Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1511: Học Vẽ Ma Pháp Trận

La Na nhìn Mục Lương, trong lòng kinh ngạc vô cùng, giống như trước mặt cô không phải là người, mà là một mặt hồ yên tĩnh.

- Không hổ là thành chủ đại nhân!

Cô thầm thán phục, nhưng lại cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, dù sao thì người tuổi trẻ trước mắt chính là thành chủ thành Huyền Vũ.

- Sau đó thì sao?

Mục Lương quay đầu lại hỏi.

- Dùng sức mạnh linh hồn điều động nguyên tố ma pháp, sau đó vẽ ma pháp trận vào tinh thạch ma thú.

La Na vừa nói vừa đưa tay lên, lấy ra một quyển da thú treo bên hông rồi đưa cho Mục Lương, nói:

- Thành chủ đại nhân, trong đây là ma pháp trận mà ta biết, ngài có thể nhìn.

Mục Lương mở quyển da thú ra, trên đó có vẽ một ma pháp trận phức tạp, nhưng trình độ phức tạp so sánh với ma pháp trận hệ không gian quả thật là khác nhau một trời một vực.

- Thành chủ đại nhân, khi vẽ ma pháp trận cần phải học thuộc nằm lòng trận đồ, không thể có sai lầm dù chỉ là một chút.

La Na cầm tinh thạch ma thú, tiếp tục nói:

- Lúc vẽ, kích thước đường cong của trận đồ cũng phải hoàn toàn giống nhau, đến cuối cùng hai đầu phải khép lại để tạo thành một vòng khép kín.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừ, ta hiểu được đại khái rồi, ngươi làm mẫu vẽ một lần cho ta nhìn.

- Vâng.

La Na chậm rãi gật đầu.

Cô nhắm mắt lại, khi mở mắt ra thì tinh thần đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại.

- Ta bắt đầu đây.

La Na ngồi xuống.

Một tay cô nâng tinh thạch ma thú, tay còn lại thì chạm vào nó, linh hồn lực và nguyên tố phong rót vào trong tinh thạch, bắt đầu vẽ ma pháp trận đồ.

Nguyệt Thấm Lan thả nhẹ hô hấp, đôi mắt tràn đầy tò mò nhìn cảnh tượng trước mắt, nhưng lại phát hiện mình căn bản xem không hiểu.

Cô nghiêng đầu nhìn về phía Mục Lương, thấy hắn cũng đang nghiêm túc nhìn, đôi mắt màu đen lóe sáng, giống như bên trong có ánh sao lấp lóe.

La Na hô hấp đều đặn, trên trán lại lấm tấm mồ hôi, ngón tay vẽ ma pháp trận run nhè nhẹ.

Tinh thạch ma thú trong lòng bàn tay nàng xuất hiện từng những đường cong nho nhỏ, đó là ma pháp trận đồ nàng vẽ bằng linh hồn lực.

Thời gian chậm rãi trôi qua, bất tri bất giác đã qua nửa giờ.

- Phù phù phù ~~~

Hơi thở của La Na càng ngày càng dồn dập, bàn tay vẽ ma pháp trận đồ càng ngày càng run rẩy.

- Sắp hoàn thành rồi sao?

Nguyệt Thấm Lan ngừng thở, theo bản năng cảm thấy khẩn trương thay La Na.

- Sắp rồi.

Mục Lương nhìn chăm chú đường cong bên trong ma thú tinh thạch, nó giống hệt với hình vẽ trên cuộn giấy da.

Lại qua mười phút, lúc này La Na mới thở dài một hơi, bàn tay dần dần ngừng run rẩy.

Ngay sau đó, tinh thạch ma thú phóng ra hào quang màu xanh, nguyên tố phong kịch liệt tụ tập rồi chui vào bên trong ma thú tinh thạch tựa như vòng xoáy, sau đó dung nhập vào ma pháp trận đồ.

Ông ~~~

Ma pháp trận sáng lên, cho thấy ma pháp trận đã được vẽ thành công.

Trên mặt La Na hiện lên nụ cười, cô vui vẻ nói:

- Thành chủ đại nhân, ta thành công rồi.

- Ừ, ngươi thử uy lực đi.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Ở đây sao?

La Na ngạc nhiên, nàng nhìn quanh thư phòng một vòng.

Mục Lương bình thản hỏi:

- Uy lực sẽ rất lớn sao?

La Na gật đầu nói:

- Đúng vậy, đây là một ma pháp trận loại hình công kích, sau khi kích hoạt thì có thể bắn ra lưỡi dao gió, uy lực tương đương với một kích toàn lực của Ma Pháp Sư cấp 6.

- Ra là thế, vậy thì chúng ta ra bên ngoài đi.

Mục Lương đứng lên, cất bước đi ra khỏi thư phòng.

Nguyệt Thấm Lan tò mò đi theo, La Na theo sát phía sau.

Ba người đi tới quảng trường bên ngoài cung điện.

- Ở đây đủ rộng rãi, ngươi thử xem.

Mục Lương nhìn về phía La Na, đưa tay ra hiệu.

- Vâng.

La Na nhanh chóng gật đầu.

Cô đi tới trước hai bước và giơ tinh thạch ma thú lên, cẩn thận rót nguyên tố phong vào trong.

Ông ~~~

Trong nháy mắt, tinh thạch ma thú bùng nổ ra ánh sáng màu xanh chói mắt, những lưỡi dao gió màu lục lam dài hai mét đột nhiên xuất hiện rồi bắn về phía bầu trời xa xăm.

Tốc độ bay của lưỡi dao gió rất nhanh, sắp chém tới tán cây của Trà Thụ Sinh Mệnh.

- Ê a ~~~

Một giọng nói bất mãn vang lên trên đỉnh đầu mọi người, Tinh Linh Sinh Mệnh đột ngột xuất hiện.

Bàn tay nhỏ bé của cô bé vung lên, lưỡi dao gió đang lao tới nhanh chóng tan rã, tiêu tan trong không khí.

- A?

Hai mắt của La Na trừng lớn.

- Uy lực không tệ lắm.

Mục Lương nghiêm túc bình luận.

- Ê a~ Cha!

Linh Nhi thanh thúy hô to.

Cô bé từ trên trời giáng xuống, ôm lấy cổ của Mục Lương, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé cọ xát mặt anh một cách thân mật.

………..

Mục Lương vươn tay ôm lấy Tinh Linh Sinh Mệnh và cẩn thận quan sát.

- Cha, có chuyện gì vậy?

Linh Nhi chớp chớp đôi mắt như ngọc lục bảo.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, cười nói:

- Mấy ngày không gặp, có vẻ ngươi lại cao hơn rồi, cũng mập một chút.

Linh Nhi bĩu môi, hồn nhiên nói:

- Cao thì đúng là có, mập là không thể nào.

- Ha ha ha! Thật sự nặng một chút nha.

Mục Lương cười một tiếng, nhẹ nhàng véo má của Tiểu Tinh Linh.

Linh Nhi nghiêng đầu, thanh thúy hỏi:

- Cha, mỗi ngày ta đều ăn chay, chưa ăn thịt lần nào, làm sao có thể béo lên được?

- Được, được, ngươi không có béo lên.

Mục Lương dở khóc dở cười, trí thông minh của Linh Nhi càng ngày càng cao, bây giờ đã tương đương với một đứa bé nhân loại mười hai, mười ba tuổi.

- Đây là tinh linh, nhưng lại không quá giống.

Đôi mắt của La Na lộ vẻ kinh dị.

Trong lòng cô vô cùng tò mò, tại sao một tinh linh lại gọi thành chủ là cha? Chẳng lẽ thành chủ cưới tinh linh làm vợ?

Linh Nhi nắm tóc của Mục Lương, tò mò hỏi:

- Cha, ngươi đang làm cái gì thế?

- Ta đang học tập vẽ ma pháp trận.

Mục Lương ôn hòa giải thích.

Nguyệt Thấm Lan đưa tay ra, ưu nhã nói:

- Linh Nhi, tới đây, cha ngươi còn có việc phải làm.

- Vâng, ta không quấy rầy cha.

Linh Nhi ngoan ngoãn lên tiếng.

Cô nhẹ nhàng bay lên và rơi vào trong ngực Nguyệt Thấm Lan.

La Na không dám hỏi nhiều, chỉ là an tĩnh nhìn.

- Trở về thư phòng thôi.

Mục Lương liếc nhìn cô bé một cái, sau đó xoay người đi trở về cung điện.

Nguyệt Thấm Lan và La Nạ iđi theo, mỗi người có tâm tư khác nhau.

Mục Lương chợt nhớ tới cái gì đó, quay đầu nói:

- Thấm Lan, không biết Ba Phù đã nói với ngươi chưa, nhóm của Phi Nhan đã thuận lợi tiến vào kênh Sương Mù rồi.

- Ừ, ta đã biết.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

La Na nghe vậy mí mắt co giật, tiến vào kênh Sương Mù? Bọn họ không muốn sống nữa sao?

Đoàn người trở về thư phòng, Mục Lương ngồi xuống cầm lấy tinh thạch ma thú trên mặt bàn, hồi ức quá trình La Na vẽ ma pháp trận.

Năm phút trôi qua, đôi mắt màu đen của Mục Lương sáng lên.

Anh học dáng vẻ của La Na, một tay nắm tinh thạch ma thú, tay còn lại vươn ngón trỏ ra và nhẹ nhàng đặt trên tinh thạch ma thú, bắt đầu thử vẽ ma pháp trận.

Trong mắt của Nguyệt Thấm Lan lộ vẻ chờ mong, quả nhiên Mục Lương muốn tự vẽ ma pháp trận.

La Na thấy thế không khỏi nhỏ giọng hỏi:

- Đại nhân Thấm Lan, thành chủ đại nhân là Ma Pháp Sư hệ gió sao?

- Dĩ nhiên không phải rồi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã lắc đầu.

- A, nếu không phải Ma Pháp Sư hệ gió thì không cách nào vẽ được...

La Na mới nói được một nửa thì đã bị choáng váng bởi một màn trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận