Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1481: Xây Lại Quán Rượu Đồ Lan



Hắn đã nghe qua ‘chiến tích’ của Mục Lương ở Xóm Nghèo.

Hắn ta chẳng buồn động đậy thân thể cũng làm cho đoàn kỵ sĩ hoàng cung ngã xuống đất không dậy nổi, thậm chí thiếu chút nữa đã mất đi tánh mạng.

- Vù vù hô...

Vũ Đồ hít sâu mấy hơi. Tới khi hắn chuyển tầm mắt về phía Mục Lương, lại phát hiện đối phương đã nhìn qua hướng khác, giống như chưa bao giờ phát hiện ra hắn.

- Không thể trêu chọc hắn, tuyệt đối không thể!

Hắn cắn răng, âm thầm thề. Chỉ qua khoảnh khắc vừa rồi, hắn đã đánh mất ý định trả thù trong đầu.

Mục Lương chỉ liếc mắt nhìn Vũ Đồ một cái, lực chú ý của anh lại lần thứ hai trở về quán rượu Đồ Lan.

- Thành chủ đại nhân, trong quán rượu đã không còn người, suốt đêm qua ta đã dọn hết tất cả mọi thứ, hiện giờ bên trong rỗng không.

Trên khuôn mặt tròn trịa của Đồ Lan lộ vẻ tươi cười.

- Tốt lắm.

Mục Lương vừa lòng gật đầu.

Đồ Lan nghiêng người chỉ toà lầu gỗ ba tầng, tò mò hỏi:

- Thành chủ đại nhân muốn cải tạo quán rượu như thế nào?

- Cứ đợi rồi ngươi sẽ biết.

Mục Lương cong khóe môi. Sau đó, anh hơi hơi nghiêng đầu, hạ mệnh lệnh nói:

- Giải tán đám người này đi.

- Vâng!

Nhóm hộ vệ khu Trung Ương cùng kêu lên đáp lại.

Bọn họ xoay người, bắt đầu giải tán đámquần chúng vây xem, làm cho bốn phía xung quanh quán rượu Đồ Lan trở nên trống trải.

Tuy nhóm thành dân hơi không vui, nhưng nghĩ tới người trước mặt bọn họ là thành chủ Thành Huyền Vũ, lại thu hồi sự bất mãn của mình, còn tỏ ra rất phối hợp lui về phía sau vài bước.

Sau khi đám bọn họ lùi lại, Mục Lương mới chuẩn bị ra tay cải tạo lại quán rượu Đồ Lan. Đương nhiên, chờ sau khi khách sạn mới được cải tạo xong, nó cũng sẽ được đổi tên.

Mục Lương nâng tay lên, thi triển năng lực Vặn Vẹo Trọng Lực.

Răng rắc…

Những thanh gỗ vang lên tiếng đứt gãy, toà lầu bằng gỗ kịch liệt lay động, dưới sự ảnh hưởng của Vặn Vẹo Trọng Lực, toà lầu bằng gỗ hoàn toàn sụp xuống.

Đồ Lan trừng lớn đôi mắt, cô đã nhìn tới ngây người, trong lòng cũng có chút mất mát.

Cô đã xây dựng quán rượu Đồ Lan này bắt đầu từ con số không, hiện tại nó đột nhiên bị đẩy ngã, dù ít dù nhiều trong lòng cô cũng có chút nuối tiếc, luyến lưu.

Những người vây xem cũng nhìn tới ngây người, đối phương chỉ vung tay lên, vậy mà đã hủy hoại toà lầu ba tầng chỉ trong chốc lát.

- Thật là lợi hại!!

Vũ Đồ mở lớn miệng, ý nghĩ trong lòng hắn càng thêm kiên định, tuyệt đối không được trêu chọc Thành Huyền Vũ.

Ầm vang...

Sau khi toà lầu bằng gỗ sập xuống, những thanh gỗ xếp thành một núi nhỏ.

Mục Lương đi lên phía trước, vung tay lên, đống gỗ lớn trên mặt đất biến mất không thấy, chúng đã bị anh thuận tay thu vào trong không gian tuỳ thân.

- Ma pháp không gian.

- Thành chủ Thành Huyền Vũ lại là ma pháp sư hệ không gian!

- Nhìn cường độ và sự huyền bí kia, ít nhất thành chủ thành Huyền Vũ cũng là ma pháp sư cấp chín.

Lần thứ hai trong đám người truyền ra tiếng kinh hô, nhóm quần chúng đã nhìn tới ngây người.

Bên trong bọn họ, có tới hơn chín phần mọi người chưa từng nhìn thấy ma pháp không gian, cho nên mới kinh ngạc như vậy.

Mục Lương không thay đổi sắc mặt, anh nhấc chân đạp về phía trước.

Ầm vang...

Mặt đất chấn động, trong ánh mắt khiếp sợ của thành dân, mặt đất đột ngột thấp xuống hơn mười mét, hình thành một hố sâu hình vuông.

- Ma pháp hệ đất, lại là nháy mắt phát ra!

Vũ Đồ thét lên một tiếng chói tai.

Nhóm thành dân tinh thần hoảng hốt, yết hầu đều có chút run rẩy.

Mục Lương không dừng tay, anh lại thi triển năng lực Điều Khiển Tinh Thể. Những tinh thể ngọc lưu ly bắn ra bốn phía, hố sâu mười mét hình vuông kia đã bị ngọc lưu ly lấp kín, đây là nền của khách sạn mới. Tinh thể ngọc lưu ly tiếp tục lan tràn về phía trước, những đường nét dần dần trở nên cứng rắn hơn, xây dựng thành một toà lầu cao tới bốn mươi mét. Hình thù bên ngoài toà lầu này, giống hệt một hình hộp chữ nhật vặn vẹo trăm tám mươi độ.

Rất nhanh chóng, phần bên ngoài của quán rượu đã được xây dựng xong, bên trong được chia làm tám tầng, mỗi tầng có chiều cao bốn mét.

Trung tâm quán rượu là một cầu thang hình xoắn ốc ngả về phía trước, hai sườn trái phải đã để sẵn một lỗ hổng với chiều dài chừng ba mét, đây là vị trí để dành cho thang vận chuyển.

Thang vận chuyển bên trái cho khách sử dụng, còn thang vận chuyển bên phải chuyên dụng nhân viên công tác của khách sạn. Mục Lương đi vào quán rượu, bắt đầu hoàn thiện chi tiết bên trong.

Tầng một quán rượu là đại sảnh tiếp khách, cũng là sảnh lớn của quán rượu, là nơi để khách hàng bước vào, giải quyết công việc, tiếp đón khách hàng…

Anh lại dùng ngọc lưu ly ngăn cách thành một gian cửa hàng ở tầng hai, về sau nơi này sẽ được dùng để bán quần áo và trang sức cao cấp, sứ Thanh Hoa vân vân... Tầng ba là khu ăn uống.

Trong tương lai, nơi này sẽ bán ra những loại đồ ăn tinh tế, rượu đế, rượu trái cây, kể các loại đồ uống lạnh khác cũng sẽ xuất hiện ở đây.

Từ tầng bốn tới tầng tám, là khu nghỉ dưỡng của quán rượu, sẽ được chia làm nhiều loại phòng nghỉ khác nhau như: phòng có giường lớn, phòng đôi, phòng xa hoa, cao cấp.... Mục Lương dựa theo ý tưởng vốn có của mình, dùng ngọc lưu ly ngăn cách các phòng hoàn chỉnh, sau đó sẽ để cho nhân viên của xưởng trang trí qua bên này làm việc còn lại.

Bên ngoài quán rượu, đám người Vũ Đồ đã nhìn tới trợn tròn mắt.

- Đây là loại ma pháp gì?

Hắn mở lớn miệng, kinh ngạc ngửa mặt nhìn khách sạn to lớn trước mắt.

- Nhìn rất đẹp.

Hi Bối Kỳ nói thầm một câu.

Nguyệt Thấm Lan ôm hai tay trước người, buồn bã nói:

- Thành Huyền Vũ vẫn chưa có kiến trúc nào cao vậy đâu!

Nguyệt Phi Nhan buồn cười nói:

- Mẹ à, cung điện trên Trà Thụ Sinh Mệnh đã đủ cao rồi.

- Đúng, nhanh chóng dọn lên sống trên bầu trời thôi.

Nguyệt Thấm Lan khẽ mỉm cười.

……………..

Đạp đạp đạp...

Ở hậu điện trong hoàng cung, tiếng bước chân vội vã vang lên trên dãy hành lang dài.

- Quốc vương bệ hạ, quốc vương bệ hạ!

Thân vệ của quốc vương, kỵ sĩ trưởng gấp giọng hô.

Bên trong hậu điện, quốc vương, vương hậu Phó Linh Na, con gái Bạch Sương và nhị vương tử Mai Đặc đang quây quần bên nhau nói chuyện trong nhà.

Quốc vương bị cắt đứt sự hứng thú, lão quay sang nhìn Thân Vệ Kỵ Sĩ trưởng lạnh giọng hỏi:

- Có chuyện gì mà vội vàng hấp tấp như thế?

- Bệ hạ, quán rượu Đồ Lan biến mất rồi!

Thân vệ kỵ sĩ trưởng gấp giọng nói.

- Có ý gì?

Quốc vương nhíu mày.

Quán rượu Đồ Lan rất nổi tiếng ở thành Tát Luận, là con gái của một vị bá tước mở ra, hiển nhiên lão cũng biết nơi này, thậm chí có vài lần còn lén lút một mình đi tới quán rượu Đồ Lan uống rượu Đồ Lan nữa.

- Bệ hạ, quán rượu Đồ Lan bị Thành chủ Thành Huyền Vũ dỡ xuống, sau đó hắn lại xây dựng một quán rượu mới tại vị trí của quán rượu cũ.

Thân Vệ Kỵ Sĩ trưởng kinh hoảng nói.

- Hả, quán rượu Đồ Lan bị dỡ xuống?

Bạch Sương kinh ngạc đứng dậy.

Hai mắt quốc vương loé sáng, lão trầm giọng nói:

- Sao lại thế? Chẳng lẽ Đồ Lan đắc tội người của thành Huyền Vũ?

- Ta cũng không rõ lắm.

Thân Vệ Kỵ Sĩ trưởng lắc lắc đầu.

Phó Linh Na bất mãn nói:

- Quán rượu Đồ Lan đang yên đang lành, tại sao lại hủy nó đi?

Mai Đặc đứng lên hỏi:

- Kỵ sĩ trưởng, ngươi vừa nói thành chủ thành Huyền Vũ dỡ xuống quán rượu Đồ Lan, sau đó lại xây dựng một quán rượu mới ư?

Bạn cần đăng nhập để bình luận