Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 658: Tằm Bảy Màu

Vườn thuốc nhỏ được trồng ở hậu hoa viên Trung Ương, chủ yếu trồng dược thảo cung cấp cho Sở Nghiên Cứu, cũng chính là cho Vưu Phi Nhi sử dụng.

Vườn thuốc lớn, thì được trồng gần Vườn Trái Cây, trồng cây thuốc quy mô lớn ngang như Vườn Trái Cây.

Trong tương lai, quy mô trồng dược thảo còn có thể mở rộng, dù sao về sau những phương diện khác cần dùng đến cây thuốc càng ngày sẽ càng nhiều.

- Như vậy….

Mục Lương suy nghĩ, lập tức ngẩng đầu lên nói:

- Vậy ngươi trước sản xuất một nhóm kem làm đẹp, thử bán một chút ở Phố Buôn Bán, nếu như đạt được sự ủng hộ, lại sản xuất số lượng lớn.

- Ta đã luyện chế một thùng lớn, có thể bán ra 100 bình.

Vưu Phi Nhi quơ quơ bình lưu ly nhỏ đang cầm trong tay.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừm, vậy mỗi bình định giá một trăm viên tinh thạch sơ cấp trung đẳng, đi nói một tiếng với Hồ Tiên.

- Được.

Vưu Phi Nhi khéo léo đáp.

- Nghiên cứu khác tiến hành thế nào?

Mục Lương tiếp tục hỏi một câu.

- Bí dược cường hóa thân thể cấp 5 còn đang nghiên cứu.

Bàn tay nhỏ của cô níu lấy góc áo, cúi đầu len lén, liếc mắt Mục Lương.

- Đừng làm việc quá sức, chú ý nghỉ ngơi.

Anh ôn hòa dặn một tiếng.

- Ừm.

Đáy mắt của cô thoáng qua một chút bối rối.

Mục Lương nhìn thiếu nữ tóc vàng xấu hổ đến đỏ mặt, cười hỏi:

- Làm sao khuôn mặt lại phiếm hồng như thế?

- Đúng rồi, còn có thứ này cho ngươi.

Vưu Phi Nhi vội vã nói sang chuyện khác, đưa tay mò vào túi áo.

Sau khi, cô luống cuống tay chân... Mới lấy ra một cái hộp gỗ, đưa cho Mục Lương.

Anh kinh ngạc hỏi:

- Đây là cái gì?

- Là một viên hạt giống, trước đây ta nhặt được, ngày hôm nay thu dọn mấy món đồ linh tinh, nó rơi ra.

Vưu Phi Nhi giải thích.

Trước đây, thời điểm cô bị thành Thánh Dương truy sát chạy trốn, từng trốn trong một căn nhà đổ nát, vô tình nhặt được hộp gỗ này, tên trong có một hạt giống.

Anh đánh giá hộp gỗ trên tay, bên ngoài nhìn nó khá thô ráp, không có hoa văn, thuộc loại đồ vật nếu như để trên mặt bàn sẽ không khiến cho bất kỳ ai chú ý đến.

- Ta cũng không biết, ngươi mở ra nhìn thử xem.

Vưu Phi Nhân trề môi nói.

Mục Lương nghe vậy, cẩn thận mở hộp gỗ, để lộ ra hạt giống bên trong. Bên trong hộp gỗ khá chắc chắn, ở giữa hộp khoét một lỗ nhỏ cỡ ngón tay cái, một hạt giống màu trắng tương tự như hạt dẻ cười đang nằm yên tại đó. Mặt ngoài hạt giống có hoa văn tinh tế nhỏ mịn như những sợi tơ quấn vào nhau mà tạo thành.

- Ừm? Thoạt nhìn hình như nó không phải là hạt giống…

Mục Lương nhướng mày, anh lấy hạt giống ra khỏi hộp, đặt nó trong lòng bàn tay. Ngay sau đó, có âm thanh hệ thống vang lên trong đầu:

[ Đinh! Đã phát hiện sinh mệnh có thể thuần dưỡng. Có thuần dưỡng hay không? ]

Mục Dương do dự một chút, vẫn lựa chọn trả lời:

- Thuần dưỡng!

[ Đinh! Sinh mệnh Tằm Tơ Xanh 0 cấp, đang trong quá trình thuần dưỡng … ]

[ Đinh! Tiêu hao 10 điểm thuần dưỡng. Thuần dưỡng thành công. ]

- Là con Tằm sao?

Trên mặt Mục Lương lộ ra vẻ ngạc nhiên, trong hộp gỗ quả nhiên không phải hạt giống, mà nó là một con tằm xanh đang say ngủ.

Âm thanh nhắc nhở từ hệ thống lại tiếp tục vang lên:

[ Đinh! Có kế thừa thiên phú ‘Niết Bàn’ của Tằm Một Màu hay không? ]

- Kế thừa.

Mục Lương nói thầm trong lòng một tiếng.

[ Đinh! Thiên phú ‘Niết bàn’ đang thay đổi … Đang thích ứng… Truyền thừa hoàn tất. ]

Mục Lương nhắm mắt lại, trong cơ thể xuất hiện dòng nước ấm quen thuộc nhưng cường hoá tăng thêm không đáng kể.

Răng rắc. Tiếng vỏ trứng vỡ vang lên. Quả trứng tằm trong lòng bàn tay Mục Lương đã nở, một con tằm trắng chỉ to bằng ngón tay cái trẻ con đang nằm im ở đấy. Sau khi nở ra, nó trở thành tằm một màu có một dải màu lam trên lưng.

- Ơ, ơ,ơ … tại sao lại là một con sâu?

Vưu Phi Nhi mở to đôi con ngươi màu vàng, dường như cô đã bị cảnh tượng trước mắt hù doạ.

- Nó vốn không phải là hạt giống, chỉ có kết cấu vỏ trứng khá tương tự hạt giống mà thôi.

Mục Lương cười giải thích.

- À thì ra là như vậy…

Cô chớp chớp đôi mắt màu vàng, có chút bối rồi gãi gãi đầu.

- Là một con tằm cũng không sao, sau này ngươi sẽ có cơ hội được mặc đồ tơ lụa. Mục Lương ôn hoà nói.

- Tơ lụa ư? Nó là cái gì vậy?

Cô nghiêng đầu tự hỏi.

- Sau này ngươi sẽ biết.

Anh thản nhiên nói.

- Ừm…

Vưu Vưu Phi Nhi bĩu môi.

- Hệ thống, thăng cấp Tằm Một Màu lên cấp 7.

Mục Lương thầm ra lệnh trong đầu.

[ Đinh! Thăng từ cấp 1 lên cấp 7, khấu trừ một triệu một trăm ngàn điểm tiến hoá. ]

[ Đinh! Tằm Bảy Màu cấp 7, thăng cấp thành công. ]

[ Đinh! Có kế thừa thiên phú ‘Niết Bàn’ của Tằm Bảy Màu hay không? ]

Mục Lương theo thói quen liền nói:

- Kế thừa.

[ Đinh! ‘Niết Bàn’ đang trong quá trình thay đổi … Đang thích ứng… Truyền thừa hoàn tất. ]

Mục Lương nhắm mắt, dòng nước ấm lại xuất hiện, lần này cường hoá rõ ràng hơn rất nhiều so với lần trước.

- Ơ kìa, nó lớn lên.

Vưu Phi Nhi la lên.

Cô mở to đôi con ngươi màu vàng, nhìn con tằm bảy màu đang từ từ lớn lên, ban đầu chỉ nhỏ bằng ngón cái sau đó liền đạt tới chiều dài 40 cm. Hoa văn sau lưng con tằm cũng biến thành bảy dải, trừ màu lam ban đầu, bây giờ tăng thêm màu đỏ, hồng nhạt, cam, xanh dương, vàng và xanh lá.

- Tằm Bảy Màu, mỗi lần thăng một cấp sẽ tăng thêm một màu, tên cũng từ đó mà thay đổi theo.

Mục Lương có chút đăm chiêu đứng lên, chờ tằm bảy màu tiến hoá thành tằm tám màu chắc nó sẽ có tên là tằm tám màu.

- Nhóc con, ngươi giải thích cho ta nghe một chút. ‘ Niết bàn’ là loại thiên phú gì? – Anh vươn ngón tay chọc vào người con tằm, cảm giác thịt mềm núng nính này chắc hẳn không phải ai cũng thích.

Tằm Bảy Màu nghiêng đầu dùng ý thức trao đổi với Mục Lương:

- Niết Bàn là một loại năng lực chỉ có thể sử dụng khi bị thương hoặc khi năng lượng hao hết.

Mục Lương đại khái đã hiểu được ý tứ của con Tằm Bảy Màu, anh lại tò mò hỏi:

- Vậy trạng thái như thế nào thì được tính là năng lượng hao hết?

Con tằm lại nghiêng đầu nói:

- Phun hết tơ là hết năng lượng.

Mục Lương tiếp tục trao đổi với nó, thông qua đó biết được khi nó hao hết năng lượng, nó sẽ trực tiếp niết bàn, như vậy sẽ không gặp chút nguy hiểm nào hết.

- Vậy ngươi phun hết tơ sau đó niết bàn đi.

Mục Lương dùng ý thức nói chuyện với con tằm, Tằm Bảy Màu nghe vậy rất có linh tính liền gật đầu.

Nó từ trên tay Mục Lương trườn xuống dưới, dừng lại trên mặt bàn sau đó bắt đầu phun tơ. Ngay sau khi con tằm mở miệng, một chùm tơ bảy màu rực rỡ liền phun ra, bám lên mặt bàn, dính cả vào chồng giấy đang đặt bên cạnh.

Mục Lương nhìn thấy, vội vàng lên tiếng ngăn cản.

- Từ từ đã, ngươi đừng có phun tơ ở chỗ này.

Anh vung tay chế tạo ra một cái giá bằng ngọc lưu ly treo ở góc phòng làm việc rồi đem con tằm đặt vào trong cái giá.

- Ngươi phun tơ vào đây.

Mục Lương nhẹ giọng nói.

Tằm Bảy Màu nghe lời liền tiếp tục nhả tơ, chỉ sau một thời gian ngắn, tơ bảy màu đã nhanh chóng trùm kín cái giá, biến nó thành một kén tằm khổng lồ treo lủng lẳng. Tằm càng nhả tơ, cái kén càng to hơn, cuối cùng cái kén dừng lại, không hề nhúc nhích gì nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận