Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2697: Đi Xe Máy Đến Khu Dân Cư

Hi Bối Kỳ ngây thơ hỏi:

- Chị Thấm Lan và mọi người đâu rồi?

Ba Phù nhắc nhở:

- Tiểu thư Hi Bối Kỳ, hiện tại đã tám giờ, Thấm Lan đại nhân và những người khác đã ăn xong và đi làm việc.

- Ồ ồ, thì ra là do ta dậy trễ.

Khuôn mặt xinh đẹp của Hi Bối Kỳ ửng đỏ.

Mễ Á thuận miệng hỏi:

- Tối hôm qua ngươi làm gì?

Hi Bối Kỳ ngáp một, nói làu bàu:

- Không làm gì cả, ta chỉ lăn giường cả đêm với Nguyệt Phi Nhan thôi.

- Cái gì?

Đôi mắt đỏ hồng của Mễ Á trừng lớn, nhìn cô gái Ma Cà Rồng với ánh mắt không thể tin được.

Hi Bối Kỳ chớp chớp đôi mắt màu vàng óng, cảm giác mình không nói gì sai.

Ngày hôm qua cô đến phòng của Nguyệt Phi Nhan đòi ngủ chung, hai người ngồi trên giường chơi đùa, chơi mệt thì mới nằm ngủ. Ai biết đến nửa đêm hai người bắt đầu giành chăn, không ai nhường ai, cuối cùng đều lăn xuống gầm giường.

Nháo đến cuối cùng, Hi Bối Kỳ đành chấp nhận trở về phòng của mình.

- Các ngươi...

Khóe mắt của Mễ Á giật giật.

Hi Bối Kỳ lẩm bẩm:

- Có chuyện gì vậy?

- Không sao, chúc phúc các ngươi.

Mễ Á nghiêm túc nói.

Hi Bối Kỳ bĩu môi tới:

- Chúc phúc cái gì chứ? Kỳ kỳ quái quái.

Trong đầu của Mễ Á hiện lên dáng vẻ Mục Lương, đây có tính là cô thiếu đi hai đối thủ cạnh tranh hay không?

- Không có gì đâu, mau ăn xong rồi đi ra ngoài thôi.

Cô trấn an nói.

- Ừ ừ, ăn xong chúng ta tới chỗ làm việc của Tuyết Diệp trước.

Hi Bối Kỳ lên tiếng.

Nửa giờ sau, hai người ăn uống no đủ đi ra cửa.

- Bây giờ chúng ta đi như thế nào đây?

Hi Bối Kỳ hỏi.

- Đi xe.

Mễ Á nói xong thì bước vào Thang Vận Chuyển, nhấn nút xuống tầng một Khu Vực Trung Ương.

Đôi mắt của Hi Bối Kỳ sáng lên, hỏi:

- Xe đạp à?

Cô có cánh cho nên mỗi lần ra ngoài đều bay, rất ít khi đụng vào xe đạp. Nhưng bây giờ muốn đi đến Khu dân cư, bay qua sẽ ảnh hưởng không tốt, nơi đó có quá nhiều người.

- Không, chúng ta đi xe máy.

Mễ Á thuận miệng đáp một câu.

Sau đó cô đi đến tầng một của Khu Vực Trung Ương, đẩy một chiếc xe máy đi ra khỏi nhà gửi xe.

- Wow ~~~

Đôi mắt màu vàng óng của Hi Bối Kỳ sáng ngời, cô cũng rất ít khi được tiếp xúc với xe máy.

Mễ Á nhảy lên xe rồi đội mũ bảo hiểm, nói:

- Lên đây đi.

- Tới ngay!

Hi Bối Kỳ hào hứng đạp chân gác ngồi sau lưng cô gái tai mèo, hai tay tự nhiên vòng qua eo của đối phương.

Mễ Á tức giận nói:

- Ngươi đừng ôm chặt quá.

- Nhưng mà phải như vậy mới an toàn nha.

Hi Bối Kỳ làm nũng.

Mễ Á không khỏi rùng mình một cái, lông tơ toàn thân đều dựng đứng lên.

- Ngươi câm miệng.

Cô tức giận nói.

- Ồ, biết rồi.

Hi Bối Kỳ phồng má.

- Ông ~~~

Mễ Á vặn tay ga lái xe máy rời khỏi Khu Vực Trung Ương, chạy về phía Khu dân cư.

- Oa a a ~

Hi Bối Kỳ kêu to, đôi mắt màu vàng kim sáng ngời.

- ... Đừng la nữa.

Mễ Á nhức đầu nói.

Cô có chút hối hận, đáng lẽ ra mình không nên bằng lòng đi với cô gái Ma Cà Rồng, đây quả là một loại dày vò.

- Nhưng mà như vậy rất kích thích.

Hi Bối Kỳ hưng phấn nói.

- Ngươi thật là không hề thay đổi một chút nào.

Mễ Á cười khổ một tiếng.

Cô quen biết Hi Bối Kỳ nhiều năm như vậy mà thiếu nữ vẫn là dáng vẻ cũ, dù cho thực lực mạnh mẽ hơn, thân hình cũng cao hơn trước rất nhiều nhưng mà tính cách trẻ con vẫn không thay đổi.

Hi Bối Kỳ nói với giọng điệu u oán:

- Ta như vậy không tốt sao?

- Tốt.

Đáy mắt của Mễ Á hiện lên ý cười.

- Nếu tốt thì tại sao ta phải thay đổi chứ?

Hi Bối Kỳ kiêu ngạo hất cằm lên.

Mễ Á cười khổ một tiếng:

- Phải phải phải, ngươi nói gì cũng đúng.

- Ầm ầm ~~~

Không lâu sau đó, Mễ Á dừng xe máy ở trước khu làm việc người mẫu.

- Đến rồi.

Cô tháo mũ bảo hiểm xuống, chuyện thứ nhất chính là kéo hai tay của cô gái Ma Cà Rồng ra khỏi eo mình.

- Không biết Tuyết Diệp có chăm chỉ làm việc hay không?

Hi Bối Kỳ chống nạnh, cất bước đi tới đại sảnh tiếp đãi ở lầu một.

Mễ Á gắn mũ giáp lên xe máy rồi đi theo phía sau cô gái Ma Cà Rồng.

- Xin hỏi hai vị đến đây có chuyện gì không?

Nhân viên phục vụ tại đại sảnh tiếp đãi tiến lên hỏi.

Hi Bối Kỳ thanh thúy nói:

- Ta tới tìm Tuyết Diệp.

- Tiểu thư Tuyết Diệp à, hôm nay cô ấy ra ngoài trình diễn thời trang rồi, không có ở đây.

Nhân viên phục vụ áy náy nói.

- A, trùng hợp như vậy sao?

Hi Bối Kỳ sửng sốt một chút.

- Vậy khi nào thì cô ấy trở về?

Mễ Á hỏi.

- Có lẽ phải đến khi trời gần tối mới trở về.

Nhân viên phục vụ giải thích.

- Được rồi, vậy ta đi xem những người khác trước.

Hi Bối Kỳ phất tay xoay người rời khỏi.



Vệ Thành Số Chín.

Bên trong sân khấu trình diễn thời trang lớn nhất với sàn diễn dài hơn một trăm mét đã chật kín người xem. Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng tỏa ra tia sáng bị đồ chụp bằng lưu ly hội tụ lại một chỗ, chiếu sáng toàn bộ sàn diễn.

- Cộp cộp cộp ~~~

Trên sàn diễn, các người mẫu mặc những bộ trang phục mới nhất, hai chân thon dài tự tin bước đi tới trước làm cho nhóm thương nhân và quý tộc dưới đài thán phục liên tục.

- Bộ quần áo này thật xinh đẹp, ta thích.

Ánh mắt của các quý phụ lấp lóe, nhớ kỹ số thẻ gắn trên áo các người mẫu, chuẩn bị chờ sau khi buổi Trình Diễn Thời Trang kết thúc thì lập tức đi mua ngay.

Các thương nhân thì cầm vở và bút ghi lại số thứ tự các bộ trang phục mà mình thích, chờ đến khi buổi Trình Diễn Thời Trang kết thúc thì sẽ đi đặt hàng.

- Những bộ trang phục lần này đều rất đẹp, nên đặt hàng nhiều một chút.

- Nghe nói là có cả bản giới hạn, không biết ta có thể giành tới tay hay không.

- ...

Trong sân khấu trình diễn rất ồn ào, hậu trường càng thêm ồn ào.

Nhân viên phụ trách quản lý hậu đài hô to:

- Mau lên, số mười lăm chuẩn bị, sắp tới lượt của ngươi rồi.

- Cộp cộp cộp ~~~

Người mẫu số mười lăm vội vã gắn thẻ số lên người, chỉnh sửa váy áo rồi cất bước đi lên sàn diễn, cảm xúc trên mặt lập tức đổi, cô nhoẻn miệng cười uốn éo đi tới trước.

Trong hậu trường nhốn nháo không kém bên ngoài, số lượng người mẫu đã vượt qua con số một trăm, tất cả đều thay trang phục mới, xếp hàng dài chờ đợi đi lên sàn diễn.

Sau khi một người mẫu đi hết một vòng sàn diễn thì lại bị nhân viên kéo đi thay trang phục mới, tiếp tục đứng xếp cuối hàng.

Nhân viên quản lý hô to:

- Mau lên, tiếp theo là Tuyết Diệp, chuẩn bị lên sàn diễn nào!

- Tốt.

Tuyết Diệp hít một hơi thật sâu, khi một người mẫu đi xuống thì đó là lúc đến lượt cô đi lên, đồng thời cũng là lần đầu tiên cô lộ diện trong buổi Trình Diễn Thời Trang hôm nay.

- Tuyết Diệp, tới lượt ngươi rồi!

Nhân viên quản lý vung tay lên nói.

Trên mặt của Tuyết Diệp hiện ra ý cười, cất bước đi lên sàn diễn, từ bóng tối đi ra ánh sáng. Tia sáng từ Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng chiếu lên người cô giống như là tiếp thêm sự tự tin cho cô, mỗi bước đi của cô đều vô cùng dứt khoát, tư thái lại rất sang trọng.

Tuyết Diệp nhìn thẳng phía trước, tiếng nhạc sôi động vang lên trong sân khấu thời trang, tiếng khen ngợi không dứt bên tai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận