Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3744: Là phải bị diệt môn vấn đề. (1 càng ).

Chương 3744: Đây là vấn đề sống còn. (1 chương). Tại sảnh lớn tiếp khách của Tuần Thú Tông. Mục Lương cùng Liễu Thiến ngồi cùng một chỗ, đối diện là các trưởng lão Tuần Thú Tông, tông chủ không có mặt ở đây.
"Bảo tông chủ các ngươi đến đây bàn chuyện với ta." Mục Lương thản nhiên nói.
Nhị Trưởng Lão Tuần Thú Tông nặng nề đáp lời: "Xin lỗi, tông chủ chúng ta đang bế tử quan, chúng ta cũng không thể liên lạc được với tông chủ."
Sau khi lệnh Tương Huân đến Huyền Vũ Đế Quốc, tông chủ Tuần Thú Tông liền quả quyết bế quan tu luyện, cố gắng đột phá cảnh giới Tiên Đế vô thượng, đó là lối thoát thứ hai mà hắn tìm cho Tuần Thú Tông.
Nếu như Tương Huân không thể tìm ra biện pháp chấn hưng Tuần Thú Tông từ Huyền Vũ Đế Quốc, vậy thì hắn sẽ là hy vọng thứ hai, có điều hy vọng này càng thêm xa vời mà thôi. Vẻ mặt Mục Lương vẫn lạnh lùng như cũ, thản nhiên nói: "Hắn sai người đến Huyền Vũ Đế Quốc ta gây sự, bây giờ lại trốn đi bế tử quan sao?"
Nhị Trưởng Lão Tuần Thú Tông xấu hổ nói: "Vĩnh Hằng Chi Chủ hiểu lầm rồi, tông chủ tuyệt đối không có ý đó, cũng không phải bảo Đại Trưởng Lão đi Huyền Vũ Đế Quốc gây chuyện, tất cả đều là hiểu lầm cả thôi."
"Hiểu lầm sao?" Mục Lương cười lạnh một tiếng.
Ngay sau đó, hắn phóng thích khí thế Thái Ất Chân Tiên, trực tiếp áp về phía các trưởng lão.
"Ầm!"
Thực lực của Mục Lương mạnh nhất trong số những người ở đây, Nhị Trưởng Lão, người có thực lực nửa bước Thái Ất Chân Tiên cảnh cũng không thể chịu nổi áp lực này, trực tiếp phun máu tươi, tinh thần suy sụp xuống. Các trưởng lão kinh hãi, không ngờ Mục Lương lại cường đại đến như vậy, chỉ dựa vào khí thế phóng ra đã có thể khiến bọn họ chật vật không chịu nổi. Tương Huân dám đụng đến lực lượng hệ thống, đây là đụng vào ranh giới cuối cùng của hắn.
Mục Lương mang theo sát ý nói: "Nếu không phải ta sớm có chuẩn bị, hôm nay ta sẽ san bằng Tuần Thú Tông các ngươi."
Đồng tử các trưởng lão Tuần Thú Tông co rút lại, có thể cảm nhận rõ sự giận dữ của Mục Lương, đồng thời cũng tò mò Tương Huân đã làm cái gì, mà khiến Vĩnh Hằng Chi Chủ tức giận như vậy. Liễu Thiến cũng tò mò, nhưng lúc này không tiện hỏi nhiều.
Nhị Trưởng Lão Tuần Thú Tông thân thể đau nhức vô cùng, cố gắng nói bằng giọng khàn khàn: "Đại nhân xin bớt giận, chúng ta có thể bồi thường."
"Ầm!"
Vẻ mặt Mục Lương lạnh nhạt, khí thế áp bức tan biến. Hắn thản nhiên mở miệng: "Bảo Tương Huân ra đây." Hắn muốn xác định một chuyện, Tương Huân có biết sự tồn tại của hệ thống hay không, rồi quyết định có nhận bồi thường hay là san bằng Tuần Thú Tông.
Tam Trưởng Lão Tuần Thú Tông yếu ớt nói: "Vĩnh Hằng Chi Chủ, Đại Trưởng Lão từ khi trở về từ Huyền Vũ Đế Quốc vẫn hôn mê bất tỉnh."
Mục Lương khẽ nhíu mày, hắn không hề nghi ngờ chuyện này, sức mạnh của hệ thống hắn là người hiểu rõ nhất, đồng thời trong lòng cũng yên tâm hơn, ít nhất có thể xác định Tương Huân không hề đụng chạm đến bí mật của hệ thống.
Nhị Trưởng Lão thương lượng nói: "Vĩnh Hằng Chi Chủ, có thể nào để Đại Trưởng Lão tỉnh lại trước rồi chúng ta lại bàn chuyện này?"
Liễu Thiến cười như không cười nói: "Các hạ đang tính toán hay đấy, còn muốn chồng ta giúp các ngươi cứu tỉnh Đại Trưởng Lão."
Nhị Trưởng Lão không hề xấu hổ vì bị vạch trần mưu kế, khàn giọng nói: "Các hạ hiểu lầm rồi, chúng ta cũng bất lực thôi, Đại Trưởng Lão đã hôn mê rất lâu rồi, dùng hết mọi cách cũng không thể làm nàng tỉnh lại."
Tam Trưởng Lão nói tiếp: "Đúng vậy, Đại Trưởng Lão không tỉnh lại thì chúng ta cũng không biết chuyện gì đã xảy ra."
"Chỉ khi biết rõ mọi chuyện thì mới dễ dàng bàn bạc bồi thường." Tứ Trưởng Lão cũng gật đầu theo.
Mục Lương lạnh lùng nói: "Không cần phải rắc rối như vậy, ta san bằng Tuần Thú Tông các ngươi rồi cũng có thể đòi được một lời giải thích."
Nói xong hắn liền định ra tay, khí thế Thái Ất Chân Tiên đã phóng ra, sức mạnh Thái Sơ Bản Nguyên Pháp Tắc đang lưu chuyển xung quanh mọi người.
Các trưởng lão nghe vậy liền tê cả da đầu, không hề nghi ngờ Mục Lương sẽ thực sự ra tay.
Nhị Trưởng Lão chống chọi áp lực nói: "Vĩnh Hằng Chi Chủ, chuyện gì cũng có thể thương lượng mà."
Liễu Thiến chế giễu: "Vậy là các ngươi đã có ý định muốn thương lượng rồi sao?"
"Ầm!"
Lục Trưởng Lão Thanh Liên xông vào phòng tiếp khách, vội vàng nói: "Vĩnh Hằng Chi Chủ, chúng tôi đồng ý bồi thường, xin ngài hãy cứu sư tỷ."
"Đương nhiên, cũng sẽ không để ngài phải phí công ra tay." Thanh Liên bổ sung thêm một câu.
Nghe vậy các trưởng lão đều im lặng, cuối cùng không ai phản đối, bọn họ cũng bó tay với tình hình của Tương Huân, lúc này chỉ còn cách đặt hy vọng vào Mục Lương.
Giữa các ngón tay Mục Lương có kim quang lưu chuyển, đó là sự cụ thể hóa của sức mạnh Thái Sơ Bản Nguyên Pháp Tắc, tản ra một khí tức khiến người ta kinh sợ.
Hắn nhìn Lục Trưởng Lão đột nhiên xuất hiện, lạnh lùng hỏi: "Ngươi luôn đi cùng Tương Huân, có biết lúc đó chuyện gì đã xảy ra không?"
Thanh Liên lắc đầu nói: "Vĩnh Hằng Chi Chủ, ta thực sự không biết."
"Sư tỷ thi triển bí thuật để kiểm tra thần hồn của con dị thú kia, chỉ là sau đó đột nhiên bị trọng thương rồi hôn mê, còn những chuyện gì xảy ra trong cơ thể dị thú thì ta không rõ." Nàng vội vàng giải thích.
Mục Lương cười lạnh một tiếng, vạch trần: "Muốn biết bí mật về việc ta thuần phục dị thú, hỏi ta không được nên liền trực tiếp ra tay với con dị thú ta thuần phục?"
"..." Thanh Liên lảng tránh ánh mắt, sự im lặng chính là câu trả lời tốt nhất.
"Ai cho các ngươi gan, dám ra tay với dị thú của ta?" Mục Lương đưa tay trực tiếp bóp lấy cổ Lục Trưởng Lão, vẻ mặt lạnh đến thấu xương.
Các trưởng lão Tuần Thú Tông đều biến sắc, căng thẳng nhìn Mục Lương.
Sắc mặt Thanh Liên trắng bệch, cố gắng nói từng tiếng một: "Vĩnh Hằng Chi Chủ, chúng tôi biết lỗi rồi."
Nàng không thể không nhận lỗi, vết xe đổ đã có quá nhiều rồi, nếu thực sự chọc giận Vĩnh Hằng Chi Chủ thì Tuần Thú Tông sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Liễu Thiến đảo mắt một vòng, bước lên trước thướt tha lên tiếng: "Tinh hạch của dị thú cảnh giới Thái Ất Chân Tiên, ba viên."
Lời vừa nói ra, các trưởng lão đều hít một hơi khí lạnh, bị sự ra tay tàn nhẫn của sư tử cái kia làm cho kinh động.
Mục Lương vẫn không hề nhúc nhích.
"Ba viên tinh hạch, mọi chuyện coi như xóa bỏ, còn có thể cứu được Đại Trưởng Lão của các ngươi, tính ra rất lời đúng không?" Liễu Thiến vừa cười vừa nói.
Nhị Trưởng Lão trầm mặc xuống, Tuần Thú Tông thật sự có tinh hạch dị thú Thái Ất Chân Tiên, mà vừa vặn có ba viên, hắn không khỏi nghi ngờ mục đích đến lần này của Vĩnh Hằng Chi Chủ.
Dù sao Tuần Thú Tông cũng là một thế lực ẩn thế tồn tại hàng trăm vạn năm, trước sau tông môn xuất hiện hơn năm cường giả cảnh giới Thái Ất Chân Tiên, từng liên thủ săn bắt dị thú cảnh giới Thái Ất Chân Tiên, chỉ là khó có thể thuần hóa mà chỉ có thể gϊếŧ.
Trong hàng trăm vạn năm, bọn họ chỉ tích lũy được ba viên tinh hạch dị thú Thái Ất Chân Tiên.
Sắc mặt Thanh Liên càng thêm tái nhợt, cảm giác linh hồn bị giam cầm, cảm nhận được sự đe dọa của cái c·hết.
"Được." Nhị Trưởng Lão thở dài một tiếng.
Hắn không vì Lục Trưởng Lão mà phải suy nghĩ đến tình huống của đại trưởng lão, Tương Huân không thể cứ tiếp tục hôn mê như vậy, nếu không Tuần Thú Tông sẽ bị những thế lực ẩn thế khác biết chuyện rồi đến chia cắt mất.
"Nhị Trưởng Lão." Các trưởng lão khác biến sắc.
"Nếu tông chủ không bế quan, cũng sẽ đồng ý." Nhị Trưởng Lão trầm giọng nói. Bây giờ không phải là vấn đề đồng ý hay không mà là vấn đề sống còn của cả môn phái.
Các trưởng lão há miệng, với sự hiểu biết của bọn họ đối với tông chủ, chắc chắn tông chủ cũng sẽ đồng ý cứu đại trưởng lão. Nhị Trưởng Lão nhắc nhở: "Các ngươi bây giờ mà phản đối, chờ Đại Trưởng Lão tỉnh lại thì các ngươi sẽ gặp rắc rối lớn đấy."
Nghe vậy các trưởng lão đều im lặng.
Ps: « 1 chương »: Đang code phần 2.
Bạn cần đăng nhập để bình luận