Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1694: Rắn Đen Chín Đầu



- Đừng sợ, ma thú biển ở dưới đáy, ta có thể cảm giác được nó.

Mục Lương ôn hòa nói.

Anh thi triển năng lực “Lắng Nghe Vạn Vật”, lúc này ma thú biển đang ở nơi sâu nhất của khe nứt dưới đáy biển, nó đã phát hiện ra sự xuất hiện của Mục Lương và Nguyệt Phi Nhan, nhìn chằm chằm hai người đầy ác ý.

Nguyệt Phi Nhan nghe vậy nhỏ giọng hỏi:

- Vậy con ma thú biển kia hẳn là không thể đánh lại ngươi, phải không?

- Có lẽ là vậy.

Mục Lương trêu chọc một câu.

- Sao lại là có lẽ chứ?

Nguyệt Phi Nhan lập tức khẩn trương.

- Ha ha ha, nó đánh không lại ta đâu, yên tâm đi.

Anh bật cười.

Nguyệt Phi Nhan trợn trắng mắt, trong lòng vẫn còn rất khẩn trương.

Ục ục ục ~~~

Mấy cái bong bóng cực lớn bay ra từ chỗ sâu đáy biển, trôi nổi về phía mặt biển.

Cổ họng Nguyệt Phi Nhan nhấp nhô, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào mấy cái bong bóng khí.

Cô nghi ngờ nhíu mày lại, dường như có thứ gì đó đang chuyển động trong bong bóng khí, nhưng bởi vì ánh sáng và nước tạo thành chiết xạ khiến nàng không thể nhìn rõ ràng được.

- Mục Lương, có phải bên trong bong bóng có cái gì đó phải không?

Cô nghi ngờ hỏi.

Mục Lương nghe vậy ngước mắt nhìn lại, nhưng anh chưa kịp mở miệng thì bong bóng khí đã vỡ ra, mấy con rắn nhỏ đen như mực xuất hiện, bọn chúng chỉ dày bằng một ngón tay và dài nửa mét.

Ngay sau đó, bầy rắn nhỏ thè lưỡi đỏ rít lên, sau đó lao về phía hai người giống như một mũi tên.

- A, chết đi!

Nguyệt Phi Nhan giật mình, nàng vội đưa tay vỗ về phía bầy rắn, ngọn lửa từ trong lòng bàn tay phun ra và bao trùm rắn đen.

- Tê tê tê ~~~

Nhưng ngọn lửa lại không gây thiệt hại đáng kể nào cho chúng nó.

- Đừng tùy tiện dùng lửa.

Mục Lương giơ tay đè tay cô gái tóc đỏ lại.

Khoảng không gian anh ngăn cách nước biển không lớn, nếu dùng lửa thì không khí bên trong sẽ nhanh chóng cạn kiệt.

Đồng thời, Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, nước xung quanh ngay lập tức ngưng tụ thành băng nhọn, xuyên thủng những con rắn đen chưa đến gần.

- Chết hết rồi.

Nguyệt Phi Nhan chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.

- Bọn chúng không phải vật sống.

Anh nói với vẻ mặt không chút thay đổi.

- A?

Nguyệt Phi Nhan sửng sốt một chút, nhìn mấy con rắn đen nhỏ bị băng nhọn đâm thủng.

Chỉ thấy chúng nó biến thành nước đen rồi hòa tan vào nước biển.

- Cái này... Là nước ngưng tụ thành rắn?

Nguyệt Phi Nhan kinh ngạc thốt lên.

Mục Lương gật đầu giải thích:

- Ừ, chắc là thủ đoạn công kích của con ma thú biển kia.

Hầu hết các ma thú biển cấp cao đều có khả năng đặc biệt, ví dụ như điều khiển nước, phun chất lỏng ăn mòn, tốc độ cực cao, v.v...

Nguyệt Phi Nhan thở phào nhẹ nhõm, tự đắc nói:

- Suýt nữa thì bị đánh lén rồi, may mà ta thông minh đấy!

Mục Lương cười khẽ vài tiếng, dẫn cô đi sâu hơn xuống khe nứt dưới đáy biển.

Trong khoảng thời gian này thì hai người tao ngộ hơn chục đợt công kích của rắn đen, nhưng lần nào Mục Lương cũng có thể chống trả một cách dễ dàng.

- Không chơi nữa, mau giải quyết nó thôi.

Mục Lương nâng mi mắt, uy áp khuếch tán ra ngoài và bao phủ khắp khe nứt dưới đáy biển.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, mang theo cô gái tóc đỏ biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa thì đã đến đáy khe nứt rồi.

Nguyên tố ánh sáng nhanh chóng khuếch tán ra và chiếu rọi cảnh vật xung quanh.

Nguyệt Phi Nhan vừa mới hoàn hồn sau Cú Nhảy Bóng Tối, đột nhiên nhìn thấy trước mặt mình một con ma thú biển khổng lồ, suýt chút nữa không nhịn được mà hét lên.

Đó là một con rắn lớn màu đen đang cuộn mình quanh cột đá, nó có chín cái đầu, mỗi một cái đều có kích thước bốn mét, phần thân cuộn quanh cột đá bảy, tám vòng cho thấy nó to to lớn như thế nào.

- Ma thú biển cấp 9.

Mục Lương vẫn rất bình tĩnh, chỉ là che Nguyệt Phi Nhan ở sau lưng.

- Tê tê ~~~

Chín chiếc đầu rắn khổng lồ cùng nhau há miệng phát ra tiếng gầm gừ, những chiếc răng nanh sắc nhọn và có độc dài gần nửa mét.

Mục Lương bình tĩnh quay đầu hỏi:

- Phi Nhan, ngươi nói xem, nếu nó có chín cái đầu thì sẽ có chín viên tinh thạch ma thú sao?

Bình thường thì tinh thạch ma thú đều nằm ở trên đầu.

- Chắc không thể nào.....

Nguyệt Phi Nhan nuốt nước bọt.

- Đợi chút nữa chúng ta sẽ biết thôi.

Khóe môi của Mục Lương giương lên, đưa tay nhắm ngay trước mặt Rắn Đen Chín Đầu.

- Tê tê ~~~

Rắn Đen Chín Đầu cũng phát động tấn công, răng nanh phun ra nọc độc màu đen và hóa thành một con rắn to lao về phía Mục Lương và Nguyệt Phi Nhan.

Nơi rắn nọc độc đi qua thì nước biển sôi trào, độc tính nhanh chóng khuếch tán ra ngoài khiến khu vực này trở thành biển độc.

- Không biết nọc rắn này có hiệu quả với Vưu Phi Nhi hay không?

Mục Lương lẩm bẩm một câu.

Vưu Phi Nhi bách độc bất xâm, thậm chí cô ấy có thể tăng mạnh thực lực bằng cách uống thuốc độc, độc tính càng mạnh thì hiệu quả gia tăng thực lực càng cao.

Vì thế Mục Lương đưa tay chụp lấy rắn nọc độc và phủ lên người nó nhiều lớp băng, khiến nọc độc bị đóng băng hoàn toàn.

Nọc độc cũng là chất lỏng, gặp phải nhiệt độ thấp thì vẫn sẽ kết thành băng.

- Để ta xem ngươi có mấy viên tinh thạch ma thú.

Mục Lương nhìn rắn đen chín đầu, nguyên tố băng lan tràn ra xung quanh, bao phủ về phía rắn đen chín đầu.

- Tơ Nhện Thiên Ảnh, Hóa Đá.

Anh đồng thời thi triển hai loại năng lực khác nhau khiến Rắn Đen Chín Đầu không di chuyển được và đương nhiên là không thể tránh thoát luồng khí lạnh đang tới gần.

Nước biển đóng băng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, chẳng mấy chốc thì Rắn Đen Chín Đầu đã biến thành tượng băng, không còn sức lực để phản kháng.

Lúc này, thực lực của Mục Lương đã ở cấp bậc Chí Tôn, cho nên đối phó với ma thú biển cấp 9 rất thoải mái.

- Thật là lợi hại.

Đôi môi hồng của Nguyệt Phi Nhan mở to.

Mục Lương không cho con rắn kia cơ hội phản kháng, lập tức tới gần ra tay tiêu diệt nó.

- Chết đi.

Anh vung tay lên, nhẹ nhàng chặt bỏ chín cái đầu của ma thú biển.

- Nó đã chết rồi?

Nguyệt Phi Nhan lộ ra vẻ mặt ngẩn ngơ.

- Nếu không thì ngươi muốn thế nào?

Mục Lương cười hỏi lại.

Nguyệt Phi Nhan thầm nói:

- Nó còn không có phản kháng, quá yếu.

Mục Lương dở khóc dở cười, Rắn Đen Chín Đầu không có phản kháng đó là bởi vì thực lực hai bên chênh lệch quá xa, cho nên nó mới không có cơ hội ra tay.

Anh cũng không giải thích thêm, thu hồi thi thể của nó kèm theo cột đá vào trong không gian tùy thân.

- Mục Lương, hình như bên dưới có mấy quả trứng.

Nguyệt Phi Nhan lanh mắt có phát hiện mới, ngón tay chỉ vào chỗ lõm xuống dưới cột đá.

Mục Lương định thần nhìn lại, quả nhiên thấy được ba quả trứng màu xám.

- Thu hoạch rất tốt.

Anh không có khách khí, lập tức thu hồi ba quả trứng vào không gian tùy thân.

…………

Sắc trời đã tối, trên đảo nhỏ, Ly Nguyệt và những người khác đã nhóm lửa, bắc nồi lên bếp đun nước pha trà.

Hi Bối Kỳ nhìn mặt biển tối om, lo lắng nói:

- Tại sao hai người Mục Lương vẫn chưa trở lại nữa?

- Bình tĩnh đi, bọn họ sẽ không có việc gì đâu.

Hồ Tiên quyến rũ nói.

- Nói thì nói như thế, nhưng lâu như vậy mà vẫn chưa trở lại...

Hi Bối Kỳ nắm chặt tay nhỏ, trong lòng vẫn còn lo lắng.

- Yên tâm đi.

Hồ Tiên nâng cốc lưu ly đổ đầy trà nóng, an nhàn hưởng thụ buổi tối.

Bạn cần đăng nhập để bình luận