Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 669: Tiến Vào Ngoại Thành, Trộm Thánh Thụ

Là một đạo tặc, cô ta có thể tồn tại đến bây giờ không chỉ nhờ thực lực của bản thân, mà còn có cả sự cẩn trọng của mình.

Cộc cộc cộc….

Cửa phòng lần nữa được gõ, Cuồng Phong Tử tiến tới mở cửa phòng, Vũ Điền dẫn Cam Na và Du Tương bước vào.

- Cô gái, giờ hãy nói về kế hoạch đi.

Cam Na nhìn thấy Vũ Mộng liền lên tiếng.

- Thực ra kế hoạch rất đơn giản.

Vũ Mộng có chút cau mày, bắt đầu nói kế hoạch của hành động lần này

- Ngày mai, thành chủ thành Huyền Vũ sẽ đến thành Sơn nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lúc đó sẽ có rất nhiều người thành Sơn đến Phố Buôn Bán và tiến hành giao dịch, và nơi đây sẽ trở nên rất náo nhiệt.

- Chúng ta chỉ cần gây hỗn loạn ở phố buôn bán, hấp dẫn sự chú ý của các cao tầng thành Huyền Vũ.

Vũ Mộng vẻ mặt tràn đầy tự tin nói:

- Sau đó sẽ nhân cơ hội này mà tiến vào ngoại thành, trộm thánh thụ.

Hoa La lạnh lùng nhìn chằm chằm Vũ Mộng, giọng lạnh như băng nói:

- Cái kế hoạch này không phải quá đơn giản sao?

- Đây chỉ là tổng quan về kế hoạch thôi, còn rất nhiều điều nhỏ cần bàn luận cẩn thận.

Vũ Mộng vội vàng trấn an nói.

- Ngươi nói tiếp đi.

Du Tương trầm giọng lên tiếng.

Vũ Mộng thở phào, tiếp tục nói:

- Chúng ta có thể nhân lúc hỗn loạn, lén lút đánh ngất hộ vệ thành Huyền Vũ, lấy y phục của họ mặc vào rồi giả trang làm hộ vệ thành rồi đi ra ngoại thành.

Trong khoảnh khắc có thể thấy được sự suy tư trong mắt Cam Na, chậm rãi gật đầu nói:

- Phương án này có thể thực hiện được.

- Rất nguy hiểm.

Du Tương liếc mắt nhìn Cam Na.

- Ngươi cũng nên biết, không có cuộc phiêu lưu nào mà không mạo hiểm cả.

Vũ Mộng cười nhạt.

- Chúng ta có thể thử.

Hoa La cùng Cuồng Phong Tử liếc nhìn nhau, có thể thấy được sự nhất trí quan điểm.

- Bây giờ, chúng ta hãy thảo luận chi tiết kế hoạch này một chút.

Vũ Mộng trong lòng nhẹ nhõm.

Cô ta lén liếc nhìn Vũ Điền, kế hoạch của cô và anh trai xem như đã hoàn thành một nửa rồi.

………..

Khu vực Trung Ương, Hồ Tiên bước ra khỏi thang vận chuyển, lắc eo bước đi về hướng Cung điện, đi tới trước phòng làm việc.

Cộc cộc cộc.

Theo thói quen cô gõ cửa một cái, không có ai đáp lại.

- Không có ai ở trong sao?

Hồ Tiên đẩy cửa phòng làm việc ra, chiếc ghế sau bàn vắng vẻ.

- Tìm ta có chuyện gì hả?

Sau lưng của cô gái đuôi cáo vang lên một giọng nói ôn hòa.

Hồ Tiên xoay người nhìn lại, mặt mày mang mị nói:

- Ta có một ít chuyện muốn nói với ngươi.

- Vậy đi vào ngồi đi.

Mục Lương bước vào phòng làm việc trước, ngồi trên ghế.

Hồ Tiên đóng cửa lại, dáng đi uốn éo đi tới bên cạnh Mục Lương, rất tự nhiên ngồi ở trên đùi anh, hai tay ôm chặt cổ của anh.

- …

Đôi mắt màu đen của Mục Lương lấp lóe, Hồ Ly Tinh càng ngày càng sẽ.

- Ta đi Tam Tinh Lâu, gặp bốn người kì lạ, có hai người có thực lực tương đương với ta, hai người còn lại thì thực lực cao hơn ta.

Hồ Tiên quyến rũ nói:

- Thú vị.

Cô đeo linh khí cao cấp 'Mị ngữ’, tinh thần lực vốn chính là khác với người thường.

Hơn nữa có thêm 'Mị ngữ' hỗ trợ cũng là thực lực cấp bảy, cô có thể phân biệt ra được thực lực của đối phương cao hay thấp.

- Có tới bốn cao thủ cấp bảy sao?

Mục Lương cau mày lại.

Bình thường cũng có người có thực lực cao cường đến thành Huyền Vũ, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên có bốn người cùng tới.

- Ta cảm thấy có vấn đề lớn, hãy để cho nhóm Ly Nguyệt đi giám sát.

Hồ Tiên đề nghị.

Bốn người Ly Nguyệt có Khôi Giáp U Linh, các cô ẩn thân phía sau thì sẽ rất khó phát hiện.

Mục Lương suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.

Anh mở miệng hô một tiếng với người bên ngoài cửa:

- Tiểu Lan, đi gọi Ly Nguyệt trở về đây.

- Vâng.

Giọng nói dịu dàng của Vệ Ấu Lan truyền vào phòng làm việc, sau đó là tiếng bước chân đi xa.

Tiểu hầu gái bước ra Thiên Điện, dùng Trùng Cộng Hưởng liên hệ với Thiên Cức Quan.

- Máy Bay đã trở về, có lẽ không chỉ bốn người này có vấn đề, ngươi cố gắng lưu ý một chút.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Được, ta sẽ đi Phố Buôn Bán ngay bây giờ.

Ánh mắt Hồ Tiên thâm sâu.

Mục Lương đưa tay nắm lấy cằm của nữ nhân đuôi cáo, nhẹ nhàng lưu lại một nụ hôn ở trên trán cô, ôn nhu nói:

- Đi đi.

- Ta biết rồi.

Hồ Tiên hài lòng rời khỏi người anh, uốn éo rời khỏi phòng làm việc.

Cũng không lâu lắm, cửa phòng làm việc lại bị gõ lần nữa.

- Đại nhân, chúng ta đã trở về rồi.

Giọng nói hồn nhiên của Hi Bối Kỳ truyền vào.

- Vào đi.

Mục Lương mở miệng lên tiếng.

Cọt kẹt.

Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, cô gái Ma Cà Rồng và Nguyệt Phi Nhan đi vào.

- Mục Lương, lần này vẫn rất thuận lợi như trước.

Nguyệt Phi Nhan thanh thúy nói.

Cô đặt một túi da thú lớn ở trước mặt Mục Lương, cười dịu dàng nói:

- Đây là tinh thạch của lần ra ngoài giao dịch này.

- Cực khổ rồi.

Mục Lương ôn hòa lên tiếng mỉm cười nói.

- Không khổ cực.

Hi Bối Kỳ loạng choạng.

Cô len lén liếc nhìn anh, sau đó cô dời ánh mắt đi.

Giọt máu kia của Mục Lương đang bị từ từ hấp thu trong cơ thể, cô lại càng muốn gần gũi với anh.

- Làm sao vậy?

Mục Lương nghi ngờ nhìn về phía cô gái Ma Cà Rồng.

- Không có việc gì.

Hi Bối Kỳ chột dạ khoát tay nói.

- Được rồi.

Mục Lương cười một tiếng.

Anh chuyển chủ đề hỏi:

- Lần này trở về, trong số các hành khách có người nào kì lạ không?

- Không có người kì lạ nha.

Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan liếc nhau, sau đó không hẹn mà cùng lắc đầu.

Nguyệt Phi Nhan lại suy nghĩ một chút, mới nói:

- Người kì lạ. Trái lại là không có, chỉ là lần này có rất nhiều người đi theo thành Huyền Vũ, bọn hắn ngồi đầy khoang thuyền.

- Đúng vậy, có rất nhiều người lên ngồi, vé máy bay hoàn toàn bán hết.

Hi Bối Kỳ chớp chớp đôi mắt màu vàng óng rồi gật đầu nói.

Trước kia cô vẫn không cảm thấy kỳ quái, bây giờ nghe cô gái tóc đỏ vừa nói như vậy, cô mới phát hiện ra vấn đề này.

- Ừm, tốt.

Mục Lương như có điều suy nghĩ gật đầu.

Anh ngước mắt ôn hòa nói:

- Vất vả rồi, các ngươi đi nghỉ ngơi.

- Được.

Hi Bối Kỳ ngây thơ gật đầu.

- Đúng rồi, Mục Lương.

Nguyệt Phi Nhan dừng bước chân lại, xoay người hỏi:

- Tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu, có phải đến thành Tương Lai hay không?

- Ừm.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

Bọn họ đã đạt thành quan hệ hợp tác cùng với thành Tương Lai, lần sau sẽ ưu tiên đi tới thành Tương Lai, hoàn thành giao dịch tài liệu Thú Lục Phù.

Nhóm yên bay đầu tiên đã luyện chế xong, tài liệu Thú Lục Phù cũng đã dùng xong.

- Ừ.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu, sau đó cô và cô gái Ma Cà Rồng tay nắm tay nhau rời khỏi phòng.

Phòng làm việc an tĩnh trở lại.

Ngón tay của Mục Lương gõ xuống mặt bàn theo tiết tấu, anh đang suy tư cái gì đó.

Qua hơn mười phút sau.

Kẽo kẹt...

Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Ly Nguyệt mặc Khôi Giáp U Linh đi vào phòng làm việc.

- Mục Lương, ngươi tìm ta sao?

Giọng Ly Nguyệt thanh lãnh, cô bỏ mũ an toàn xuống, mái tóc dài màu trắng bạc xõa xuống.

- Ừm, ngồi đi.

Anh đưa tay ra kéo lấy tay cô gái, để cô ngồi ở bên cạnh.

Ly Nguyệt ngồi xuống, đưa mũ giáp đặt ở trên bàn sách.

- Hôm nay, tiến hành huấn luyện như thế nào rồi?

Mục Lương hỏi thăm tới tình hình huấn luyện Không Quân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận