Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2605: Nhảy Cầu? Người Thường Sẽ Bị Ngã Chết

Cô sẽ đi đến căn cứ Hải Lục Không tam quân một chuyến, tự mình đi đòi người, nếu như những người này không muốn thì cô cũng sẽ không cưỡng cầu.

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Còn hai ngày nữa là hội đấu giá bắt đầu rồi, hiện tại đã có bao nhiêu khách mời tới đây rồi?

Ly Nguyệt lắc đầu đáp:

- Chuyện này ta không rành cho lắm, ngươi phải hỏi chị Thấm Lan thôi.

- Ừm, ta biết rồi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Hắn lại hỏi:

- Còn nhóm của Hổ Tây thì sao, cô ấy có truyền tin tức gì về đây không?

Ly Nguyệt nhẹ giọng báo cáo:

- Hổ Tây và Hạ Lạc đi thành Phi Điểu, chuyện này đã được ngươi cho phép, còn nhóm của Ti Toa Lệ và Hạ Hạ thì đang trên đường trở về.

Sau khi giao xong toàn bộ vũ khí và vật tư, Hạ Lạc và Hổ Tây đã gọi về Khu Vực Trung Ương, được Mục Lương cho phép mới bảo Kim Ô Thánh Quang thay đổi tuyến đường bay đến Rừng Vạn Khô.

- Tốt.

Mục Lương lên tiếng.

Hắn nhìn về phía Ly Nguyệt, dịu dàng nói:

- Chuyện đặc huấn Hộ Vệ Thánh Quang không cần nóng vội, ngươi chú ý nghỉ ngơi.

- Ta sẽ tiếp xúc với những người trong danh sách trước, nếu bọn họ nguyện ý thì mới bàn tới chuyện đặc huấn.

Ly Nguyệt dịu dàng đáp.

- Tốt.

Mục Lương mỉm cười rồi đứng dậy.

- Ngươi muốn đi ra ngoài à?

Ly Nguyệt thuận miệng hỏi một câu.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừm, ta dự định đi xem Xưởng Đóng Tàu và Phường Công nghiệp Quân Sự xây dựng thế nào rồi.

Công việc mở rộng Xưởng Đóng Tàu, Phường Công nghiệp Quân Sự và Xưởng Chế Thuốc đang được tiến hành, trong đó Xưởng Đóng Tàu và Phường Công nghiệp Quân Sự vẫn nằm trong Chủ Thành, còn Xưởng Chế Thuốc mới xây thì ở Vệ Thành Số Bốn.

Xưởng Đóng Tàu và Phường Công nghiệp Quân Sự mở rộng, công tác nhận người cũng được tiến hành đồng bộ, việc làm đều đã an bài xong xuôi, lương bổng đãi ngộ sau khi ưu hoá làm cho rất nhiều người động tâm.

Chỉ mới mấy ngày mà Trung Tâm Giới Thiệu Việc Làm đã chiêu mộ được một ngàn người cho Xưởng Đóng Tàu và ba trăm người cho Phường Công nghiệp Quân Sự.

Công việc chiêu mộ công nhân làm ở Xưởng Chế Thuốc sẽ do Trung Tâm Giới Thiệu Việc Làm ở Vệ Thành Số Bốn phụ trách.

Ly Nguyệt nghĩ tới điều gì đó, nói:

- Bảo Mễ Á đi theo ngươi đi, nàng có thể giúp đỡ chạy chân.

Cô muốn đến căn cứ Hải Lục Không tam quân để đòi người, hôm nay Mễ Á được nghỉ ngơi, có thể đi theo Mục Lương ra ngoài.

- Thế cũng được.

Mục Lương gật đầu một cái.

- Ta sẽ phân phó người chuẩn bị xe hơi, ngươi chờ một chút.

Ly Nguyệt nói xong thì xoay người rời khỏi thư phòng.

Mục Lương không từ chối, hắn đi đến phòng làm việc một lúc, khi bước ra ngoài cung điện thì Ly Nguyệt đã chuẩn bị xong đoàn xe đi ra ngoài.

Mễ Á ló đầu ra khỏi ghế lái, nhàn nhạt nói:

- Bệ hạ, có thể xuất phát bất cứ lúc nào.

- Ừm, vậy lên đường thôi.

Mục Lương gật đầu một cái với Ly Nguyệt rồi mới ngồi vào ghế sau xe hơi.

Mễ Á thuần thục khởi động xe, đoàn người rời đi dưới ánh mắt dõi theo của Ly Nguyệt.

Bên trong xe hơi, Mục Lương nhìn cô gái tai mèo đang tập trung điều khiển xe, bình thản nói:

- Hôm nay là ngày nghỉ mà còn phải bắt ngươi theo ta ra ngoài.

- Ta nghỉ ngơi cũng không có chuyện gì làm.

Mễ Á nói không chút để ý.

Mễ Nặc đi Trường Học, bạn thân Lỵ Lỵ từ sau khi công tác ở tòa án thì vẫn luôn bận rộn, căn bản không thể dạo phố với cô được, cho nên Mễ Á nghỉ ngơi cũng là ở lì trong cung điện, ngẫu nhiên mới đi trượt tuyết hoặc là đi xem phim.

- Hoạt động giải trí của vương quốc Huyền Vũ hơi ít một chút.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, suy nghĩ có nên gia tăng thêm địa phương du lịch hoặc là hạng mục giải trí hay không, ví dụ như nhà ma, chạy trốn khỏi mật thất, v.v….

Hắn nghĩ ngợi một lúc, cảm thấy những thứ này hẳn là thực hiện được, vì vậy âm thầm ghi nhớ trong lòng, chuẩn bị khi nào trở về thư phòng lại viết bản kế hoạch, sau đó để cho thuộc hạ thử xây dựng.

Trừ cái đó ra, Mục Lương còn nghĩ tới xây dựng các loại công viên theo chủ đề, có thể chèo thuyền, câu cá, nướng thịt ngoài trời, v.v… tất cả đều là những hạng mục không tệ.

- Nhảy cầu và đu trên không, không biết có ai cảm thấy hứng thú không….

Mục Lương tự nói một câu.

Mễ Á nghi ngờ hỏi:

- Nhảy cầu và đu trên không là gì?

Mục Lương giải thích:

- Nhảy cầu là đứng ở chỗ cao nhảy xuống, thể nghiệm lạc thú rơi tự do.

Trước khi xuyên không thì hắn chưa từng thể nghiệm môn nhảy cầu, nhưng mà đã từng nhảy dù từ máy bay, hẳn là càng kích thích hơn so với nhảy cầu.

Kiếp trước Mục Lương là bộ đội đặc chủng, nhảy dù là huấn luyện thường ngày, đây là chuyện nhất định phải biết, hắn cũng rất thích cảm giác kích thích mà nhảy dù trên cao mang tới.

- ...Người thường làm như vậy sẽ ngã chết.

Mễ Á co giật khóe miệng.

- Dĩ nhiên không phải là nhảy xuống theo nghĩa đó, bên hông sẽ được cột đai an toàn, bảo đảm tính mạng.

Mục Lương dở khóc dở cười giải thích.

Mễ Á chớp chớp đôi mắt đỏ hồng, tưởng tượng một lúc rồi nói:

- Nghe có vẻ chơi rất vui.

- Ừm, đối với người thường mà nói thì đó hẳn là trải nghiệm không tệ.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, hắn đã quyết định thực thi hạng mục nhảy cầu.

Mễ Á hơi quay đầu hỏi:

- Mục Lương, ngươi muốn đến chỗ nào trước?

Ở trong xe không có người ngoài, cô gái tai mèo sẽ gọi tên Mục Lương theo thói quen.

- Đến Xưởng Đóng Tàu trước đi.

Mục Lương bình thản nói.

- Tốt.

Mễ Á lên tiếng, rẽ trái ở ngã tư đường trước đó, điều khiển xe hơi chạy về phía Xưởng Đóng Tàu mới xây.

Khu dân cư Chủ Thành.

Ni Khả Lâm nắm tay em trai đi xuống lầu, chuẩn bị đi mua bữa sáng rồi lại đến Trung Tâm Giới Thiệu Việc Làm tìm công việc.

Ngày hôm qua, nàng và em trai đi dạo cả ngày ở Trung Tâm Giới Thiệu Việc Làm nhưng không tìm được công việc thích hợp, ngày hôm nay muốn đến xem một lần nữa.

- A Đạt Tư, ngươi muốn ăn cái gì?

Ni Khả Lâm thuận miệng hỏi.

A Đạt Tư suy nghĩ một chút, nghiêng đầu đáp:

- Tỷ tỷ, ta muốn ăn bánh bao.

- Được rồi, vậy ngươi đi mua giúp ta tờ báo hôm nay.

Ni Khả Lâm vỗ vai em trai.

- Tốt.

A Đạt Tư ngoan ngoãn lên tiếng, bước nhanh tới tiệm bán báo cách đó không xa.

Không lâu sau, hắn cầm một tờ báo trở lại bên cạnh chị gái rồi đưa cho cô.

- Tỷ tỷ, báo đây.

A Đạt Tư ngẩng mặt lên, nhìn chị mình với ánh mắt mong đợi.

Ni Khả Lâm lấy ra mười đồng Huyền Vũ đưa cho em trai, dịu dàng nói:

- Đây là mười đồng, ngươi đi mua bữa sáng đi.

- Được, tỷ tỷ muốn ăn mấy cái?

A Đạt Tư cẩn thận cầm lấy đồng Huyền Vũ giống như là nhặt được chí bảo.

- Hai cái.

Ni Khả Lâm thuận miệng đáp.

- Được, chờ ta một chút.

A Đạt Tư lên tiếng, xoay người tung tăng đi tới cửa hàng bánh bao bên cạnh.

Ni Khả Lâm liếc nhìn bóng lưng của em trai, sau đó lật báo ra xem.

Cô nhìn từ đầu tới đuôi mới thấy được "Thông báo tìm người" ở một góc.

Ni Khả Lâm lẩm bẩm đọc:

- Người mất tích tên Mặc Liên, đặc điểm nhận dạng là tóc đen và mắt đen, sau tai có nốt ruồi màu đỏ, ai có manh mối về Mặc Liên mời đến Cục Quản Lý Chủ Thành để liên lạc.

- Phù ~~~ Xem ra bỏ ra ba trăm đồng không uổng phí.

Cô thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận