Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 884: Đa Phần Đều Là Sự Thật



Trong nhà sách, Nhã Kỳ lấy xuống một quyển sách, rất cẩn thận giữ nó trong lòng bàn tay mình.

- A a a.

Cô bé quơ quyển sách, nghiêng đầu nhìn về phía mẹ mình.

- Công chúa Bạch Tuyết?

Toa Đoá Na tiếp nhận sách, nhìn thấy bốn chữ to trên bìa. Cô mở ra bìa mặt, nhìn thấy nội dung giới thiệu vắn tắt, rất nhanh đã bị gợi lên hứng thú.

Cô lật thêm hai trang nữa, càng đọc càng thấy mê mẩn.

- A a.

Nhã Kỳ phồng má bánh bao, cô bé đưa tay ra kéo kéo vạt áo của mẹ mình, khẽ huơ huơ bàn tay nhỏ bé.

Toa Đoá Na dời mắt khỏi cuốn sách, cô vẫn chưa đọc đã lắm nhưng vẫn đưa quyển sách đó cho con gái của mình, nói:

- Nếu hai người thích có thể mua về xem.

Nhân viên công tác vô cùng nhiệt tình nói.

- Sách này bán như thế nào?

Toa Đoá Na ngước mắt lên hỏi.

Nhân viên công tác đưa tay ra hiệu rồi nói:

- Sách ở nơi này, mỗi cuốn đều có giá một trăm viên tinh hạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.

Toa Đoá Na thở phào nhẹ nhõm, giá cả vẫn như trước, không có gì thay đổi. Với giá cả này, cô hoàn toàn có thể mua được.

- Vậy ta mua quyển sách kia.

Cô lấy ra túi da thú, đưa mười viên tinh hạch trung cấp hạ đẳng cho nhân viên bán hàng.

Câu chuyện xưa có tên Công chúa Bạch Tuyết này rất thú vị, đủ sự mới mẻ để thu hút người khác.

Nhân viên bán hàng mỉm cười hỏi nói:

- Công chúa Bạch Tuyết chia làm hai cuốn, cuốn tập đầu và cuốn tập cuối, quyển ngươi mua chính là cuốn đầu tiên, còn một quyển tập cuối, chúng phải đi cùng nhau mới có ý nghĩa. Ngươi có mua luôn không?

Hắn nói xong, lập tức lấy xuống tập cuối của bộ ‘Công chúa Bạch Tuyết’ đưa cho Toa Đoá Na.

- Còn có tập cuối sao?

Toa Đoá Na ngạc nhiên.

Cô mở ra tập cuối.

Câu chuyện xưa bắt đầu từ chi tiết công chúa Bạch Tuyết bị trúng độc từ quả táo, sau đó nàng ngã xuống bên trong một rừng cây nhỏ. Toa Đoá Na do dự một chút, cô nghiêng đầu nhìn về phía con gái mình, cô bé đang mở to một đôi mắt hồn nhiên, cũng nhìn về phía cô.

- Ta cũng mua quyển nàyy.

Cô chỉ hơi do dự một chút, sau đó vẫn lấy tinh hạch ra trả.

Trên người cô còn không ít tinh hạch hung thú, cho nên vẫn dư sức tiêu phí cho sở thích của con gái mình.

- Còn rất nhiều loại sách khác, ngài cũng có thể xem một chút.

Nhân viên bán hàng tùy tay lấy xuống một quyển ‘Cô bé Lọ Lem’, đưa cho Toa Đoá Na nói:

- Nội dung của cuốn sách này cũng rất thú vị.

Lần thứ hai, Toa Đoá Na đưa tay ra tiếp nhận, sau khi xem hai trang đầu, cô đã bị nội dung chuyện xưa hấp dẫn.

- Những quyển sách này là ai viết?

Cô ngước mắt hỏi.

- Là thành chủ đại nhân viết.

Trong con mắt của nhân viên bán hàng lộ ra vẻ sùng bái nói.

Toa Đoá Na nhẹ giọng kinh ngạc nói:

- Là thành chủ Thành Huyền Vũ sao?

Cô nhớ rõ ở cuốn sách kia cũng do thành chủ Thành Huyền Vũ viết, hình như tên của ngài ấy là Mục Lương.

- Đúng rồi, còn có quyển khác không?

Toa Đoá Na lên tiếng hỏi.

- Có, nó tên là “Hồng Hoang”

Nhân viên bán hàng nói xong từ trên giá sách tìm được cuốn có tên là “Hồng Hoang” sau đó đứa nó cho cô.

- Phần thứ hai của nó tên là “Hồng Hoang” sao?

Toa Đoá Na mở sách, cô chăm chú đọc hai trang đầu của cuốn sách.

Sao..?

Cô không thể không thừa nhận, đây cũng là một quyển sách rất hay. Điều này làm cho cô sinh ra sự hứng thú nồng đậm đối với thành chủ Thành Huyền Vũ.

Đến cùng người này là người như thế nào nhỉ? Tại sao người này có thể viết nên những câu chuyện thú vị khiến cho người ta đọc đi đọc lại mà không chán như vậy chứ?

- Câu chuyện ‘Cô Bé Lọ Lem’ tạm thời ta không mua, ta muốn mua bản ‘Hồng Hoang’ này trước.

Toa Đoá Na rõ ràng đã lưu loát thanh toán tinh hạch.

Trong suy nghĩ của cô, quyển sách ‘Hồng Hoang’ này, có chiều sâu tư tưởng hơn nhiều so với quyển ‘Cô Bé Lọ Lem’, càng đáng giá mua.

- Vâng, ta giúp ngài bọc sách lại.

Nhân viên bán hàng lễ phép mỉm cười sau đó hắn quay về quầy.

Cô cầm lấy ba quyển sách, đặt chúng ở quầy, chờ đóng gói.

Toa Đoá Na nghiêm túc hỏi:

- Ta muốn hỏi một chút, làm sao mới có cơ hội gặp mặt thành chủ đại nhân của các ngươi?

- Thành chủ đại nhân không phải muốn gặp là có thể nhìn thấy, có lẽ ngươi nên đi tìm đại nhân Hồ Tiên.

Nhân viên công tác đề nghị nói:

- Nếu có thể thuyết phục cô ấy, chắc có thể gặp thành chủ đại nhân.

- Đại nhân Hồ Tiên?

Toa Đoá Na nhăn mày, cái tên Hồ Tiên này, nghe có chút quen thuộc.

- Đại nhân Hồ Tiên là người quản lý của Phố Buôn Bán chúng ta, tìm cô ấy dễ dàng hơn nhiều.

Nhân viên bán hàng đưa cho cô hai bộ sách đã được đóng gói đẹp mắt.

- Ở nơi nào có thể tìm được cô ấy?

Toa Đoá Na lại hỏi.

Nhân viên chỉ ra bên ngoài nhà sách, ra hiệu nói:

- Đại nhân Hồ Tiên bình thường đều ở Trân Bảo Lâu.

- Cảm ơn.

Toa Đoá Na gật đầu, cô đưa tay dắt theo con gái mình chuẩn bị đi ra ngoài.

Chỉ là vừa bước được hai bước, dư quang trong khoé mắt của cô bắt gặp một cuốn sách đang nằm trên giá.

Cô dừng chân, đưa tay ra lấy xuống quyển sách.

- Mạo Hiểm Du Ký Của Ngải Lỵ Na?

Toa Đoá Na nhìn thấy tên cuốn sách, tò mò mở ra rồi đọc.

Nhân viên bán hàng không có ngăn cản, đối phương đã mua ba quyển sách, lại nhìn một hồi, có lẽ cô ấy sẽ cảm thấy có hứng thú với quyển sách này.

- Thành Sơn, sào huyệt hư quỷ?

Toa Đoá Na run tay, vẻ mặt cô trở nên ngưng trọng.

Trong cuốn sách ‘Mạo Hiểm Du Ký Của Ngải Lỵ Na’, viết rõ ràng về tình huống sào huyệt hư quỷ ở thành Sơn, cũng cho thấy là thành Huyền Vũ ra tay trấn áp, nhưng không có viết rõ mọi chi tiết.

Cô ngẩng đầu nhìn hướng nhân viên bán hàng, nghiêm túc hỏi:

- Câu chuyện viết trong bản mạo hiểm du ký này có thật hay không?

- Có rất nhiều điều đều là sự thật...

Nhân viên bán hàng lộ vẻ sùng bái nói:

- Ví dụ như chuyện về sào huyệt hư quỷ ở thành Sơn, đó là thành chủ đại nhân chúng ta tự mình dẫn người đi tới nơi trấn áp.

- Hoá ra là sự thật.

Toa Đoá Na kinh ngạc.

Cô ngước mặt lên nghiêm túc hỏi:

- Người tên Ngải Lỵ Na này, ngươi có biết hay không?

- Ta không biết.

Nhân viên bán hàng lắc đầu.

Ngải Lỵ Na là người của bộ đội U Linh, thuộc loại thân vệ của Mục Lương, mà hắn chỉ là nhân viên làm ở nhà sách, không thể nào quen biết cô gái tóc hồng.

- Cám ơn.

Toa Đoá Na lấy ra tinh hạch đưa cho nhân viên công tác, mua cuốn ‘Mạo Hiểm Du Ký Của Ngải Lỵ Na’.

Cô dắt con gái đi ra khỏi nhà sách, sự kinh ngạc trong lòng thật lâu không thể bình phục.

- A a a!

Nhã Kỳ một bàn tay ôm sách, tay kia thì nhẹ nhàng lôi kéo tay mẹ.

Toa Đoá Na ôn nhu nói:

- Chúng ta đi ăn gì đó trước, sau đó trở lại Tam Tinh Lâu đọc sách.

Hôm nay, cô còn không có tâm trạng đi mua sắm, mà chỉ tính toán ăn sáng xong rồi trở về đọc cuốn du ký mạo hiểm để hiểu biết toàn bộ câu chuyện về sào huyệt hư quỷ ở thành Sơn.

Nhã Kỳ ngoan ngoãn gật đầu, đi theo mẹ tới quán ăn gần nhất. Sau đó không lâu, hai chén mì chua cay nóng hôi hổi được bưng lên bàn.

- A hô a hô!

Cô bé cột hai chùm tóc đuôi ngựa, há mồm to thổi hơi nóng, làm cho đĩa mì nguội bớt. Toa Đoá Na cầm lấy chiếc đũa, trong đầu hiện lên một ý tưởng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận