Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2775: Năng Lực Mới Nghịch Thiên.

- Keng! Mê Huyễn đang thay đổi… Đang điều chỉnh… Hoàn tất truyền thừa.

Khi âm thanh nhắc nhở của hệ thống dừng lại, Mục Lương cảm nhận được dòng nước ấm quen thuộc xuất hiện ở trong cơ thể.

Anh nhắm mắt lại, cảm thụ biến hóa trong người, nhưng hơn mười hơi thở đi qua vẫn không cảm nhận được bất kỳ sự biến hóa nào.

Mục Lương ngước mắt lên, tự lẩm bẩm một tiếng:

- Không biết năng lực mới có tác dụng gì đây?

- Bệ hạ, nó có thể ăn không?

An Kỳ tò mò hỏi.

Mục Lương lắc đầu, nhắc nhở:

- Không thể, hiện tại nó cũng giống như Trà Thụ Sinh Mệnh và Đôi Cánh Thiên Sứ, đã bị ta thu phục rồi.

An Kỳ và Ba Phù hiểu được, biết sau này các cô phải chăm sóc kỹ lưỡng cây nấm đỏ trước mắt.

- Bệ hạ, sau này có cần bón phân và tưới nước cho nó không?

Ba Phù thanh thúy hỏi.

Mục Lương lắc đầu, ôn hòa đáp:

- Không cần đâu, nó nằm ở dưới Trà Thụ Sinh Mệnh, có nguyên tố sinh mệnh tẩm bổ là đủ rồi.

- Vâng.

Ba Phù và An Kỳ ngoan ngoãn đáp một tiếng.

Mục Lương vươn tay xoa tán của Nấm Biến Ảo, trong lòng ra lệnh:

- Hệ thống, tiến hoá Nấm Biến Ảo đến cấp 8.

………

Mục Lương vừa ra mệnh lệnh thì âm thanh nhắc nhở của hệ thống lập tức vang lên.

- Keng! Nấm Biến Ảo cấp 1 tiến hóa tới cấp 8, tiêu hao * * * điểm tiến hóa.

- Keng! Nấm Kỳ Huyễn cấp 8 tiến hóa thành công.

- Keng! Có muốn kế thừa thiên phú Bào Tử Phục Sinh của Nấm Kỳ Huyễn hay không?

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương hơi sáng lên, tên của năng lực mới nghe rất thú vị, trong lòng anh đã có mấy cái suy đoán.

Anh nhanh chóng đáp lại trong đầu:

- Kế thừa.

- Keng! Bào Tử Phục Sinh đang thay đổi… Đang điều chỉnh… Hoàn tất truyền thừa.

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên rồi im bặt, cuối cùng quy về bình tĩnh.

Mục Lương rũ mắt, cảm thụ được một dòng nước ấm xuất hiện trong cơ thể, chiếm được một lần cường hóa có chút ít còn hơn không.

- Ba ~~~

Khi anh mở mắt ra thì cây nấm đỏ trước mặt bắt đầu sinh trưởng, tán biến lớn hơn, có đường kính hơn mười mét, chiều cao cũng tăng lên tới sáu mét, giống như một toà nhà lầu.

Màu của Nấm Kỳ Huyễn cũng càng thêm đỏ tươi, điểm trắng phía trên dù đã to bằng nắm tay nhỏ, mặt ngoài đầy lông tơ tinh mịn, thoạt nhìn không giống một cây nấm, càng giống như là một món đồ chơi bằng lông nhung khổng lồ.

Dưới tán khổng lồ có một tầng phấn bào tử dày.

Bên dưới phấn bào tử còn có từng sợi dài nhô ra, đó là tiểu Nấm Kỳ Huyễn.

- Oa ~~~

An Kỳ ngạc nhiên thốt lên, miệng mở ra có thể nhét trọn một quả trứng gà.

- Không được rồi, nhìn nó lâu quá ta sẽ cảm thấy chói mắt.

Ba Phù vội vàng cúi đầu xuống, nhìn chằm chằm Nấm Kỳ Huyễn cấp 8 khiến đôi mắt cô rất khó chịu.

- Đừng nhìn nó quá lâu.

Mục Lương dặn dò.

-Vâng.

Ba Phù và An Kỳ đồng thanh đáp lại.

Mục Lương nhìn chăm chú vào Nấm Kỳ Huyễn, nhớ tới năng lực mới trong lời nhắc nhở của hệ thống.

Nếu một người bị đến vết thương trí mệnh ăn Bào Tử Phục Sinh, cơ thể của đối phương sẽ bị phân giải thành bào tử và phân tán xung quanh.

Trong vòng một tháng, bào tử sẽ rơi xuống đất bắt đầu sinh trưởng, người ăn nấm từ từ "Mọc" ra, đạt được mục đích phục sinh.

- Thật là một năng lực thú vị, nhưng rất khó để thử nghiệm.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe.

Anh nhìn về phía An Kỳ và Ba Phù, không được, anh không thể bắt các cô ấy ăn Nấm Kỳ Huyễn rồi bảo các cô đi tìm chết để thí nghiệm năng lực mới.

Mục Lương từ bỏ ý niệm trong đầu, chờ sau này thuộc hạ đi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm thì bảo các cô ăn Nấm Kỳ Huyễn non, nếu gặp phải sự cố đột xuất thì còn có cơ hội sống sót.

Anh không thể túc trực bên cạnh một người cả ngày, sẽ luôn có thời điểm xảy ra chuyện bất ngờ, nếu như rơi vào kết cục chết không toàn thây, ngay cả khi có Nước Suối Sinh Mệnh thì cũng không cách nào cứu trở về được.

Mục Lương nghĩ tới đây, đôi mắt thâm thúy của anh sáng lên, Bào Tử Phục Sinh đích thị là một năng lực vô cùng nghịch thiên.

- Bệ hạ, đại nhân Thấm Lan đang tìm ngài đấy!

Xa xa truyền đến tiếng hô của Thanh Vụ.

- Ta lập tức trở lại.

Mục Lương lên tiếng, nhìn về phía Ba Phù, dặn dò:

- Nói với Tiểu Tử và những người khác, phấn bào tử phía trên kia cứ cách ba ngày thì đi thu thập một lần, bảo tồn trong môi trường ẩm thấp.

- Vâng ạ.

Ba Phù gật đầu và đáp với thần sắc chăm chú.

Mục Lương nhắc nhở:

- Lúc thu thập phấn bào tử nhớ đeo kính bảo hộ, đừng để bị tổn thương đôi mắt.

- Vâng, ta sẽ nhắc nhở các cô ấy.

Ba Phù đáp với giọng điệu nghiêm túc.

- Trở về thôi.

Mục Lương xoa đầu tiểu hầu gái rồi xoay người đi tới cung điện.

Ba Phù nắm tay An Kỳ đi từ sau lưng Mục Lương trở về cung điện.

Thanh Vụ thấy Mục Lương trở về, ngây thơ nói:

- Bệ hạ, đại nhân Thấm Lan đang chờ ở trong thư phòng ạ.

- Ừm, ngươi đi pha bình trà mang tới thư phòng.

Mục Lương bỏ lại một câu rồi cất bước đi tới thư phòng.

Thanh Vụ đến phòng bếp pha trà, Ba Phù và An Kỳ thì triệu tập những hầu gái còn lại và thuật lại chuyện Nấm Kỳ Huyễn, nhấn mạnh những việc cần chú ý khi đi thu thập phấn bào tử.

- Cọt kẹt ~~~

Khi Mục Lương đi vào thư phòng thì Nguyệt Thấm Lan đang ngồi lật xem văn kiện trên mặt bàn, thấy anh tiến đến thì đôi mắt màu xanh nước biển mới sáng lên vài phần.

- Tìm ta có chuyện gì à?

Trong mắt của hắn hiện lên ý cười, đi tới ngồi trên long ỷ.

Nguyệt Thấm Lan gõ gõ văn kiện trên bàn, ưu nhã nói:

- Đây là những văn kiện mà ngươi cần phê duyệt xong trong hôm nay, không thể kéo dài thêm nữa.

- ...Ngươi tới là vì nguyên nhân này à?

Mục Lương hơi nhướng mày, cầm lấy văn kiện lật xem.

- Dĩ nhiên là không phải, ta còn có một chuyện khác.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu đáp.

Cô nâng chân lên ngồi bắt chéo, ưu nhã nói:

- Có một chuyện liên quan đến những vương quốc khác, nhóm người tiếp viện đi trợ giúp đại lục cũ quá ít, ta đã câu thông với bọn hắn nhưng hiệu quả không lớn.

- Nói tường tận hơn chút đi.

Mục Lương không ngừng lật xem văn kiện, đôi mắt đen nhánh của anh một lần nhìn xong mười dòng, thỉnh thoảng cầm bút lên tiến hành phê chữa.

Nguyệt Thấm Lan nhấn mạnh từng chữ:

- Hiện tại người tiếp viện đi đại lục cũ cộng lại chưa tới hơn một ngàn người.

- Toàn bộ vương quốc sao?

Mục Lương cau mày lại.

Mấy chục cái vương quốc thế mà phái người đi tiếp viện vẫn chưa đủ một ngàn, nói ra cứ như một trò đùa!

Nguyệt Thấm Lan gật đầu nói:

- Đúng vậy, toàn bộ vương quốc.

- A.

Ánh mắt của Mục Lương lạnh xuống, buông văn kiện trong tay, hỏi:

- Kết quả liên lạc thế nào?

Nguyệt Thấm Lan thở dài một tiếng, đau đầu nói:

- Bọn hắn đồng ý tăng người tiếp viện, nhưng rất nhiều quốc vương tỏ vẻ chỉ đồng ý tăng thêm khoảng một ngàn người.

- Một ngàn người? Cho bọn hắn đi qua đó gặp Hư Tộc chịu chết à?

Mục Lương hừ lạnh một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận