Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1452: Không Vội, Đi Tiếp Chỗ Khác Tham Quan Đã



Vương Hậu đưa tay nâng cằm cô gái Hải Yêu lên, có ý riêng nói:

- Vận khí ngươi rất tốt, nếu như ở nơi khác, ngươi sẽ bị giam vào trong lồng tre.

Duy Lệ Á cắn môi dưới, tránh khỏi ngón tay của vương hậu. Hồ Tiên đảo đôi mắt xinh đẹp, thấp giọng nói:

- Đừng đe dọa người của ta.

Phó Linh Na nhạo báng:

- Em Hồ Tiên, ngươi cũng quá bao che người của mình rồi.

- Vương Hậu không phải cảm thấy hứng thú đối với quần áo tơ lụa ở đây sao, ta dẫn ngươi đi xem.

Hồ Tiên cười đứng dậy, trực tiếp chuyển chủ đề.

- Được.

Phó Linh Na phối hợp gật đầu.

Hồ Tiên dáng vẻ uyển chuyển bước ra phía ngoài, Vương Hậu vói Bạch Sương đi theo, tiệm bán nước hoa an tĩnh trở lại.

- Sao người đột nhiên đi đâu rồi.

Duy Lệ Á chớp chớp con mắt màu xanh lam sẫm. Bên ngoài tiệm bán nước hoa đầy người, bọn họ lại không dám vào, hơn nữa ánh mắt của những người này rất kỳ quái, có gì đó quái lạ cũng có hiếu kỳ, nhưng càng nhiều hơn chính là tham lam không chút nào che giấu, điều này làm cho cô gái Hải Yêu càng thêm lo lắng. Vệ Ấu Lan thanh thúy nói:

- Ngươi lên lầu hai lấy thêm chút nước hoa xuống, bổ sng đầy đủ vào kệ hàng. Lúc này là buổi chiều, đã bán không ít nước hoa rồi, còn chưa kịp bổ sung hàng.

- Vâng.

Duy Lệ Á không suy nghĩ nhiều, xoay người lên lầu hai. Vệ Ấu Lan nhìn về phía những con người với ánh mắt tham lam ngoài cửa.

…………

Đạp đạp đạp ~~~

Sáu con Lợn Tám Răng Nanh kéo hai chiếc xe dừng lại ở bên ngoài Huyền Không Các. Tuyết Cơ từ trên xe bước xuống, quay đầu lại nói:

- Tất cả xuống đi, chuẩn bị vào thành.

- Dạ.

Tố Tô từ trên xe bước xuống, phía sau còn có cư dân khu Ổ Chuột theo tới thăm thành Huyền Vũ.

- Nơi này chính là thành Huyền Vũ sao?

- Thoạt nhìn thật lớn, tường thành nhìn cũng không thấy điểm cuối.

-..

Những dân chúng quần áo lam lũ này, vô thức câu nệ đứng chung một chỗ, tò mò đánh giá cảnh vật chung quanh.

- Trước khi vào thành, ta muốn nhắc nhở các ngươi mấy điều, hy vọng các ngươi có thể nhớ kỹ.

Tuyết Cơ ba mươi người nhìn trước mắt, nghiêm túc nói. Đám người nghe vậy đều nghiêm túc, đồng loạt nhìn về phía Bách Biến Ma Nữ.

- Thứ nhất, sau khi vào thành không được chạy loạn, phải theo sát ta.

- Thứ hai, sau khi vào thành không được làm náo loạn, nếu không sẽ bị bắt lại.

- Thứ ba...

Tuyết Cơ liên tiếp nói mười lăm điều cần chú ý, khiến cho đám người Khu Ổ Chuột đều căng thẳng.

- Tốt lắm, hiện tại theo ta vào thành.

Giọng nói Tuyết Cơ hoà hoãn lại, cất bước cùng Tố Tô đi về phía trước. Đám người liếc nhìn nhau, lòng hiếu kỳ chiến thắng sự khiếp sợ, mọi người đều đi theo. Ở hai hàng trái phải cuối đám người đều có Thành Phòng Quân đi theo, đây là tránh cho có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Có Tuyết Cơ dẫn đội, đám người không cần có Văn Điệp Thông Quan vẫn được vào thành, đi qua Huyền Không Các và Hải Quan, thuận lợi tiến vào.

- Nơi này là Phố Buôn Bán mở cửa với bên ngoài của thành Huyền Vũ, ở chỗ này có thể mua được rất nhiều đồ tốt, về sau có cơ hội các ngươi có thể tới đây đi dạo một chút.

Tuyết Cơ vừa đi vừa giới thiệu.

- Oa, phồn hoa quá, nhà ở cũng đẹp mắt, so với thành Tát Luận tốt hơn nhiều.

- Ta thích nơi đây, tuy đông người nhưng lại không bẩn chút nào.

-...

Đám người thán phục liên tục, nhìn lại y phục trên người mình một chút, không ít người đều cảm thấy không được tự nhiên.

- Nói đến đây, ta còn muốn nhắc nhở các ngươi, ở thành Huyền Vũ cấm rác bừa bãi, tất cả rác rưởi chỉ có thể ném vào trong thùng rác ven đường.

Tuyết Cơ chỉ về phía mấy cái thùng gỗ lớn bên đường.

- Vậy nếu đại tiện thì đi ở đâu?

Một người đàn ông hói đầu cười hỏi.

-.....

Khóe mắt cô giật giật. Ngón tay của chỉ về phía nhà vệ sinh, tức giận nói:

- Nơi đó có nhà vệ sinh, là nơi cho các ngươi....

Khóe môi Bách Biến Ma Nữ giật giật, nhưng cô vẫn tuân theo lời dạy của Mục Lương ‘Ngôn từ văn minh’ để giải thích.

- Hả, miễn phí sao?

Đám người kinh ngạc lên tiếng.

- Đúng vậy, miễn phí.

Tuyết Cơ nhẫn nhịn giải thích.

- Thật tốt quá, thảo nào lúc nãy sau khi đi vào ta không thấy có người ở ven đường cởi quần.

Có người khen ngợi không ngớt.

-.. Ở thành Huyền Vũ dám tùy ý cởi quần ở ven đường sẽ phải chịu phạt, nghiêm trọng sẽ phạt tiền.

Tuyết Cơ nhẹ nhàng nói một câu.

- Hóa ra còn bị phạt tiền ư?

- Thật nghiêm, thật là phiền phức quá....

Đám người châu đầu ghé tai đánh giá.... Tuyết Cơ làm như không nghe thấy, cô dẫn đám người đi qua Úng Thành, chính thức tiến vào thành Huyền Vũ, đám người tò mò quan sát bốn phía, khắp nơi đều có cây xanh nhưng kiến trúc rất ít. Bên ngoài Úng Thành, xe Lợn Tám Răng Nanh đã chuẩn bị xong, thùng xe so với xe thú thông thường lớn và dài hơn, một chiếc xe có thể chứa bốn mươi người.

Tuyết Cơ vỗ tay hô:

- Hiện tại, toàn bộ lên xe đi, đi ngắm những thôn trấn gần đây trước, sau đó sẽ đi thành Vệ.

Tố Tô lên xe trước, những người khác cũng đi theo, họ đều tranh nhau muốn ngồi ở vị trí gần cửa sổ.

- Xuất phát, đi trấn Vũ Thái.

Tuyết Cơ lạnh lùng lên tiếng.

Thôn Vũ Thái, là một trấn ngoại thành của thành Huyền Vũ, lúc trước ở đại lục cũ đã từng là thành Vũ Thái. Nửa giờ sau, Lợn Tám Răng Nanh kéo xe chậm rãi đi vào trấn Vũ Thái, xa xa có thể nhìn thấy nhiều tòa nhà san sát nhau.

- Dừng xe.

Tuyết Cơ hô một tiếng. Người lái xe nghe vậy liền kéo dây cương làm cho Lợn Tám Răng Nanh chậm rãi dừng lại.

Cọt kẹt ~~~ cửa buồng xe mở ra, Tuyết Cơ xuống xe trước. Cô quay đầu hô:

- Tất cả xuống đi, đã đến trấn Vũ Thái.

Đám người trên xe lúc này mới xuống xe, theo thói quen quan sát hoàn cảnh xung quanh, đánh giá trong trong lòng.

- Nơi này là trấn Vũ Thái, ở đây có hơn ba ngàn bốn trăm người.

Tuyết Cơ giới thiệu sơ lược về trấn Vũ Thái, chủ yếu nói về lịch sử. Đám người khu Ổ Chuột lắng nghe chăm chú, nghe tới đoạn người ở chỗ này đều là ‘Người từ ngoài vào’, nhưng ở đây đều sống rất tốt, đồng thời không phải lo ăn mặc, đôi mắt của bọn họ đều như lửa nóng.

Tuyết Cơ thanh thúy nói:

- Nếu như các ngươi tới thành Huyền Vũ cũng có thể ở đây, có thể trồng trọt hoặc đi làm công xưởng, chỉ cần không lười, mỗi tháng tiền lương phát ra cũng đủ cho các ngươi ăn no, thậm chí còn có tiền để dành.

- Thật vậy ư?

Không ít người dao động, lên tiếng hỏi một số vấn đề chi tiết.

- Đương nhiên là thật.

Tuyết Cơ đứng trước mặt ba mươi người, ngạo nghễ nói:

- Đợi các ngươi ở đây mấy ngaỳ thì sẽ biết thành Huyền Vũ tốt bao nhiêu.

- Thật đáng chờ mong.....

Đám người lại nghị luận, không ít người đã dao động

- Không vội, đi tiếp chỗ khác tham quan đã.

Tuyết Cơ mỉm cười. Cô mang theo đám người đi tham quan trấn Vũ Thái một vòng, mất khoảng chừng hai canh giờ.

Trấn Vũ Thái không coi là nhỏ, chia làm nhiều thôn, đa phần đều là đồng ruộng.

- Lên xe, hiện tại đi khu vực nhà xưởng, sau đó đi thành Vệ.

Tuyết Cơ thanh nói. Đám người lại hào hứng lên xe.

Sau một tiếng, Lợn Tám Răng Nanh đậu xe bên ngoài khu vực nhà xưởng.

- Vào khu vực nhà xưởng không được đi loạn, theo sát ta.

Tuyết Cơ nói.

Cô giơ tay lên, đi trước dẫn đường, đám người khu Ổ Chuột đi theo sau. Lần này tham quan khu vực xưởng nội thất, đây là xưởng có tính riêng tư thấp trong khu nhà xưởng, thích hợp cho người ngoài tham quan.

Bạn cần đăng nhập để bình luận