Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2413: Cơn Mưa Đầu Tiên Ở Vương Quốc Huyền Vũ.

Mục Lương vừa dứt lời thì quả cầu nước trên không trung dần dần biến mất, hóa thành từng dòng nước nhỏ trở lại hồ lớn, lộ ra Tinh Long Ngư tiến hóa hoàn thành.

Tinh Long Ngư tiến hóa đến cấp 11 có sự thay đổi không nhỏ về hình thể, thân hình đã tăng lớn đến 146 mét, toàn thân biến thành màu vàng lam, hình thể càng giống như Long Ngư.

Những miếng vảy xếp chồng lên nhau trên người nó giống như bảo thạch, mỗi một mảnh đều lóe lên hoa văn màu vàng kim, bề ngoài giống như mặt cắt của kim cương, tỏa ra vầng sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời.

Trên đầu Tinh Long Ngư mọc ra hai đôi sừng cong lóng lánh như kim cương, số râu bên miệng cũng lên đến ba mươi hai cọng.

- Ba ~~~

Tinh Long Ngư cúi đầu, thân mật đong đưa cơ thể về phía Mục Lương.

- Ngoan.

Mục Lương cười vươn tay ra, nhẹ nhàng xoa đầu Tinh Long Ngư, sau đó anh hơi chuyển động suy nghĩ, mớm cho Tinh Long Ngư một trăm ngàn điểm tiến hóa, trợ giúp nó khôi phục năng lượng bị tiêu hao.

- Ba ~~~

Tinh Long Ngư tỏa ra ánh sáng màu vàng lam nhàn nhạt, đồng thời dùng râu dài đụng vào người anh, biểu đạt sự vui sướng trong lòng.

- Ngoan, ngày mai nhớ kỹ cho mưa rơi xuống đúng giờ.

Mục Lương dịu dàng dặn dò.

- Ba ~~~

Tinh Long Ngư đong đưa cơ thể như là đáp lại lời căn dặn của anh.

Mục Lương phất tay nói:

- Đi thôi, hình thể hiện giờ của ngươi nên đến sống ở hồ nước lớn hơn.

Trong vương quốc Huyền Vũ có một hồ nước rất lớn, lớn gấp mấy chục lần hồ nước ở hậu hoa viên khu Trung Ương, nó nằm ở giữa Vệ Thành Số Tám và Vệ Thành Số Bảy.

- Ba ~~~

Tinh Long Ngư đong đưa cơ thể rồi bay khỏi Trung Ương.

……….

- Đông đông đông ~

Bên trong vương quốc Huyền Vũ, tiếng chuông báo hiệu bảy giờ sáng đúng giờ vang lên.

Trong nhà của Vệ Cảnh ở Chủ Thành.

Tô Nhi dậy rất sớm đến phòng bếp chuẩn bị bữa sáng, chồng cô là Vệ Cảnh nên phải trở về Sơn Hải Quan công tác trong hôm nay, cô muốn để hắn ăn bữa sáng rồi lại đi.

Hai ngày trước Vệ Cảnh được nghỉ phép, hôm nay phải đi về Sơn Hải Quan.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hắn đi tới cửa phòng bếp, dịu dàng nói:

- Ngươi không cần bận rộn như vậy đâu, ta tùy tiện ăn một chút là tốt rồi.

Tô Nhi quay đầu lại nói:

- Như vậy không được, vất vả lắm ngươi mới trở về một lần, có mấy món ngươi chưa từng ăn qua, sáng nay ta nhất định phải để ngươi nếm thử.

- Được rồi.

Vệ Cảnh giơ tay lên sờ mũi, hắn không dám đả kích tính tích cực của vợ.

Hắn dựa vào khung cửa nhìn bóng dáng bận rộn của vợ, đột nhiên hỏi:

- Mấy ngày nay Tiểu Lan không trở về à?

Tô Nhi thở dài nói:

- Đừng nói nữa, Tiểu Lan còn bận hơn cả ngươi, con bé không ở trong cung điện thì là ở Cục Quản Lý Chủ Thành, đã mười ngày không có trở về rồi.

Vệ Cảnh cảm thán nói:

- Tiểu Lan được bệ hạ và thư ký đại nhân coi trọng, vội vàng một chút cũng khá tốt.

Dạo gần đây, Vệ Ấu Lan không hề có thời gian rảnh rỗi, cô chỉ gặp Tô Nhi ở bên ngoài Cục Quản Lý được một lần, hai mẹ con đơn giản hàn huyên vài câu rồi cô bé lại phải tiếp tục bận rộn.

Tô Nhi quay đầu lại nói:

- Nếu ta không nhớ nhầm thì một tháng rồi ngươi chưa gặp Tiểu Lan phải không?

Vệ Cảnh gật đầu nói:

- Ừm, dạo gần đây ta không đến cung điện để báo cáo công việc, có thời gian thì ta tiện đường ghé thăm con bé.

Hắn phải về Thành Buôn Bán Sơn Hải, có thể đến khu Trung Ương mượn dùng Cửa Không Gian Truyền Tống, hắn nằm ở trong danh sách cho phép đặc biệt.

Cửa Không Gian Truyền Tống không phải ai cũng được phép sử dụng, vì thế Ly Nguyệt đã tạo ra một danh sách cho phép đặc biệt, trong đó bao gồm nhóm quản lý Vệ Thành, đội trưởng ba quan cứ điểm, hộ vệ Trung Ương, v.v… Tổng cộng có hơn ba trăm người.

Tô Nhi quay đầu lại nói:

- Hiện tại là bảy giờ mấy, ngươi cần có mặt ở Sơn Hải Quan lúc chín giờ, chắc đủ thời gian rồi.

- Ừ.

Vệ Cảnh gật đầu một cái.

Hơn mười phút sau, bữa sáng phong phú được dọn lên bàn, từng món ăn nóng hôi hổi khiến người ta muốn ăn ngay.

- Ngươi mau ăn đi, sau đó đi ra ngoài sớm một chút.

Tô Nhi dịu dàng bảo.

Vệ Cảnh gật đầu hỏi:

- Phải rồi, hôm nay ngươi cũng đi làm đúng không?

Tô Nhi nhẹ giọng nói:

- Đúng vậy, mấy ngày nay nhà xưởng cần làm gấp một nhóm hàng.

Hai người vừa dùng bữa vừa trò chuyện, hơn mười phút sau mới kết thúc bữa sáng, cả hai đơn giản thu dọn một chút rồi chuẩn bị đi ra ngoài.

Tô Nhi thay quần áo xong, nói:

- Lần sau trở về ngươi có thể nếm thử món bánh cuốn, ăn rất ngon.

- Được.

Vệ Cảnh gật đầu đáp.

Mỗi tháng hắn có bốn ngày nghỉ phép, có Cửa Truyền Tống nên trở về Chủ Thành rất thuận tiện.

Tô Nhi nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên nói:

- Đúng rồi, phải mang dù theo.

- Mang dù làm gì?

Vệ Cảnh kinh ngạc nói.

Vương quốc Huyền Vũ có bán ô dù, các nan dù làm bằng lưu ly, giá cả các loại dù sẽ khác nhau dựa trên tài liệu làm tán dù, bình thường nhất là dù làm bằng giấy dầu.

Tô Nhi giải thích:

- Ngày hôm nay sẽ có mưa nha, báo đưa tin như vậy.

- Có mưa?

Vệ Cảnh sửng sốt một chút.

Hắn đi ra ngoài cửa nhìn lên trên bầu trời, chỉ thấy tán cây rậm rạp của Trà Thụ Sinh Mệnh, mưa muốn rớt xuống như thế nào?

- Để phòng ngừa thôi, ngươi mang theo một cây đi.

Tô Nhi thanh thúy nói.

Vệ Cảnh thuận miệng nói:

- Được rồi, ngươi mang theo là tốt rồi, ta đi Cửa Truyền Tống trở về.

- Vậy được rồi.

Tô Nhi cầm dù rồi cùng nhau ra cửa với chồng mình.

Hai người đi xuống dưới lầu rồi tạm biệt, đi hướng khác nhau.

Vệ Cảnh đi tới Khu Vực Trung Ương, trên đường nhìn thấy rất nhiều người cầm dù đi qua lại.

Hắn vừa đi vừa thường xuyên ngẩng đầu nhìn về phía Trà Thụ Sinh Mệnh, thật sự sẽ có mưa sao?

- Cộp cộp cộp ~~~

Vệ Cảnh bước nhanh về phía khu Trung Ương, lấy tốc độ của hắn thì cũng phải mất hai mươi phút mới có thể đến nơi.

- Đông đông đông ~~~

Khi hắn đi ngang qua Cục Quản Lý Chủ Thành thì tiếng chuông báo hiệu tám giờ vừa vặn vang lên.

Tiếng chuông du dương truyền vào tai khiến tinh thần tất cả mọi người trở nên phấn chấn.

- Tám giờ rồi.

Vệ Cảnh nói thầm một câu.

- Ba ~~~

Một âm thanh đặc biệt vang lên giữa không trung, Tinh Long Ngư màu vàng lam xuất hiện trên bầu trời và phát ra tiếng kêu kì lạ.

Vệ Cảnh nhìn chăm chú vào nó, hơi nước trong không khí càng ngày càng nhiều, giống như mây mù lượn lờ xung quanh Tinh Long Ngư.

Cơ thể nó tỏa ra từng vòng gợn sóng màu lam rồi bao trùm toàn bộ lưng rùa với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Tinh Long Ngư điều động nguyên tố nước, giống như là phản ứng dây chuyền, toàn bộ nguyên tố nước trên lưng rùa đều sôi nổi đáp lại.

- Ông ~

Ngay sau đó, nguyên tố nước trong không khí ngưng kết thành bọt nước rồi rơi xuống mặt đất.

Rào rào rào~~

- Trời mưa rồi!

Vệ Cảnh kinh ngạc thốt lên.

Hắn vươn tay tiếp được bọt nước rơi xuống.

Nước mưa lành lạnh rơi trên mặt khiến hắn tỉnh táo lại.

- Trời mưa!

- Mau tìm chỗ trốn đi!

-...

Dân chúng hét lên, người nào mang dù vội vã bung ra che mưa, Vệ Cảnh nhìn xung quanh một vòng, vội vã chạy về phía Cục Quản Lý Chủ Thành để tránh mưa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận