Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3015: Sắp Kết Thúc Rồi (1)

Ly Nguyệt nhíu mày, đã nhìn ra thiếu nữ là đang gắng gượng, coi như có thể thi triển ma pháp thì cấp bậc cũng sẽ không cao.

Lúc này, cô gái tóc trắng cũng không rảnh lo cho đối phương, số lượng Hư Quỷ càng ngày càng nhiều, nàng không có tinh lực để phân tâm.

- Ầm ầm ~~~

Linh khí đại pháo tiến hành một vòng bắn mới, đánh chết tảng lớn Hư Quỷ, nhưng lại không làm gì được Hư Quỷ cấp cao.

Báo Lưu Vân Sáu Chân rít gào, phóng thích năng lực thiên phú, mềm hoá mặt đất phía trước, vây khốn những con Hư Quỷ bình thường không cách nào phi hành.

Nó đâm đầu vào đất bùn bị mềm hoá, chuẩn bị phát động kích sát đám Hư Quỷ cấp cao bất cứ lúc nào.

- Hư Quỷ quá nhiều.

Nhóm Ma Pháp Sư không ngừng kêu khổ.

Khoảng cách thời gian Hư Quỷ tới công thành quá ngắn, ma lực trong cơ thể của bọn hắn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, không cách nào toàn lực thi triển ma pháp trợ giúp mọi người.

- Nếu cứ tiếp tục như vậy thì phe ta sẽ tử thương rất thê thảm.

Một vị Ma Pháp Sư khác nói với sắc mặt trắng bệch.

Ma lực trong cơ thể cô đã hao tổn hết, lúc này còn không bằng một người bình thường, chỉ có thể quan khán.

Sức chịu đựng của nhóm Kỵ Sĩ mạnh hơn rất nhiều, nhưng thủ đoạn công kích lại đơn giản, cận chiến với Hư Quỷ quá lâu sẽ dễ dàng bị tổn thương.

Hư Quỷ không chỉ biết cận chiến mà bọn nó còn có thể khống chế hư khí tiến hành công kích từ xa, bọn Kỵ Sĩ không cẩn thận sẽ khiến bản thân bị trọng thương, thậm chí bị hư khí cảm nhiễm ảnh hưởng tới chiến đấu.

- Mọi người hãy kiên trì một chút nữa!

Ly Nguyệt thanh lãnh hô to.

- Vâng!

Nhóm binh lính đồng thanh đáp lại, kiên trì tiếp tục chiến đấu.

Sắc mặt của Ly Nguyệt trắng bệch, cô cũng sắp kiệt lực rồi, nhưng hiện tại vẫn chưa tới thời điểm để cô ngã xuống.

……….

Ly Nguyệt chống trường cung xuống đất làm điểm tựa cho cơ thể không ngã xuống.

- Hộc hộc ~~~

Yết hầu của cô gái tóc trắng nhấp nhô, Chủ Thành đều có nhiều Hư Quỷ như vậy, tình hình chiến đấu ở Thiên Cức Quan thảm liệt đến mức nào?

- Không được, hiện tại mình không thể ngã xuống.

Ly Nguyệt gắng gượng đứng lên, rút ra mũi tên trong bao đựng tên treo ở bên hông, hít sâu một hơi tiếp tục giương cung cài tên.

Ngay sau đó, một bàn tay to đè lên tay của cô gái tóc trắng, khí tức quen thuộc bao trùm thiếu nữ.

- Được rồi, nơi đây giao cho ta đi.

Giọng nói ôn hòa vang lên bên tai thiếu nữ, một lọn tóc đen thõng xuống.

Cơ thể của Ly Nguyệt run lên, con ngươi màu trắng bạc dưới mũ giáp co rút lại, lực đạo căng thẳng trong tay nới lỏng.

Cô vội vàng quay đầu nhìn người ở sau lưng, khi đối diện với đôi mắt đen mang theo một tia màu vàng kim của Mục Lương, cả người cô lập tức trầm tĩnh lại.

- Mục Lương, ngươi kết thúc bế quan rồi à?

Giọng nói của Ly Nguyệt hơi run rẩy, có thể cảm nhận rõ ràng người sau lưng không phải Mộc Phân Thân, mà chính là Mục Lương bản thể.

- Ừm, vừa mới kết thúc.

Mục Lương ôn hòa đáp, tay hơi dùng sức, làm cho bàn tay cô gái tóc trắng đang nắm chặt trường cung buông lỏng.

Ly Nguyệt nghe vậy quan tâm hỏi:

- Cơ thể ngươi không sao chứ, có bị thương nơi nào không?

- Yên tâm, ta không sao.

Mục Lương nhẹ giọng đáp, lòng bàn tay ngưng tụ nguyên tố Sinh Mệnh rồi đánh vào trong cơ thể thiếu nữ.

- Anh ~~~

Ly Nguyệt ưm một tiếng, khuôn mặt trắng hếu cấp tốc hiện lên một vệt hồng hào, cảm giác vô lực trong cơ thể cũng mau chóng biến mất.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ngươi nghỉ ngơi đi, nơi đây để ta giải quyết.

- Vâng.

Ly Nguyệt chớp chớp đôi mắt màu trắng bạc, nàng rất tò mò bây giờ Mục Lương đã mạnh lên được bao nhiêu.

- Hống hống hống ~~~

Báo Lưu Vân Sáu Chân cũng đã nhận ra sự xuất hiện của anh, lập tức chui đầu ra khỏi bùn đất mềm nhũn, vẫy đuôi chạy tới chủ nhân, phát ra tiếng kêu nức nở.

- Ngoan, ngươi vất vả rồi.

Mục Lương cười một tiếng, vươn tay xoa đầu của Báo Lưu Vân, tiện tay đút cho nó mười ngàn điểm tiến hóa.

- Hống hống hống ~~~

Báo Lưu Vân Sáu Chân hài lòng phát ra tiếng gầm nhỏ, hai mắt hơi nheo lại hưởng thụ cảm giác vui thích mà điểm tiến hóa mang tới.

Mục Lương lại ngưng tụ ra nguyên tố sinh mệnh đút cho Báo Lưu Vân, làm cho tổn thương trên người nó cấp tốc lành lặn.

Sự xuất hiện của thanh niên này nhanh chóng khiến những người khác chú ý tới.

- Là bệ hạ!

Nhóm binh lính vừa kinh ngạc vừa vui mừng reo lên.

- Bệ hạ vạn an!

Thành viên Hộ Vệ Thánh Quang và Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật giơ tay nghiêm chào.

- Đó là bệ hạ Huyền Vũ!

Nhóm cường giả từ đại lục mới cũng kinh ngạc thốt lên.

- Thật tốt quá, bệ hạ Huyền Vũ tới rồi, như vậy đối phó lũ Hư Quỷ này không còn khó khăn nữa!

- Bệ hạ Huyền Vũ vạn an!

Các cường giả hoan hô, bọn họ thấy được hy vọng thắng lợi, mọi người đều biết quốc vương vương quốc Huyền Vũ đang bế quan, lúc xuất quan chính là ngày mà Hư Tộc diệt vong.

- Bệ hạ.

Cổ Tư Mỹ buông tay xuống, kiệt sức dựa vào bờ tường thành, trên gương mặt tái nhợt còn mang theo nụ cười.

Mục Lương khẽ gật đầu với đám người, ánh mắt rơi vào bầy Hư Quỷ.

Anh giơ tay lên trước mặt rồi cách không vỗ một cái, mặt đất lập tức chấn động, từng đạo thần văn thần bí xuất hiện.

- Ầm ầm ~~~

Đất đá cuồn cuộn dâng lên rồi đánh úp về phía bầy Hư Quỷ, bao bọc chúng nó giống như bao sủi cảo, sau đó trọng lực bên trong dâng lên hàng nghìn lần, đất đá theo thần văn xuất hiện biến đến cứng rắn hơn cả kim cương, chớp mắt đã miểu sát toàn bộ đàn Hư Quỷ.

Sau mấy hơi, đất đá trở lại mặt đất, trên không trung chỉ còn lại thi thể Hư Quỷ biến thành phốt nát, ngay sau đó bị Mục Lương mở ra không gian cắn nuốt nuốt chửng.

- .....

Cổ Tư Mỹ há hốc mồm, bị chấn động đến nỗi không nói nên lời bởi cảnh tượng trước mắt.

- Cô lỗ ~~~

Các cường giả khác âm thầm nuốt nước bọt, trên mặt đồng dạng lộ ra vẻ mặt khó có thể tin tưởng.

- Đây là sự thật hay ta đang mơ? Chưa tới mười giây mà toàn bộ Hư Quỷ đều chết hết cả rồi sao?

Một gã Ma Pháp Sư run rẩy lẩm bẩm.

Một tên Kỵ Sĩ cao hai mét ngã ngồi trên mặt đất, tháo mũ giáp xuống thở dốc nói:

- Có sáu con Hư Quỷ cấp Vương ở trong đó, chúng nó còn chưa kịp phản kháng thì đều đã chết sạch, rốt cuộc Huyền Vũ bệ hạ mạnh tới mức nào?

- Ta không biết Huyền Vũ bệ hạ mạnh bao nhiêu, chỉ biết là lũ Hư Tộc sắp tiêu tùng rồi.

Một vị Ma Pháp Sư khác nhếch miệng cười, trên má có nước mắt chảy xuống, bạn tốt của nàng đã chết ở trong trận chiến này, nàng căm thù Hư Tộc đến tận xương tuỷ.

Mục Lương bình tĩnh thả tay xuống, hơi chuyển động suy nghĩ triển khai Lĩnh Vực Sinh Mệnh, nhanh chóng cứu trị các cường giả bị thương.

Ly Nguyệt không nháy mắt nhìn chằm chằm Mục Lương bận rộn, sự sùng bái đối với anh đã lên đến tột đỉnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận