nhi.

Linh Nhi tiếu yếp như hoa nói:

- Có thể chứ, nhưng xác suất thành công không cao, cũng không cách nào khống chế được phương hướng biến dị.

- Không sao, thử thêm vài lần thì chắc là có thể thành công.

Mục Lương ôn nhuận nói.

- Vâng, để ta thử xem.

Linh Nhi cười xuất hiện hai má lúm đồng tiền, vỗ cánh tới trước lúa nước.

Cô bé vươn hai cái tay nhỏ, hào quang màu xanh biếc xuất hiện từ lòng bàn tay, bao phủ lúa nước trong phạm vi mười thước. Đây là Lĩnh Vực Sinh Mệnh, chính là cô đọng lĩnh vực sinh mệnh, trong lĩnh vực này, để một gốc cây mầm thành đại thụ chỉ cần mấy hơi thở, sau một phút đồng hồ là có thể nở hoa kết trái.

Sa Sa Sa ~~~

Lúa nước chập chờn, bông lúa dồn dập rơi xuống đất, phiến lá ẩm của lúa trở nên khô vàng, hạt tua rua rơi xuống đất bắt đầu mọc rễ nảy mầm.

Mục Lương vung tay lên, ngưng tụ nguyên tố nước, hô mua bên trong lĩn vực sinh mệnh.

Nước mưa làm dịu hạt giống, khiến cho chúng sinh trưởng cực nhanh, sau mấy hơi thở thì tăng cao hơn nửa mét, những bông lúa mới mọc ra.

Mục Lương tiến lên trước nhìn thoáng qua, lúa nước mới mọc cũng không thay đổi gì, vẫn giống như lúc trước.

- Tiếp tục đi.

Anh nhẹ giọng nói.

- Vâng.

Linh Nhi nghe lời gật đầu.

Lúa nước trong lần thứ hai trở nên khô vàng, hạt lúa rơi xuống đất lại một lần nữa mọc rễ nảy mầm, tiến hành một vòng sinh trưởng mới. Khuôn mặt người phụ trách đồng ruộng đổi màu, thức thời câm miệng không hỏi, yên lặng nhìn.

Ông ~~~

Lúa nước mới mọc vẫn không có biến dị gì, vì vậy tiếp tục một vòng nâng cao mới. Cứ tiến hành vài chục lần nâng cao như vậy, rốt cuộc mới mọc lúa nước sinh ra biến dị.

Lúa nước trưởng thành cao quá 1m5, bông lúa dày đặc, hạt thóc dồi dào, mỗi một hạt đều lớn bằng nửa móng tay, mặt ngoài còn lóe lên ánh sáng vàng.

- Ôi, to hơn rất nhiều.

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc nói.

Ly Nguyệt thở dài nói:

- Cùng một buội lúa nước, hạt thóc nở còn nhiều gấp hai so với trước đó.

- Cha, như này được chưa?

Linh Nhi lau cái trán không có mồ hôi, cười dài nhìn về phía Mục Lương.

- Ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta xem xem thế nào.

Anh xoa xoa đầu cô bé, ngưng tụ ra một nguyên tố Sinh Mệnh lớn cho cô.

- Vâng, phụ thân tốt nhất.

Đôi mắt màu lục thuý đẹp đé của Tiểu Tinh Linh tỏa ánh sáng, giống như là mày xanh phỉ thuý của đế vương được soi sáng bởi ánh sáng chói mắt.

Mục Lương đi lên trước, gạt một viên bông lúa, ngón tay khẽ dùng sức, lột cái vỏ màu vàng rực rỡ của hạt thóc, lộ ra hạt gạo như ngọc bên trong.

Hạt gạo là hình sợi dài, mặt ngoài rất trơn nhẵn.

- Trông cũng không tệ lắm.

Mục Lương cho hạt gạo vào trong miệng, nhẹ nhàng cắn nhâm nhi thưởng thức.

Mớm gạo rất thơm, so với hạt gạo thông thường thì thơm hơn rất nhiều, vị cũng ngon hơn, khi ăn vào trong bụng còn có thể cảm nhận được cảm giác cỗ ấm áp.

- Không độc không hại mà còn có ích với cơ thể, nếu ăn nhiều có thể cải thiện thể chất.

Mục Lương kinh ngạc nói.

- Tốt như vậy ư, thế không thể bán như gạo phổ thông được.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan sáng lên.

Khoé môi của anh nhếch lên, vỗ tay một cái nói:

- Ừm, có thể tăng giá bán như gạo ngọc, những quý tộc kia sẽ thích.

Anh quay đầu nhìn về phía người phụ trách đồng ruộng, dặn dò:

- Ngươi thu những bông lúa này, tìm thêm một đồng ruộng gây giống.

- Vâng.

Người phụ trách đồng ruộng gật đầu với khuôn mặt chăm chú.

Hắn hiểu được lúa nước mới rất quan trọng, không dám thả lỏng chút nào.

Nguyệt Thấm Lan nói với khuôn mặt nghiêm túc:

- Nhớ kỹ đó, không được để cho hạt giống bị người khác ăn cắp mang ra ngoài.

- Ta hiểu rồi, cam đoan sẽ giám sát toàn bộ hành trình, ai ra vào đều phải soát người kiểm tra.

Người phụ trách đồng rượng bảo đảm nói.

- Ừm, đi làm việc đi.

Mục Lương gật đầu một cái.

- Vâng.

Người phụ trách đồng ruộng âm thầm thở phào, quyết định để cho các con của mình tới quản lý ruộng lúa mới, nếu không thì không thể hoàn thành nhiệm vụ.

………….

Ngải Lỵ Na đi vào, mũi giật giật, ngửi thấy một hương thơm nồng đượm.

Lực chú ý của cô rơi hướng vào một chén to bằng cái bát cơm tẻ, vừa kinh ngạc vừa kì quái nói:

- Thơm quá, hình như cơm tẻ hôm nay không giống như mọi hôm.

Vệ Ấu Lan bưng một bàn thức ăn nóng đi vào, trong giọng mang theo ý cười nói:

- Mũi tiểu thư Ngải Lỵ Na nhạy thật đó, cơm tẻ hôm nay được nấu bằng gạo đột biến.

- Gạo đột biến là gì vậy?

Ngải Lỵ Na ngồi ở vị trí thường ngồi.

Gạo đột biến vốn đã thơm, sau khi nấu lên thì càng thơm, đó là một loại thuần hậu hương, ngửi lâu sẽ khiến người mê say.

Vệ Ấu Lan giải thích:

- Đó là loại gạo mà thành chủ đại nhân mới trồng, khi ăn sẽ có lợi cho cơ thể, có thể giúp bồi bổ sức khoẻ.

- Chà, hoá ra là vậy.

Đôi mắt đẹp của Ngải Lỵ Na sáng bừng, từng hạt cơm trong chén đầy đặn, giống như từng viên ngọc trai.

Cô nhịn không được cầm đũa lên gắp một ít cơm tẻ đưa vào miệng.

Cơm tẻ nấu từ gạo đột biến có vị rất ngon, ăn thì thấy mềm hơn cơm tẻ bình thường.

Đôi mắt đẹp của Ngải Lỵ Na tỏa ánh sáng, rộ nét vui vẻ nói:

- Ăn ngon lắm, không cần thêm đồ ăn, ta cũng có thể ăn xong bát cơm này.

- Gạo mới ăn ngon hơn so với cơm bình thường rất nhiều.

Vệ Ấu Lan ngây thơ nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận