Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2768: Gặp La Y

La Y hỏi với giọng lạnh như sương:

- Không ngờ ta ngủ say mấy năm nay, lá gan các ngươi lại lớn như vậy, là muốn giẫm lên đầu ta để lên trên đỉnh đúng không?

- Không dám, ta chưa bao giờ nghĩ như vậy.

Hư Tứ Vương vội vàng giải thích.

La Y hờ hững nói:

- Nói ta nghe về tên nhân loại Mục Lương kia.

- Vâng.

Hư Tứ Vương lên tiếng.

Trong lòng hắn xoay chuyển suy nghĩ hàng trăm lần, nói:

- Mục Lương là quốc vương vương quốc Huyền Vũ, thực lực cực kỳ mạnh mẽ....

Vua Hư Quỷ thành thật kể lại mọi thứ liên quan tới Mục Lương, cường điệu giải thích hắn mạnh bao nhiêu, còn nói về hiện trạng đại lục cũ, cuối cùng mới nhắc tới chuyện đại lục mới và Kênh Sương Mù.

- Một mảnh đại lục khác, bên kia có nhân loại sinh hoạt nhiều hơn ở đây?

Giọng nói của La Y mang theo vẻ kinh dị.

- Đúng vậy, ta đã đi qua phiến đại lục đó, chính là bị Mục Lương bắt lại ở bên kia.

Trong giọng nói của Hư Tứ Vương mang theo hận ý.

- Chỉ có thể nói các ngươi quá phế vật.

La Y lạnh lùng nói.

- Vâng.

Hư Tứ Vương cúi đầu.

Hắn không khỏi hỏi:

- La Y đại nhân, khi nào thì ngài có thể hoàn toàn thức tỉnh?

- Còn hai tháng nữa thì ta có thể thức tỉnh hoàn toàn.

Giọng nói của La Y chợt biến đổi.

Trong mắt Hư Tứ Vương lộ vẻ vui mừng, nói:

- Hai tháng nữa xin cung nghênh La Y đại nhân.

Còn hai tháng nữa chính là tử kỳ của tất cả nhân loại, bao gồm quốc vương Huyền Vũ làm cho hắn chịu nhiều đau khổ.

La Y lạnh lùng nói:

- Hai tháng sau, hy vọng ngươi không để cho ta thất vọng.

Hư Tứ Vương há miệng, nghiền ngẫm ẩn ý trong lời của Hư Quỷ Hoàng, chẳng lẽ ngài ấy muốn hắn giết sạch toàn bộ nhân loại còn lại trong vòng hai tháng?

- La Y đại nhân?

Hắn có nỗi khổ không nói được, thực lực bây giờ đã giảm mạnh, sao có thể dọn dẹp sạch toàn bộ nhân loại trong vòng hai tháng chứ.

La Y không để ý đến hắn, mà ngưng tụ ra một đoàn hư khí tinh khiết đánh vào trong cơ thể Hư Tứ Vương, mấy hơi thở sau khiến đối phương khôi phục trạng thái trước khi bị thương.

- Cảm ơn La Y đại nhân.

Hư Tứ Vương kích động hành lễ.

- Cút đi.

La Y vừa dứt lời, phạm vi xung quanh truyền đến không gian dao động.

Ngay sau đó, vị trí ngủ say của Hư Quỷ Hoàng lại thay đổi lần nữa, lần này Hư Tứ Vương có muốn truy tìm cũng không được.

Chủ Thành, vương quốc Huyền Vũ.

Trên con đường chính dẫn ra bên ngoài, đoàn xe hộ tống quốc vương đi ra ngoài đang chạy băng băng.

Chính giữa đội xe máy hộ tống làm một chiếc xe hơi màu đen, Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan ngồi bên trong đang nói chuyện phiếm với nhau.

Ngày hôm nay bọn họ muốn đi thị sát Đồng Ruộng, hiểu rõ tình huống sinh trưởng của toàn bộ cây nông nghiệp để điều chỉnh tỉ lệ trồng trọt các loại cây nông nghiệp.

Sau này nhân loại khai chiến với Hư Tộc, gieo trồng sản xuất cần phải thiên về các cây lương thực chính.

Cây nông nghiệp lương thực chính có thể lưu gửi thời gian dài, còn có thể gia công thành các loại bột mì, chế tạo thành lương khô mang theo bên người, điều này rất quan trọng trong chiến tranh.

Bọn họ làm những chuyện này cũng là vì chuẩn bị cho việc kháng chiến thời gian dài với Hư Tộc.

Chiến tranh luôn là thiên biến vạn hóa, nhất là chiến tranh giữa hai chủng tộc, quá trình biến hóa càng tồn tại nhiều tính đa dạng hơn.

- Hiện tại có rất nhiều nông điền để trống.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Mục Lương bình thản nói:

- Ừm, vậy thì trồng thêm chút khoai lang, ngô và lúa mì.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:

- Hiện tại bắt đầu chuẩn bị vật tư cho chiến tranh có quá sớm không?

- Không đâu, cẩn thận vẫn hơn.

Mục Lương bình thản nói.

- Được rồi, nghe lời ngươi.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu.

Cô còn muốn nói điều gì đó nhưng lại nhìn thấy Mục Lương biến sắc, ngay sau đó lập tức nhắm mắt lại.

- Có chuyện gì vậy?

Trên mặt của Nguyệt Thấm Lan lộ ra vẻ lo lắng.

Mục Lương không trả lời, hai mắt vẫn không mở ra, mày hơi cau lại.

Nguyệt Thấm Lan cũng cau mày, lo lắng nhìn chằm chằm khuôn mặt của Mục Lương, muốn nhìn ra được gì đó từ trên mặt hắn.

Xe hơi vẫn lăn bánh như trước, Ly Nguyệt phụ trách lái xe liên tục quay đầu lại.

- Có chuyện gì vậy?

Cô không khỏi hỏi.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu nói:

- Không biết, chắc là đã xảy ra chuyện gì đó.

- Có cần dừng xe lại không?

Ly Nguyệt lo lắng hỏi.

Nguyệt Thấm Lan suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:

- Không cần đâu, tiếp tục đi tới đi.

- Tốt.

Ly Nguyệt vững vàng đạp chân ga, hai mắt nhìn thẳng phía trước, tránh việc đạp chân ga quá mạnh tông văng xe máy trước mặt.

- Ông ~~~

Bên trong xe rất an tĩnh, Mục Lương đang thành lập liên lạc với Mộc Phân Thân, lúc này, hắn đã biết tin tức về La Y.

Qua một hồi lâu Mục Lương mới mở mắt ra, đáy mắt hiện lên một tia khí lạnh.

- Có chuyện gì vậy?

Nguyệt Thấm Lan vội vàng hỏi.

Mục Lương thở ra một hơi, nói với giọng khàn khàn:

- Mộc Phân Thân có tin tức, nói là đã tìm được La Y rồi.

- Thật vậy chăng?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc thốt lên.

Cô vội hỏi:

- Hắn ta đang ở đâu?

Mục Lương trầm giọng đáp:

- Ở chỗ sâu trong đại lục cũ, Hư Tứ Vương tìm được ta hắn, còn hai tháng nữa thì La Y sẽ hoàn toàn tỉnh lại.

Khi Hư Tứ Vương và Hư Quỷ Hoàng nói chuyện thì Mộc Phân Thân Mục Lương vẫn luôn trốn ở trong bóng của Hư Tứ Vương, còn về việc có bị La Y phát hiện hay không thì Mục Lương không xác định được.

- Hai tháng, nhanh như vậy sao?

Vẻ mặt của Nguyệt Thấm Lan càng ngưng trọng hơn.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, trầm giọng nói:

- Đáng tiếc là La Y vừa nói xong những điều này thì lại thay đổi địa điểm ngủ say, Mộc Phân Thân không thể cảm ứng được.

Nguyệt Thấm Lan sửng sốt một chút, ngạc nhiên hỏi:

- Cho nên vị trí ngủ say hiện giờ của La Y lại là một điều bí ẩn?

- Ừm.

Mục Lương tiếc nuối gật đầu.

Mộc Phân Thân vốn định truyền tin trở về nhưng lại sợ bị La Y phát hiện cho nên không lập tức liên lạc với bản thể, càng không ngờ Hư Quỷ Hoàng nói xong lại lập tức rời khỏi.

Chính vì điều này mới khiến Mục Lương hoài nghi La Y đã phát hiện Mộc Phân Thân.

Nguyệt Thấm Lan hỏi với giọng điệu mang theo lo lắng:

- Mộc Phân Thân của ngươi có thể cảm ứng được thực lực chân chính của La Y sao?

- Không thể.

Mục Lương lắc đầu.

Lúc này, hắn cảm thấy thật đáng tiếc, hẳn là mình nên đích thân đi theo Hư Tứ Vương, có lẽ bây giờ đã giải quyết xong La Y rồi.

- Thật là đáng tiếc.

Nguyệt Thấm Lan không khỏi thở dài một tiếng.

Cô lại hỏi:

- Bây giờ chúng ta nên làm gì đây?

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, thấp giọng nói:

- Trước mắt nên giải quyết Hư Tứ Vương rồi lại nghĩ biện pháp tìm La Y.

Mộc Phân Thân đã biết Hư Tứ Vương không thể thông qua bí pháp để xác định vị trí của La Y nữa, vậy thì nó không cần phải sống tiếp.

- Ừm, không thể để cho hắn làm xằng bậy ở đại lục cũ.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu một cái.

Hư Tứ Vương khôi phục thực lực có uy hiếp rất lớn đối với các toà thành.

- Ừm, ta đã bảo Mộc Phân Thân ra tay rồi.

Mục Lương bình tĩnh nói.

- Vậy là tốt rồi.

Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lấp lóe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận