Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1161: Gia Tăng Thực Lực Cho Bọn Tiểu Tử Và Vua Sói Mặt Trăng



Đồng thời cô cũng hiểu rõ, nếu thành Huyền Vũ muốn hủy diệt đảo Hải Điệp thì đó quả là một việc dễ như trở bàn tay, không cần thiết giở trò âm mưu dương mưu gì đó với mình.

Trong lòng Hải Điệp không phân vân nữa, cô đã có quyết định của mình.

Hải Điệp ngẩng đầu nhìn về phía đài duyệt binh cách đó không xa, phát hiện Hồ Tiên cũng đang nhìn mình.

- Xem ra có hiệu quả rồi.

Khóe môi của Hồ Tiên giương lên.

- Vậy thì tốt rồi, không uổng công chúng ta bận rộn một hồi.

Mục Lương ôn hòa cười nói.

- Hai ngày nữa, Tiểu Huyền Vũ sẽ đến chỗ sâu Vùng Nước Mặn.

Hồ Tiên nói một cách chắc chắn:

- Trước đó thì cô ấy sẽ hạ quyết tâm tới tìm ngươi.

Dựa theo thời gian dự tính, hai ngày nữa Rùa Đen sẽ đến vùng biển gần cốc Phi Long, đến lúc đó bọn người Long Chủ và Hải Điệp sẽ rời đi.

Mục Lương mỉm cười rồi quay đầu nhìn dân chúng trong thành.

Anh cao giọng nói:

- Nghi thức duyệt binh kết thúc!!

Đông đông đông ~~~

Trống trận lại bị gõ vang lần nữa, nhóm Thành Phòng Quân lần lượt rời đi.

Dân chúng tụ tập xung quanh quảng trường cũng lục tục giải tán và rời đi, nghi thức duyệt binh sẽ trở thành chủ đề nóng nhất mà bọn hắn bàn tán trong mấy ngày sắp tới.

- Được rồi, bây giờ ngươi đi với ta gặp Mục Lương.

Trong đám người, Mễ Á nhìn chằm chằm vào cô gái tóc tím.

Bạch Sương hít một hơi thật sâu, ra hiệu nói:

- Ngươi dẫn đường đi.

Hai người rời khỏi quảng trường, đi về phía khu vực Trung Ương.

Khi tiếng trống trận kết thúc thì thành Huyền Vũ đã khôi phục sự yên bình như trước.

……..

Bầy Sói Mặt Trăng lôi kéo xe ngựa vào khu vực Trung Ương rồi dừng lại ở tầng tám.

Cót két ~~~

- Thành chủ đại nhân, đã đến Trung Ương rồi!

Vệ Ấu Lan nhanh nhẹn mở cửa khoang xe.

- Ừ.

Mục Lương lên tiếng, cùng Hồ Tiên bước xuống xe ngựa.

Nguyệt Thấm Lan vẫn còn lưu lại Đại Hội Trường để tổ chức những nhân viên khác giải tán.

Gào gào ~

Bầy Sói Mặt Trăng lôi kéo xe ngựa rời đi, bọn hộ vệ khu Trung Ương cũng giải tán.

- Mục Lương, vất vả cho ngươi rồi, mau đi nghỉ ngơi đi.

Hồ Tiên quyến rũ nói.

- Ta ổn mà, không phải rất mệt mỏi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt đỏ rực, dịu dàng hỏi:

- Vậy chút nữa ngươi còn muốn làm cái gì?

- Gia tăng thực lực cho bọn Tiểu Tử và Sói Mặt Trăng.

Mục Lương nói rõ ràng.

So với những con thú thuần dưỡng khác thì thực lực tổng hợp của bọn Kỳ Lân và Vua Sói Mặt Trăng rất thấp.

- Ở ngay tại đây sao?

Hồ Tiên nhìn xuống mặt đất lưu ly dưới chân mình.

- Ừ, ở ngay chỗ này.

Mục Lương cười nhạt gật đầu.

Anh vừa dứt lời, Kỳ Lân nhận được tin tức đã xuất hiện trước cung điện, tốc độ nhanh đến kinh người.

- Rống rống rống ~~~-

Đôi mắt của Kỳ Lân cảnh giác nhìn cô gái đuôi hồ ly, sau đó mới dụi đầu vào người Mục Lương.

- A....

Mục Lương nở nụ cười, hiếm lắm mới thấy Kỳ Lân làm nũng một lần.

Anh giơ tay xoa đầu Kỳ Lân đầu, ở trong lòng hạ mệnh lệnh:

- Hệ thống, tiến hóa Kỳ Lân đến cấp 8.

Sau khi tiến hoá Trà Thụ Sinh Mệnh đến cấp 11, hệ thống chỉ còn lại khoảng 380 triệu điểm tiến hóa.

Với số điểm tiến hoá hơn ba trăm triệu này, Mục Lương dự định sẽ dùng nó để gia tăng thực lực cho những con thú thuần dưỡng khác đến cấp 8.

- Keng! Kỳ Lân cấp 7 tiến hóa đến cấp 8, trừ mười triệu điểm tiến hoá.

- Keng! Kỳ Lân cấp 8 đã tiến hóa thành công.

- Keng! Điều Khiển Nguyên Tố Lôi lên cấp: Khống Chế Nguyên Tố Lôi.

- Keng! Khống Chế Nguyên Tố Lôi đang được cải tiến..... Đang điều chỉnh.... Truyền thừa hoàn tất.

Thần sắc của Mục Lương vẫn không thay đổi, bên trong cơ thể xuất hiện một dòng nước ấm làm cho người tê dại, loại cảm giác này chỉ chớp mắt là qua, cường độ cơ thể được tăng lên một chút ít.

Trước cung điện, sấm sét màu tím lấp lóe, Kỳ Lân bắn ra rất nhiều tia sấm sét màu tím, từng tia sét giống như con rắn nho nhỏ màu tím.

Mục Lương giơ tay ngăn trở tia sét tím mà Kỳ Lân không thể khống chế được, tránh cho cô gái đuôi hồ ly bị thương.

Kỳ Lân bắt đầu tiến hóa, màu sắc của sấm sét quanh người nó ngày càng đậm hơn, hồ quang điện cũng trở nên dày đặc hơn rất nhiều.

Cơ thể của nó chậm rãi phóng to, kích cỡ đã tăng từ năm mét tăng trưởng lên tám mét, chiều cao cũng từ tám mét tăng trưởng đến mười sáu mét.

Màu tím bên trong lân phiến đã biến thành màu tím sẫm, mặt ngoài trở nên cứng rắn hơn, lập loè tia chớp.

Bây giờ, vẻ ngoài của Kỳ Lân càng ngày càng giống Thụy Thú Kỳ Lân ở Địa Cầu, lôi điện lượn lờ quanh người, nhìn uy phong cực kỳ.

- Có khi nào lần tiến hoá tiếp theo nó sẽ trở thành Kỳ Lân thật sự không?

Mục Lương cười nhạt nói.

- Kỳ Lân là cái gì?

Hồ Tiên tò mò hỏi.

- Đó là một loại Thụy Thú ở quê hương của ta.

Mục Lương thuận miệng giải thích một câu.

Hống hống hống ~

Kỳ Lân ngẩng đầu lên trời thét dài một tiếng, phải mất một hồi lâu nó mới thích ứng được thể trạng mới, sau đó mới có thể thu hồi sấm sét tím vờn quanh người vào trong cơ thể.

Nó quay đầu nhìn về phía Mục Lương, lại cúi xuống dụi đầu vào người anh lần nữa.

Mục Lương gãi cằm của Kỳ Lân, cười nói:

- Ngoan, trở về đi.

- Rống rống rống~~

Nó hài lòng đứng lên, xoay người biến mất ở hậu hoa viên.

Không bao lâu thì Thú Trân Châu xuất hiện, cơ thể tròn vo của nó di chuyển tới trước mặt Mục Lương.

Anh đưa tay xoa đầu Thú Trân Châu, tiếp tục ra lệnh:

- Hệ thống, tiến hoá Thú Trân Châu đến cấp 8.

- Keng! Thú Trân Châu cấp 3 tiến hóa đến cấp 8, trừ một trăm ngàn điểm tiến hóa.

- Keng! Thú Trân Châu cấp 8 đã tiến hóa thành công.

- Keng! Trân Châu Phú Năng đang cải tiến…. Đang điều chỉnh.... Truyền thừa hoàn tất.

Trong cơ thể Mục Lương lại xuất hiện dòng nước ấm một lần nữa, nhưng lần này chỉ thoáng qua trong một cái chớp mắt là đã biến mất không thấy gì nữa.

Thú Trân Châu bắt đầu tiến hóa, cơ thể của nó dần dần phóng to với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

Một lúc sau, hình thể của Thú Trân Châu đã tăng lớn đến ba mét, trông nó giống như là một quả bóng được bao phủ bởi những chiếc gai mềm.

Sau khi tiến hóa, ngoại trừ hình thể tăng lớn thì bề ngoài của Thú Trân Châu không có quá nhiều biến hóa, nhìn vẫn rất ngốc nghếch và đáng yêu như cũ.

- Từ tiểu đáng yêu đã biến thành đại đáng yêu rồi.

Hồ Tiên cười tươi như hoa nói.

- Không thể phủ nhận.

Mục Lương mỉm cười.

Anh lật tay lên, lấy ra một quả Tinh Thần đưa cho Thú Trân Châu.

- Minh ~~~

Thú Trân Châu há mồm nuốt quả Tinh Thần, vui vẻ lắc lư những chiếc gai mềm trên người.

- Nhả một viên trân châu đi.

Mục Lương đưa tay ra hiệu.

- Gào gào~~~

Ngay sau đó, Thú Trân Châu phun ra một viên trân châu lớn bằng hạt sen.

Đây là một viên trân châu có màu lam nhạt, sau khi ăn vào có thể sử dụng năng lực thức tỉnh điều khiển nguyên tố nước.

- Hồ Tiên, ngươi thử xem.

Mục Lương đưa trân châu cho cô gái đuôi hồ ly.

- Ngươi xác định không rửa nó giúp ta sao?

Hồ Tiên nhìn Mục Lương bằng ánh mắt sâu kín.

- Được.

Anh cười khẽ nói.

Viên trân châu này từ trong miệng Thú Trân Châu nhả ra, cho nên cần phải rửa sạch một chút.

Anh giơ tay ngưng tụ một dòng nước, cẩn thận rửa sạch nước bọt dính trên trân châu.

Lúc này, Hồ Tiên mới tiếp nhận trân châu rồi nuốt vào.

Trong cơ thể cô xuất hiện một cảm giác lạnh lẽo, khoảnh khắc tiếp theo, rõ ràng cảm nhận được mình có thể thấy và dễ dàng điều động nguyên tố nước quanh thân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận