Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2047: Gấp Rút Chế Tạo Xe Lửa



Mục Lương đưa ra nhiệm vụ là trong một tháng chế tạo được mười chiếc xe lửa, vẫn còn mười ngày nữa mới đến đại điển lập quốc, thời gian đã đủ.

Bọn họ đã chế tạo được tám chiếc xe lửa, bốn chiếc dùng ở trạm xe lửa Hải Quan, bốn chiếc còn lại dùng để liên thông Thành Buôn Bán Sơn Hải với các Vệ Thành.

Từ trạm xe lửa Thành Buôn Bán Sơn Hải sẽ có ba tuyến đường sắt khác nhau.

Đường ray thứ nhất đi thông đến Vệ Thành Số Một và Chủ Thành, trạm xe lửa Thành Buôn Bán Sơn Hải, trạm xe lửa Vệ Thành Số Một và trạm xe lửa Chủ Thành nối thành một đường thẳng.

Đường ray thứ hai đi thông đến Vệ Thành Số Bảy, lại từ Vệ Thành Số Bảy lái về phía Vệ Thành Số Tám và Vệ Thành Số Mười.

Đường ray thứ ba đi thông đến Vệ Thành Số Chín, Vệ Thành Số Hai, Vệ Thành Số Bốn và Vệ Thành Số Mười Một.

Ở mỗi tòa Vệ Thành đều có trạm xe lửa trung chuyển liên tiếp nhau, muốn đi đến Vệ Thành khác thì có thể bắt xe lửa đi đến Vệ Thành đó.

- Vậy một tháng có thể chế tạo hơn mười chiếc xe lửa không?

Mục Lương hơi nhướng mày.

Già Lạc gật đầu nói:

- Nếu cố gắng một chút thì có thể được mười lăm chiếc.

Mục Lương nhìn về phía Già Lạc, thở dài nói:

- Nhưng số lượng xe lửa vẫn quá ít.

Muốn để mỗi tòa Vệ Thành giao lưu nhiều hơn thì cần rất nhiều xe lửa.

Không tính xe lửa dùng cho pháo đài Hải Quan và thủy cung dưới đáy biển, hiện nay chỉ có bảy chiếc xe lửa được dùng để giao thông giữa các tòa Vệ Thành, ba chiếc trong đó là đã được chế tạo trước.

Già Lạc lực bất tòng tâm nói:

- Thật sự không còn cách khác, cần có nhiều thời gian hơn.

Việc chế tạo xe lửa không dễ dàng, mặc dù động cơ đã có Mộc Phân Thân Mục Lương lo liệu nhưng những bộ phận khác cũng không đơn giản, cần Linh Khí Sư trung cấp thậm chí là Linh khí Sư cao cấp ra tay.

Mục Lương suy nghĩ một chút, nói:

- Vậy trước mắt sắp xếp nhiều xe thú công cộng đến từng tòa Vệ Thành đi.

Các con đường giữa các Vệ Thành đều rất bằng phẳng và rộng mở, cưỡi xe thú sẽ không cảm thấy quá xóc nảy, có điều thời gian đi đường sẽ lâu hơn xe lửa một chút, giá vé chắc chắn sẽ thấp hơn, thích hợp cho những ai muốn tiết kiệm tiền.

- Đại nhân quyết định là tốt rồi.

Già Lạc nhún vai nói, cô không am hiểu việc kinh doanh.

Mục Lương phất tay một cái, nói:

- Nếu không có chuyện gì khác thì ngươi có thể đi làm việc của mình.

- Vâng.

Già Lạc cúi người thi lễ một cái rồi xoay người rời đi thư phòng.

Thư phòng chỉ còn một mình Mục Lương, anh đứng dậy, chuẩn bị đi thị sát Đồng Ruộng một chút.

Trước kia Đồng Ruộng chỉ tập trung ở xung quanh Chủ Thành, hiện nay mỗi Vệ Thành đều phải tự khai hoang và quản lý Đồng Ruộng, Vườn Trái Cây của bản thân.

- Ông ~~~

Mục Lương biến mất ở trong cung điện, khi xuất hiện lại thì đã ở bên ngoài Chủ Thành, cách đó không xa chính là Đồng Ruộng bạt ngàn mênh mông.

Đồng Ruộng xung quanh Chủ Thành được bao phủ bởi tán cây của Trà Thụ Sinh Mệnh, cho nên tốc độ sinh trưởng và phẩm chất của cây xanh đều tốt hơn những nơi khác rất nhiều.

- Đã lâu rồi không có tới Đồng Ruộng.

Mục Lương nhẹ giọng lẩm bẩm, hai chân lơ lửng trên mặt đất mười centimet, bay là là về phía trước với tốc độ nhanh hơn đi xe đạp một chút.

Anh nhìn bốn phía Đồng Ruộng, đây là khu trồng trọt linh mễ, trong tầm mắt đều là linh mễ mọc tươi tốt.

Anh ngừng lại, vươn tay nắm lấy một cây linh mễ rồi tỉ mỉ quan sát, mỗi một hạt đều rất no đủ.

- Rắc rắc ~~~

Mục Lương cắn thử một viên linh mễ và cẩn thận thưởng thức chất lượng của nó, hài lòng gật đầu, phẩm chất của linh mễ vẫn rất tốt.

Anh lại tiếp tục bay tới phía trước, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy rất nhiều bóng người bận rộn ở trong Đồng Ruộng.

Có một khối khu vực linh mễ đã chín, hơn một trăm người đang nhanh chóng thu gặt, lúa cắt xong sẽ được đưa đi đóng gói, tuốt hạt, hong khô và cất chứa trong kho hàng.

- Thành chủ đại nhân?

Một giọng nói cung kính truyền đến, Lý Tiểu Cốt bước ra khỏi đám đông.

- Lý Tiểu Cốt.

Mục Lương hơi nhướng mày, cảm thấy có chút bất ngờ.

- Gặp qua thành chủ đại nhân.

Lý Tiểu Cốt giơ tay lên lau mồ hôi trên trán, bước nhanh tới trước mặt anh.

Mục Lương bình thản hỏi:

- Tại sao ngươi lại ở đây?

Lý Tiểu Cốt nói một cách đương nhiên:

- Mảnh Đồng Ruộng này là ta phụ trách quản lý nha, cho nên ta ở đây là đúng rồi.

- Thì ra là như vậy, thế mà trước đây ta không biết.

Mục Lương bừng tỉnh rồi chậm rãi gật đầu.

Lý Tiểu Cốt thoáng nhìn anh, phách lối nói:

- Ta quản lý nơi này rất tốt, gạo ở đây nhiều và chất lượng nhất.

Mục Lương buồn cười nhìn cô một cái:

- Yên tâm đi, ta sẽ không điều ngươi sang chỗ khác.

-...Ồ.

Khuôn mặt của Lý Tiểu Cốt ửng đỏ, bị đối phương vạch trần tiểu tâm tư, đáy mắt hiện lên một tia không được tự nhiên.

Cô đúng là rất thích làm việc ở Đồng Ruộng, nhìn Đồng Ruộng tràn đầy linh mễ lung lay theo gió, cảm giác thành tựu vô cùng.

Mục Lương liếc nhìn Lý Tiểu Cốt, bình tĩnh nói:

- Từ trước đến nay, ta vẫn luôn trọng dụng người có năng lực.

- Thành chủ đại nhân là người có ánh mắt rất tốt.

Đôi mắt đẹp của Lý Tiểu Cốt tỏa sáng.

Mục Lương mỉm cười, Lý Tiểu Cốt thật sự không sợ anh, có thể nói chuyện phiếm một cách tự nhiên như vậy.

Lý Tiểu Cốt đột nhiên hỏi:

- Dạo gần đây chị Già Lạc đang bận rộn cái gì vậy?

Cô ở cùng một chỗ với Già Lạc, chỉ là dạo này Xưởng Chế Tạo Linh Khí rất bận rộn, hai người đã hơn nửa tháng không có gặp mặt nhau.

- Yên tâm, cô ấy rất tốt.

Mục Lương nhàn nhạt đáp.

- Ồ, vậy ta không hỏi nữa.

Lý Tiểu Cốt nhỏ giọng thầm thì.

Mục Lương bình tĩnh hỏi:

- Cha của ngươi đâu rồi?

Sau khi Lý Nhị Cốt rời đi thành Thánh Dương thì cũng tới thành Huyền Vũ, nhưng hắn đang làm cái gì thì Mục Lương hoàn toàn không biết.

Lý Tiểu Cốt ngây thơ trả lời:

- Cha cũng giống như ta nha, cùng nhau quản lý mảnh Đồng Ruộng này.

- Vậy hắn đâu rồi?

Mục Lương cảm thấy kinh ngạc, đường đường là thống lĩnh của thành Thánh Dương thế mà lại nguyện ý tới quản lý một mảnh Đồng Ruộng.

Lý Tiểu Cốt xoay người lại chỉ về phía xa xa, nói:

- Cha ta đang hỗ trợ vận chuyển gạo đến kho lúa.

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương lóe sáng, hỏi:

- Cha ngươi tính toán làm việc mãi ở Đồng Ruộng sao?

Lý Tiểu Cốt nhún vai đáp:

- Chuyện này thì ta không biết, ta có bảo cha ta đi tìm công việc khác, chớ lãng phí một thân thực lực kia, nhưng cha ta chỉ cười mà không nói lời nào.

- Ừm, ngươi nói không sai, đúng là không nên lãng phí thực lực như vậy.

Mục Lương gật đầu nhận đồng.

Lý Tiểu Cốt nói không chút để ý:

- Nhưng chỉ cần hắn vui vẻ là được rồi.

Sau khi Lý Nhị Cốt rời đi thành Thánh Dương, hắn vốn dĩ muốn đi tìm vợ của mình nhưng cuối cùng lại không tìm được, chỉ có thể tới thành Huyền Vũ tìm con gái.

- Ừm.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên.

Lý Tiểu Cốt thanh thúy hỏi:

- Thành chủ đại nhân muốn gặp cha của ta sao?

- Không, ta còn có việc khác phải làm trước.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

- Vậy à?

Lý Tiểu Cốt đáp một tiếng.

Mục Lương không có ngừng lại quá lâu, xoay người đi thăm Đồng Ruộng khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận