Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2573: Cà Chua Vị Khoai Lang, Khoai Lang Vị Cà Chua?

Không biết có phải là do Lĩnh Vực Sinh Mệnh vô cùng mạnh mẽ hay không mà lần chiết cây này vẫn thành công.

Cà chua trưởng thành khỏe mạnh, chỉ có điều cành lá mọc ra lại giống như lá của khoai lang, quả kết ra là từng viên cà chua đỏ tươi.

- A, chẳng lẽ thất bại rồi sao?

Lý Tiểu Cốt kinh ngạc thốt lên.

Cô vươn tay ngắt một quả cà chua đỏ, lần này không hề lau mà trực tiếp cắn một miếng.

- Răng rắc ~~~

Âm thanh thanh thúy vang lên, thịt quả bên trong không phải là màu đỏ của cà chua mà là màu vàng của khoai lang.

- Cà chua vị khoai lang, vỏ ngoài hơi cứng, thịt quả lại mềm mại.

Lý Tiểu Cốt sửng sốt một chút.

Mục Lương cũng cảm thấy kinh ngạc không kém, sai người hái một quả cà chua đem tới rồi thử nếm một miếng, phát hiện mùi vị thật giống như khoai lang xen lẫn chút chua thoang thoảng của cà chua.

Lý Tiểu Cốt thanh thúy nói:

- Bệ hạ, không biết cà chua này có mọc ra khoai lang hay không, đến lúc đó có thể làm thành khoai nướng rồi.

Mục Lương không nói lời nào, nếu là trước đây thì anh rất muốn hỏi Lý Tiểu Cốt đang suy nghĩ cái gì trong đầu, nhưng bây giờ anh lại không cách nào phản bác được, ra lệnh:

- Đào dọc theo thân rễ.

- Vâng.

Lý Tiểu Cốt lên tiếng, cầm xẻng nhỏ bắt đầu đào đất.

Chỉ chốc lát sau, cà chua chiết cây đã bị đào ra, lộ ra thân rễ khoai lang đã trưởng thành phía dưới.

- Oa, như vậy mà cũng có thể mọc ra khoai lang sao?

Các nhân viên làm việc kinh ngạc thốt lên.

Lý Tiểu Cốt cũng kinh ngạc không kém, vội vàng ngắt mấy củ khoai lang, dùng nước trong rửa sạch, không cần gọt da mà trực tiếp cắn một cái.

Da khoai lang hơi cứng, sau khi cắn ra thì bên trong là phần thịt mềm mại, giống như đang ăn cà chua sắp chín, mùi vị cũng như vậy.

- Bệ hạ, là vị cà chua!

Lý Tiểu Cốt nhìn về phía Mục Lương.

Anh nếm thử một miếng, phát hiện mùi vị không tệ lắm, không độc không hại, có thể thử trồng một nhóm rồi lại để cho đầu bếp nghiên cứu một ít món ăn mới, tin tưởng những quý tộc kia sẽ rất thích, dặn dò:

- Các ngươi thử trồng một nhóm xem có thể làm cho giống này trở nên ổn định hay không?!

- Vâng.

Lý Tiểu Cốt cung kính hành lễ.

………

- Đông đông đông ~~~

Tiếng chuông du dương vang lên khắp Chủ Thành vương quốc Huyền Vũ, Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ tỏa ra ánh sáng xua tan bóng tối xung quanh, làm cho kênh Sương Mù trở nên sáng lên.

Tia sáng tỏa ra từ Trà Thụ Sinh Mệnh rất hiền hòa, độ sáng sẽ thay đổi theo thời gian, mô phỏng ánh sáng của một ngày ở bên ngoài.

Đường Giáp Thứ Ba, bên trong căn phòng của Tây Ni và Khắc Lai Mạn.

- A cáp ~~~

Khắc Lai Mạn ngáp một cái, nằm trên giường mở mắt ra, nghe tiếng chuông du dương bên ngoài, cơn buồn ngủ trong mắt nhanh chóng tiêu tan.

Cô lại nằm thêm vài phút nữa mới chậm rãi ngồi dậy, bước xuống giường mang giày mặc quần áo.

- Vẫn còn hơi nhức chân một chút.

Khắc Lai Mạn nhăn mặt, ngồi ở mép giường xoa xoa cổ chân.

Sau khi kết thúc phỏng vấn ở Trung Tâm Giới Thiệu Việc Làm, cô và Tây Ni đã đi dạo quanh Chủ Thành ba ngày, có thể nói là đi từ khi trời vừa hửng sáng cho đến tối mịt mới về nhà, hai chân đều đau nhức không thôi.

Khắc Lai Mạn cảm thán nói:

- Cũng may phần công việc này được phân phối xe đạp, nếu không thì đi bộ khắp Chủ Thành sẽ mệt chết người.

Cô đang xoa bóp cổ chân thì chợt khựng lại, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề quan trọng, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Ta biết điều khiển xe đạp sao?

Hôm nay là ngày thứ sáu cô đi tới vương quốc Huyền Vũ, tuy là trên đường đi nhìn thấy rất nhiều người cưỡi xe đạp, nhưng cô chưa bao giờ thể nghiệm qua, có thể sử dụng hay không thì đây vẫn là một vấn đề.

- Hy vọng cưỡi xe đạp không quá khó, ta không muốn vừa mới đi làm ngày đầu lại bị cho thôi việc đâu.

Khắc Lai Mạn thở dài một hơi, đứng dậy chuẩn bị ra khỏi phòng đi rửa mặt.

- Cọt kẹt ~~~

Thiếu nữ đẩy cửa rời phòng, nhìn về phía phòng ngủ của Tây Ni, cửa phòng vẫn đóng chặt như trước.

- Chẳng lẽ còn chưa thức dậy sao?

Khắc Lai Mạn nói thầm một tiếng, đi tới trước cửa phòng bạn tốt rồi giơ tay gõ cửa.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cô hỏi:

- Tây Ni, ngươi đã tỉnh chưa?

- Tỉnh rồi.....

Giọng nói còn ngái ngủ của Tây Ni từ trong phòng truyền ra.

Khắc Lai Mạn nhắc nhở:

- Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm đấy, ngươi đừng đến trễ, như vậy sẽ lưu lại ấn tượng xấu cho người khác.

- Đã biết, ta lập tức rời giường đây!

Lúc này, giọng nói của Tây Ni đã thêm mấy phần thanh tỉnh.

Khắc Lai Mạn nghe vậy mới yên tâm xoay người vào phòng tắm rửa mặt.

- Ào ào ~~~

Cô dùng nước lạnh rửa mặt, lập tức càng thêm tỉnh táo, dùng khăn mặt lau khô bọt nước trên mặt rồi vén mấy sợi tóc dính lên má ra sau tai.

Khắc Lai Mạn bước ra phòng tắm tiến vào phòng bếp, đặt khoai lang vào trong nồi hấp.

Hiện tại, Tây Ni mới đẩy cửa phòng ra bước ra, uể oải đi vào phòng tắm, sau khi rửa mặt xong xuôi thì thoạt nhìn lên tinh thần rất nhiều.

- Khắc Lai Mạn, ngươi đang chuẩn bị bữa sáng sao?

Cô tựa vào cạnh cửa phòng bếp, hai mắt sáng lấp lánh nhìn bạn thân.

- Ừm, chờ một chút là ăn được rồi.

Khắc Lai Mạn đáp mà không quay đầu lại.

Tây Ni áy náy nói:

- Xin lỗi, hôm nay ta dậy trễ.

- Không sao, ta chỉ thức dậy trước ngươi một chút thôi.

Khắc Lai Mạn quay đầu liếc nhìn bạn thân, trên mặt mang theo ý cười, lại hỏi:

- Hôm nay chân của ngươi còn đau không?

- Đau chứ, nhưng vẫn có thể đi được.

Tây Ni nhẹ nhàng trả lời.

Khắc Lai Mạn cảm thán nói:

- Không biết ngày đầu tiên đi làm có bề bộn nhiều việc hay không?!

- Không biết, ngươi suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, đợi khi nào đến Trung tâm Huyền Vũ thì sẽ biết thôi.

Tây Ni xua tay nói, bày ra dáng vẻ đã đến bước này rồi thì cứ an tâm đi thôi.

- Cũng đúng.

Khắc Lai Mạn cười một tiếng.

Cô xoay người mở nắp nồi lên, hơi nước bay ra, mùi thơm của khoai lang lan tỏa khắp phòng bếp.

- Ực ực ~~~

Tây Ni hít sâu hai cái, bụng kêu rột rột tỏ vẻ rất đói.

- Chúng ta vừa ăn vừa đi thôi.

Khắc Lai Mạn ngây thơ nói.

- Vâng!

Tây Ni lên tiếng, vươn tay cầm một củ khoai lang lên.

- Phù phù, nóng quá đi.

Cô kêu một tiếng, liên tục thảy củ khoai lang từ tay trái sang tay phải rồi ngược lại, cho đến khi nhiệt độ hạ xuống mới nắm chặt trong tay.

Hai cô gái rời nhà đi trên đường cái sáng sớm, nhiệt độ vẫn còn có chút lạnh lẽo.

Hiện tại vừa mới hửng sáng, không có quá nhiều người đi lại trên đường, công nhân bảo vệ môi trường đã hoàn thành quét tước, mặt đất rất sạch sẽ.

- Ngao ô ~~~

Khắc Lai Mạn cắn một miếng khoai lang còn nóng hổi, có món ngon để ăn, tâm trạng của nàng tốt hơn rất nhiều, cô nuốt thịt khoai lang xuống bụng, quay đầu nói:

- Tây Ni, ta nghĩ đến một vấn đề quan trọng, không biết ngươi có nghĩ tới hay không?!

- A, vấn đề gì thế?

Tây Ni quay đầu liếc nhìn bạn thân.

Khắc Lai Mạn chớp mắt hỏi:

- Chúng ta đi giao thức ăn là phải chạy xe đạp, ngươi biết điều khiển xe đạp không?

- ... Hả?

Tây Ni mở to hai mắt, lúc này mới nhớ bản thân không biết cưỡi xe đạp, lo lắng nói:

- Ta còn chưa chạm vào xe đạp lần nào, sao có thể biết điều khiển chứ, làm sao bây giờ?

- Đừng nóng vội, có lẽ cưỡi xe đạp không khó đâu.

Khắc Lai Mạn trấn an bạn tốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận