Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2497: Ca Ca, Ta Không Có Quần Áo Để Thay.

Mục Lương giơ tay cách không nắm lấy, khí lạnh lập tức ùa ra ngoài, bao trùm toàn bộ thân thể Hư Quỷ cấp cao, chỉ sau vài hơi thở đã biến nó thành tượng băng.

- Phanh ~~~

Tượng băng nổ bể, khối băng xen lẫn huyết nhục Hư Quỷ rơi vương vãi trên đường.

- Thật là lợi hại!

Đám người thấy vậy không khỏi thán phục.

- Hư Quỷ cấp 8 bị một kích giết chết, chẳng lẽ hắn là cường giả cấp 9?

- ...

Người chạy thục mạng dừng bước lại, bị Mục Lương hấp dẫn lực chú ý.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Quỷ còn lại gầm thét, lao tới tấn công Mục Lương.

Mục Lương vẫn lộ ra vẻ mặt không thay đổi, chợt vung tay lên, hơn mười chiếc lá xanh nho nhỏ bay ra, giữa đường biến thành ma thú phi hành, tản mát ra khí tức cấp 7 và cấp 8.

- Đây là loại ma pháp gì vậy?

Trên đường, tiếng kinh ngạc thốt lên tiếp không ngừng nghỉ.

Lá xanh hóa thành ma thú có thực lực rất mạnh, bọn nó hoàn toàn nghe theo chỉ thị của Mục Lương, vọt tới trước cắn giết lũ Hư Quỷ.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Bầy Hư Quỷ kêu la thảm thiết, căn bản không phải là đối thủ của ma thú.

Mục Lương bình tĩnh nhìn trường hợp trước mắt, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng năng lực "Vung Lá Thành Thú" để đối phó Hư Quỷ, hiệu quả còn tốt hơn nhiều so với trong tưởng tượng.

An Kỳ há to miệng, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Mục Lương ca ca thật là lợi hại ~~~

Đôi mắt to tròn của nàng phát sáng, hoàn toàn bị Mục Lương hấp dẫn.

- Phanh ~

Thi thể của Hư Quỷ liên tục ngã xuống, sau đó Mục Lương ném ra một mồi lửa, toàn bộ bị thiêu đốt thành tro bụi.

Sau khi toàn bộ Hư Quỷ ngã xuống, ma thú bay trên không trung xoay quanh hai vòng, cuối cùng biến trở về lá xanh rớt xuống, còn chưa rơi xuống đất thì đã cháy thành tro tàn.

Mục Lương từ trên trời giáng xuống, trở lại bên cạnh An Kỳ.

- Mục Lương ca ca, ngươi thật lợi hại!

An Kỳ không khỏi khen ngợi một câu, ánh mắt tràn đầy sự sùng bái.

Mục Lương hơi nhướng mày, ôn hòa nói:

- Như vậy đã gọi là lợi hại rồi à?

- Đúng rồi, rất lợi hại nha!

Trong đôi mắt của An Kỳ như chứa đựng sao trời, sáng lấp lánh nhìn Mục Lương.

Mục Lương mỉm cười, ôn hòa nói:

- Ngươi có muốn trở nên mạnh mẽ hơn không?

- Ta có thể mạnh mẽ hơn sao?

An Kỳ sửng sốt một chút.

- Đương nhiên, nhưng mà nó sẽ rất khổ cực.

Mục Lương nghiêm mặt nói.

An Kỳ quá yếu ớt, cần phải gia tăng thực lực hơn một chút mới được, như vậy thì sau này hắn mang cô bé tiến hành Nhảy Vọt Ám Ảnh Vọt cũng sẽ không thương tổn đến cơ thể của nàng.

- Ta không sợ khổ cực.

An Kỳ vội vàng nói.

Mục Lương chậm rãi gật đầu:

- Tốt, ta hiểu được.

- Hả?

An Kỳ chớp mắt, không biết lời này của Mục Lương là có ý gì.

- Đi thôi, trước tiên tìm cái gì đó lót bụng đã, sau đó phải tiếp tục lên đường.

Mục Lương nói rồi nhìn về phía nhóm cường giả đến gần.

Hắn không tính toán giao lưu với bọn họ, vì vậy ôm thiếu nữ bay lên không trung, bay ra khỏi thành.

- A, chờ đã!

Có người hô to, muốn giữ lại Mục Lương.

Nhưng mà bọn họ căn bản không thể ngăn Mục Lương, cũng không dám ngăn cản.

- Vù vù vù ~

An Kỳ ôm eo Mục Lương, hơn mười phút sau thì hai người lại đáp xuống mặt đất lần nữa, lần này là ở trên một mảnh thảo nguyên bằng phẳng.

- Nghỉ ngơi đi, ta đi chuẩn bị thức ăn.

Mục Lương buông tay, lấy ra nguyên liệu nấu ăn chuẩn bị nấu nướng.

An Kỳ ngoan ngoãn nói:

- Mục Lương ca ca, ta giúp ngươi được không?

- Không cần đâu, ngươi ăn cái này đi.

Mục Lương lật tay một cái, lấy ra một quả Tinh Thần đưa cho thiếu nữ.

An Kỳ nhận lấy quả Tinh Thần rồi cắn một miếng nhỏ, sau đó đôi mắt to tròn lập tức sáng ngời, không khỏi cắn thêm vài miếng.

- Răng rắc ~~~

Cô bé ăn rất nhanh, suýt nữa nuốt luôn cả hạt.

- Mục Lương ca ca, đây là loại trái cây gì thế?

An Kỳ tò mò nghiêng đầu hỏi.

Mục Lương thuận miệng giải thích:

- Đây là quả Tinh Thần, nó có thể cải thiện thể chất của ngươi, khiến ngươi chậm rãi trở nên mạnh mẽ.

An Kỳ nghe vậy sửng sốt mở to hai mắt, khẩn trương nói:

- Mục Lương ca ca, quả Tinh Thần này rất quý giá phải không?

- Cũng tạm.

Mục Lương nói không chút để ý.

An Kỳ chép miệng, cảm giác phần bụng trở nên ấm áp, giống như có một dòng nước nóng đang len lỏi khắp cơ thể.

- Mục Lương ca ca, ta cảm thấy nóng quá.

Cô bé nói với sắc mặt ửng đỏ.

Mục Lương nghiêm túc nói:

- Nhẫn nhịn một lúc, đây là quá trình thanh lý tạp chất trong cơ thể ngươi.

- Tốt.

An Kỳ cắn môi dưới, chịu đựng không có kêu rên.

Mục Lương nhìn thoáng qua An Kỳ, thấy nàng vẫn còn tính là bình thường nên tiếp tục xử lý nguyên liệu nấu ăn, chuẩn bị cơm trưa.

Hơn mười phút sau, thần sắc trên mặt An Kỳ thả lỏng lại, cơ thể trở nên dính nhớp, tạp chất trong cơ thể bị tống ra ngoài bám vào da khiến nàng cảm thấy rất khó chịu.

- Đi tắm đi.

Mục Lương vung tay lên, dùng lưu ly chế tạo thùng tắm rồi rót đầy nước ấm vào trong.

- Tốt.

An Kỳ yếu ớt đáp lại, đỏ mặt bước vào thùng tắm, gột rửa tạp chất trên người.

- Soạt ~~~

Bé gái ló đầu ra khỏi thùng tắm, đỏ mặt nói:

- Ca ca, ta không có quần áo để thay….

Mục Lương đang xào thức ăn chợt khựng lại một chút, hắn lật tay lấy ra một chiếc áo ngắn tay khác rồi khống chế nó bay tới trước mặt thiếu nữ, toàn bộ quá trình không hề quay đầu lại.

An Kỳ vươn tay tiếp được, vội vàng khoác lên người.

- Được rồi, ăn đi.

Mục Lương buông muôi xúc, đưa đôi đũa đưa cho bé gái.

- Vâng.

An Kỳ ngoan ngoãn lên tiếng rồi cầm đũa gắp thức ăn.

Nhìn cô bé ăn uống vui vẻ, không hiểu sao Mục Lương lại cảm thấy giống như mình đang nuôi con gái.

Tờ mờ sáng ở vương quốc Huyền Vũ.

Tây Tây Lý tông cửa chạy vào phòng Phi Phi, lớn tiếng hỏi:

- Phi Phi, ngươi thu dọn xong chưa?

Cô và Phi Phi đã dọn vào Khu Vực Trung Ương, ở tại ký túc xá của Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật, cũng chính là ở tầng sáu Khu Vực Trung Ương.

Hai người đã gia nhập vào Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật, hôm nay là ngày đầu tiên tham gia tập huấn, cũng là thời điểm chính thức nhận thức các thành viên khác.

- Rồi, còn ngươi thì sao?

Phi Phi chỉnh sửa quần áo trên người, nhìn về phía Tây Tây Lý thanh xuân tịnh lệ.

Hôm nay thiếu nữ mặc quần áo màu đen, chân mang một đôi giày ống thấp bằng da thú, thoạt nhìn sạch sẽ và gọn gàng.

Tây Tây Lý ngây thơ nói:

- Ta đã chuẩn bị xong từ lâu rồi, chỉ còn chờ ngươi cùng đi sân huấn luyện!

- Vậy thì đi thôi.

Phi Phi gật đầu nói.

- Đi nào!

Tây Tây Lý vội vàng nói, hai người rời đi nơi ở, đi tới sân huấn luyện nằm sâu bên trong tầng sáu Khu Vực Trung Ương.

- Phi Phi, Tây Tây Lý, chào buổi sáng.

Các Tinh Linh còn lại cũng bước ra khỏi phòng, phất tay chào hỏi lẫn nhau.

- Mọi người buổi sáng tốt lành!

Tây Tây Lý nhiệt tình đáp lại.

Bên trong những Tinh Linh này, có một bộ phận là gia nhập Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật, một bộ phận là gia nhập hộ vệ Trung Ương.

Phi Phi mỉm cười, gật đầu đáp lại:

- Chào buổi sáng.

Tây Tây Lý nhỏ giọng nói:

- Tất cả mọi người đều dậy rất sớm.

Phi Phi liếc thiếu nữ, nhắc nhở:

- Hôm nay là ngày tập huấn đầu tiên, nếu như đến trễ sẽ bị đá ra khỏi Bộ Đội Đặc Chủng U Linh.

- A, thật vậy sao?

Tây Tây Lý kinh ngạc thốt lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận