Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 539: Giao Dịch Thủy Tinh Ngư

- Như vậy... Chắc không có vấn đề gì, công trình trang trí Viện Ca Kịch sẽ có thể hoàn thành trong hai ngày này.
Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu.
Công trình trang trí Viện Ca Kịch được làm liên tục ngày đêm.
Cô chuyển lời hỏi:
- Đúng, nghe nói người Ốc Đảo tới?
Hôm nay, cô dành thời gian ở trong phòng tập luyện kịch nói, đối với chuyện người Ốc Đảo đến, cũng không phải người biết được đầu tiên.
- Đã tới.
Mục Lương đang ngắm mái tóc dài của Nguyệt Thấm Lan.
Cô ngửa mặt hỏi:
- Bọn nhỏ cũng được đưa tới?
Mục Lương thuận miệng đáp:
- Ừm, đã đưa đến Viện Mồ Côi, Mễ Á với Lỵ Lỵ sẽ ở lại chăm sóc bọn nhỏ.
- Mễ Á cũng ở lại, vậy Tiểu Nặc sẽ rất vui vẻ.
Khuôn mặt của Nguyệt Thấm Lan tươi cười nói.
- Cô ấy còn chưa biết.
Mục Lương mỉm cười nói.
Nguyệt Thấm Lan cười cười, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Anh đưa tay ôm eo của cô, trong thư phòng an tĩnh lại.
Nửa giờ sau.
Cộc cộc cộc...
- Mục Lương, Bối Nhĩ Liên các hạ muốn gặp ngươi.
Cửa phòng làm việc bị gõ vang, ngoài cửa truyền tới âm thanh của Hồ Tiên.
Nguyệt Thấm Lan bị đánh thức, ánh mắt u oán nhảy xuống trên người anh, dáng vẻ lười biếng duỗi lưng một cái.
Mục Lương vỗ vào tay cô, quay đầu nói:
- Cho cô ấy vào đi.
Cót két...
Cửa thư phòng bị đẩy ra.
Hồ Tiên uốn éo đi tới, nhìn thấy Nguyệt Thấm Lan sau đó hơi sửng sốt, rất nhanh đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh.
- Mục Lương các hạ.
Bối Nhĩ Liên với Tứ trưởng lão đi vào theo sau lưng cô ấy.
- Có chuyện gì à?
Mục Lương ngước mắt lạnh lùng hỏi.
Khuôn mặt của Tứ trưởng lão nghiêm túc nói:
- Chúng ta muốn tham quan nơi bọn nhỏ sống, học chữ.
- Có thể, Thấm Lan sẽ dẫn các ngươi đi.
Mục Lương suy nghĩ, gật đầu đáp ứng.
Khu ngoại thành, Nguyệt Thấm Lan tương đối quen thuộc.
Hồ Tiên có thể ngay cả trường học ở nơi nào còn không biết, cơ bản chỉ đi qua lại Phố Buôn Bán với Trung Ương, rất ít đi xung quanh khu dân cư.
- Đi thôi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đạo.
- Còn có một việc.
Bối Nhĩ Liên vội vàng nói.
- Chuyện gì?
Mục Lương nhíu mày.
Bối Nhĩ Liên thành khẩn nói:
- Ốc Đảo chúng ta muốn mua một chút nước, hi vọng có thể được ưu đãi một chút.
Da mặt của Tứ trưởng lão rút rút, lúng túng cúi đầu.
Ốc Đảo không còn cách nào, tinh thạch hung thú đã không nhiều, lại muốn số lượng lớn nước, chỉ có thể tới thương lượng với Mục Lương.
Anh suy nghĩ một hồi, giơ tay lên nói:
- Một thùng nước mười viên tinh thạch hung thú sơ cấp hạ đẳng.
- Cái này, có thể hay không lại...
Tứ trưởng lão nhắm mắt nói.
Hồ Tiên dùng giọng nhẹ nhàng nói:
- Giá một thùng nước ở Phố Buôn Bán, vì năm viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, giá này đã rất rẻ rồi.
- Điều này.... Ừ, rẻ hơn nhiều.
Tứ trưởng lão lúng túng gật đầu.
Hắn nhớ lại lúc trên Ốc Đảo nhìn xuống thành Huyền Vũ, con sông trải rộng toàn bộ mai rùa, cảm thấy thổn thức.
- Mua đủ một trăm thùng nước, mỗi thùng có thể được giảm thêm một viên tinh thạch hung thú.
Mục Lương lạnh nhạt nói.
- Cảm ơn.
Tứ trưởng lão vội vàng cảm ơn.
Mục Lương ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn, suy nghĩ rồi nói:
- Còn có một giao dịch khác, không biết Ốc Đảo các ngươi cảm thấy hứng thú hay không?
- Giao dịch gì?
Bối Nhĩ Liên hiếu kỳ hỏi.
Giọng Mục Lương lạnh nhạt nói:
- Giúp ta tìm một vài hung thú hiếm lạ thú vị, ta có thể đổi một con Thủy Tinh Ngư cho các ngươi.
Anh đã có đoạn thời gian chưa thuần dưỡng động vật mới, thật sự là không tìm được mục tiêu thích hợp, hung thú quá bình thường, sẽ không cần thuần dưỡng.
Ốc Đảo là thế lực tồn tại đã lâu, đi qua rất nhiều vùng đất, khu vực những người bình thường không cách nào đi qua, Ốc Đảo cũng đã đi qua.
- Các hạ còn có Thủy Tinh Ngư??
Bối Nhĩ Liên với Tứ trưởng lão đồng thời lên tiếng kinh hô.
Bọn họ đương nhiên biết Thủy Tinh Ngư là loài gì, đó là loài vật sinh ra nguồn nước, là mục tiêu rất nhiều thế lực với thành lớn truy tìm.
- Đúng vậy.
Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe.
Trứng của Thủy Tinh Ngư đã nở, bây giờ trong ao có hơn một trăm con Thủy Tinh Ngư.
Nước là nguồn sống của vạn vật, là cội nguồn sinh mệnh, sau khi Thủy Tinh Ngư con lớn lên sẽ được bơi đến toàn bộ mai rùa, sinh ra nước, góp sức khôi phục lại sinh thái tự nhiên.
- Giao dịch này, Ốc Đảo làm.
Bối Nhĩ Liên không chút do dự nói.
Trong đầu cô đang nhớ lại, nhớ lại các nơi Ốc Đảo đã đi qua, nơi đó có hung thú gì kì lạ không.
Sắc mặt của Tứ trưởng lão nghiêm túc, trong đầu của hắn đã có mục tiêu.
- Hung thú biết bay cũng có thể lưu ý một chút.
Mục Lương thuận miệng nói một câu.
Anh nhớ tới không quân, trước mắt biết bay chỉ có mấy người Nguyệt Phi Nhan, Hi Bối Kỳ.
Muốn mở rộng không quân, vậy cần tọa kỵ phi hành thích hợp.
Hơn nữa thành Huyền Vũ muốn mở rộng giao dịch với tất cả thành, chỉ dựa vào Ưng Lửa là không đủ, cần càng nhiều hung thú biết bay hơn.
Chỉ có mở rộng kinh doanh với tất cả thành phố khác, mới có thể kiếm được càng nhiều tinh thạch hung thú.
Nghĩ tới đây, anh nhớ tới phi điểu thành Phi Điểu, trong lòng có một vài kế hoạch.
- Được.
Tứ trưởng lão như nhớ ra điều gì, chậm rãi gật đầu.
- Đi thôi, đi tới trường học trước.
Nguyệt Thấm Lan chờ hai bên trò chuyện xong mới mở miệng.
- Mục Lương các hạ, chúng ta đi trước.
Bối Nhĩ Liên dùng giọng trang trọng ra hiệu.
Mục Lương gật đầu ra hiệu, nhìn Nguyệt Thấm Lan dẫn Tứ trưởng lão với Bối Nhĩ Liên rời đi.
Hồ Tiên đứng yên lặng ở bên cạnh Mục Lương, đuôi cáo đặt lên bả vai anh, yêu mị nói:
- Mục Lương, ngươi còn định giao dịch Thủy Tinh Ngư ra ngoài?
- Cá con mà thôi, nuôi đến khi có thể tạo ra nước, thấp nhất còn cần thời gian một hai năm.
Mục Lương thản nhiên nói.
Thời gian một hai năm, đủ để thành Huyền Vũ mở rộng, trở thành một thế lực mạnh mẽ.
Đến lúc đó, giao dịch ra ngoài một vài con Thủy Tinh Ngư, cũng không sợ bị thế lực khác biết, mà bị để mắt tới.
Ánh mắt của Hồ Tiên mới bình tĩnh lại, thấp giọng nói:
- Thời gian một năm, thủy triều Huyết Nguyệt Hư quỷ đã bạo phát.
- Nói đúng ra, còn có tám tháng.
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên tia sáng.
Tám tháng sau, thủy triều Huyết Nguyệt Hư quỷ sẽ bộc phát, trước đó, Hội nghị Thánh địa sẽ diễn ra, càng làm cho người ta chờ mong.
- Thủy triều Huyết Nguyệt Hư quỷ, chúng ta có thể bình yên trải qua sao?
Hồ Tiên đưa tay vờn quanh cổ áo của Mục Lương, ngón tay vẽ vòng tròn trên ngực anh.
- Có thể.
Khóe miệng của anh nhấc lên.
Chỉ cần kiếm đủ tinh thạch hung thú, anh vẫn đủ tự tin đối mặt với thủy triều Huyết Nguyệt Hư.
- Tự tin như vậy?
Hồ Tiên dùng giọng trêu đùa hỏi.
- Hồ ly tinh.
Con mắt màu đen thâm thúy của anh nóng rực, đưa tay nắm lấy eo của Hồ Tiên, quay người đè cô lên bàn.
- A nha....
Hồ Tiên yêu kiều kêu to liên tục.
Thành Huyền Vũ, khu dân cư ngoại thành.
Đạp đạp đạp....
- Thư kí đại nhân mạnh khỏe.
- Thư kí đại nhân đã làm việc cực khổ rồi.
Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng bước đi, thỉnh thoảng gật đầu, đáp lại lời chào hỏi ân cần của dân chúng.
Mọi người nhiệt tình chào hỏi, cô chỉ mỉm cười đáp lại.
Đi theo sau lưng cô, Tam trưởng lão với Tứ trưởng lão hai mặt nhìn nhau, kinh ngạc nhìn Nguyệt Thấm Lan rất được người dân hoan nghênh.
Tứ trưởng lão cẩn thận quan sát biểu cảm mỗi người đi ngang qua, trên mặt mỗi người bọn họ đều nở nụ cười tươi, thần thái ung dung tự tại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận