Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1479: Có Tình Báo Mới



Nhưng, chờ sau khi hai người đi hết thông đạo, tới cuối hang động, cũng không thấy những người khác.

Đái An quay lại nhìn về phía Đa Lai La, lạnh lùng nói:

- Ngươi đi bên trái, ta đi bên phải, cẩn thận một chút!

- Được.

Đa Lai La lên tiếng.

Hai người tách ra hành động, kiểm tra hai bên phòng quanh thông đạo, nhưng trong các phòng cũng chỉ có vết máu, không thấy thi thể.

Mười phút sau, hai người chạm mặt nhau ở ngoài hang động.

Lúc này, cái mũ trên đầu Đái An đã bị gỡ xuống, lộ ra một gương mặt tinh xảo, chỉ là dưới ánh sáng màu tím đen của ngọn lửa trên tay, gương mặt cô ta lộ ra chút âm trầm, nham hiểm.

Gỡ bỏ cái mũ trên đầu, mái tóc màu xanh tím lượn sóng của cô ta cũng xoã tung ra, trên mái tóc còn gắn một ma thú nhỏ nhìn rất đáng sợ làm thành vật phẩm trang sức.

- Không có ai.

Đa Lai La cũng gỡ bỏ mũ trên đầu, lộ ra một gương mặt khô gầy.

Hắn rất gầy, hai má hõm lại, tóc cũng thưa thớt khô vàng, y như thảo nguyên bị phun thuốc diệt cỏ, lại giống như con phượng hoàng già, sắp sửa tan biến thành tro bụi.

Đái An lộ vẻ mặt sương lạnh nói:

- Bên này ta cũng không tìm thấy ai, nhưng lại phát hiện ra một đống bụi đen, có thể do những thi thể bị đốt cháy lưu lại.

- Thế nhưng, là ai làm?

Sắc mặt Đa Lai La âm trầm, gương mặt khô gầy càng thêm khó coi.

- Khó mà nói, nơi này không có chút manh mối nào.

Đái An thấp giọng nói.

Đa Lai La nghiến răng nghiến lợi, tức giận nói:

- Mặc kệ là ai, dám đối nghịch với Hắc Phượng Hoàng, vậy đều phải chết.

Đái An hít sâu một hơi, nghiêm túc nói:

- Trở về xin chỉ thị của đại nhân Lạp Nhã, bói toán một chút, có lẽ sẽ biết được.

- Nhưng phải xem đại nhân Lạp Nhã có nguyện ý hay không

Đa Lai La cười khổ nói.

Da mặt của Đái An run lên, cô ta nhớ tới tính cách khó có thể nắm bắt của đại sư bói toán Lạp Nhã kia, trong lòng lập tức không thoải mái.

Cô ta hừ lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói:

- Cũng phải thử xem, nếu cô ta không hỗ trợ, vậy chúng ta sẽ báo cáo cho đại nhân Hồng chấp sự.

Trong Hắc Phượng Hoàng, người có quyền lợi cao nhất chính là Hắc Phượng Hoàng, tiếp theo là bảy đại chấp sự.

Bảy đại chấp sự lấy được xếp theo thứ tự từ hồng, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử. Hồng chấp sự có địa vị thấp nhất. Tử (màu tím) chấp sự có địa vị cao nhất, cũng gần với Hắc Phượng Hoàng nhất.

Bên dưới bảy đại chấp sự là phó chấp sự, bên dưới nữa là những thành viên bình thường của Hắc Phượng Hoàng.

Đa Lai La trừng lớn hai mắt, vội vàng đưa tay chặn miệng Đái An, nói:

- Dám nói bậy về đại nhân Lạp Nhã, ngươi không muốn sống nữa sao?

- Hừ!

Đái An lần thứ hai hừ lạnh một tiếng, sau đó ngậm miệng lại không nói gì nữa.

Sắc mặt Đa Lai La ngưng trọng nói:

- Ngươi đã quên, lúc đại nhân Lạp Nhã rảnh rỗi, cô ấy thường tự bói toán cho mình. Nếu ngươi dám nói bậy về cô ấy, lỡ như bị cô ấy tính ra, ngươi sẽ chết rất thảm.

Đái An bĩu môi, sắc mặt có chút mất tự nhiên, hiển nhiên cô ta cũng sợ hãi Lạp Nhã.

- Được rồi, lại kiểm tra cẩn thận một lần nữa, có lẽ chúng ta đã bỏ sót manh mối nào đó.

Đa Lai La thở dài, chụp bả vai của cô ta, sau đó xoay người đi dọc theo thông đạo hướng vào bên trong.

- Hô!

Đái An nhẹ thở một hơi, áp chế sự lo sợ trong lòng, xoay người đi về phía một thông đạo khác, lần này cô ta kiểm tra càng thêm cẩn thận.

Nhưng hai người vẫn không có chút thu hoạch nào, ngoại trừ đống gia cụ vô dụng kia, chỉ còn một đống bụi đen còn lại sau khi đã thiêu cháy thi thể khiến người ta chú ý.

Đái An dùng gậy gỗ gảy đống bụi đen, nhưng vẫn như trước không có thu hoạch.

- Đi thôi.

Đa Lai La thở dài, đen mặt nói:

- Trở về tìm đại nhân Lạp Nhã.

- Chỉ có thể làm như vậy thôi.

Đái An vỗ tay đứng lên, sắc mặt âm trầm đi ra ngoài.

Sau khi hai người rời đi không lâu, từ trong hang động truyền ra một âm thanh thì thầm lạnh lẽo:

- Hắc ma pháp sư, Lạp Nhã, Hồng chấp sự. Trở về báo cáo cho thành chủ đại nhân mới được.

…………….

Thùng thùng…

Sáng sớm, tiếng chuông du dương vang lên trong Thành Huyền Vũ, đồng thời cũng báo hiệu cho người dân biể một ngày mới lại bắt đầu.

- Aha…

Hi Bối Kỳ ngáp một cái, từ từ bò dậy khỏi giường.

- Sáng rồi à, vẫn còn muốn ngủ.

Cô xoa hai mắt, chậm rì rì đi đến buồng vệ sinh. Hôm nay, Hi Bối Kỳ được nghỉ ngơi, nhưng cô vẫn dậy sớm vì muốn cùng mọi người ăn bữa sáng.

Cô gái Ma Cà Rồng đi vào buồng vệ sinh, lấy bàn chải đánh răng dính chút kem đánh răng bỏ vào trong miệng, động tác thuần thục bắt đầu đánh răng, súc miệng.

Ùng ục ùng ục…

Hi Bối Kỳ phồng hai má, súc miệng vài lần, đầu lưỡi lướt qua mấy cái răng nanh nhỏ.

- Chắc là sạch rồi.

Cô hà hơi một cái, rồi tự mình ngửi thử, khi không còn mùi gì mới cảm thấy miệng mình đã sạch sẽ rồi.

Súc miệng xong xuôi, cô gái Ma Cà Rồng lại cầm lấy một cây lược gỗ, bắt đầu chải mái tóc dài của mình từng chút từng chút một, sau khi quần áo, đầu tóc gọn gàng mới ra khỏi cửa.

- Không biết bữa sáng hôm nay ăn gì?

Hi Bối Kỳ nhỏ giọng nói thầm một câu, cô cất bước đi về phía nhà ăn. Khi cô đến nhà ăn, đã thấy mấy người đang chờ ở đó.

- Sớm nha.

Nguyệt Phi Nhan nhoài người lên bàn, nâng tay vẫy vẫy cô.

- Mọi người sớm…

Hi Bối Kỳ gật đầu đáp lại.

Trong phòng ăn, đám người Hồ Tiên, Ly Nguyệt, Nguyệt Phi Nhan và Ngải Lỵ Na đã ngồi xuống từ lâu.

Đuôi hồ ly phía sau lưng Hồ Tiên nhẹ nhàng lay động, cô quyến rũ hỏi:

- Hôm nay ngươi được nghỉ, đã nghĩ xem muốn làm gì chưa?

Hi Bối Kỳ lắc đầu, ngây thơ nói:

- Vẫn chưa nghĩ ra, vốn dĩ ta muốn tới thành Tát Luận, nhưng các ngươi đều bận rộn cả, không ai đi với ta.

Nguyệt Phi Nhan lanh lảnh nói:

- Ngươi có thể đi một mình mà, mang theo hai hộ vệ Khu Trung Ương đi cũng là được.

- Quên đi, như vậy chơi không vui.

Hi Bối Kỳ lắc đầu từ chối.

- Cái gì mà chơi vui với không vui đó?

Âm thanh ôn hòa của Mục Lương vang lên.

Anh và Nguyệt Thấm Lan một trước một sau đi vào phòng ăn, khuôn mặt mang đầy ý cười nhìn về phía đám người Hi Bối Kỳ.

- Mục Lương chào buổi….. Sáng

- Thành chủ đại nhân chào buổi sáng.

Các cô gái vui vẻ chào hỏi.

Mục Lương cười gật đầu, sau khi ngồi xuống lại hỏi:

- Vừa rồi đang nói chuyện gì đó?

- Hi Bối Kỳ muốn tới Thành Tát Luận mua đồ, nhưng không ai đi cùng cô ấy.

Nguyệt Phi Nhan ngồi thẳng lưng nói.

Nghe vậy Mục Lương cười nói:

- Vừa lúc hôm nay ta cũng cần tới thành Tát Luận, vậy ngươi cùng ta đi đi.

- Được!

Nháy mắt, con ngươi màu vàng của Hi Bối Kỳ sáng lên, cô mỉm cười lộ hai chiếc răng nanh nhỏ.

- Nói xem, ngươi muốn tới thành Tát Luận làm cái gì?

Mễ Nặc chớp chớp con ngươi màu lam hỏi.

Mục Lương thuận miệng giải thích:

- Phải xây dựng lại một quán rượu.

- Hoá ra là như vậy.

Mễ Nặc giật mình nói.

- Muốn đi không?

Mục Lương nâng tay xoa đầu cô gái tai thỏ.

- Ta không đi, hôm nay ta có hai tiết giảng ở trường học, không đi được.

Mễ Nặc nheo hai mắt, hai tai thỏ đầy lông nhung bị đôi tay đè xuống.

Mục Lương quan tâm hỏi:

- Vậy ư? Ngày nào cũng có tiết, ngươi có mệt mỏi lắm không?

Anh muốn tìm cho cô ấy một công việc để làm, đỡ cả ngày buồn chán, nhưng không muốn làm cô ấy quá vất vả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận