Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2593: Đồng Ruộng Trên Không Trung?

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ừm, vậy thì phân phó người thu thập hạt giống rồi mở rộng diện tích gieo trồng.

Nguyệt Thấm Lan nhún vai một cái, nói:

- Khu Trung Ương không có nhiều đất trống để trồng Đôi Cánh Thiên Sứ, trừ phi ngươi muốn xây dựng thêm khu Trung Ương.

Rất nhiều nơi ở trong Khu Vực Trung Ương đều đã được quy hoạch, hậu hoa viên ở tầng tám cũng không có đất trống dư thừa.

Mục Lương bình thản nói:

- Cái này đơn giản thôi, dành ra một miếng đất ở Linh Điền chuyên dùng để trồng trọt Đôi Cánh Thiên Sứ không phải được rồi sao?

- Mục Lương, Linh Điền vốn dĩ không lớn, còn phải trồng trọt thảo dược hiếm hoi.

Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở.

Rất nhiều bí dược và ma dược đặc thù đều sử dụng thảo dược từ Linh Điền, thảo dược bình thường thu hoạch từ Đồng Ruộng không thể dùng.

- Đây cũng là một vấn đề.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, nhanh chóng nghĩ tới phương án giải quyết, mỉm cười nói:

- Nếu một tầng Linh Điền không đủ trồng trọt, vậy thì biến Linh Điền thành hai tầng hoặc ba tầng.

- A, ngươi muốn biến như thế nào?

Ly Nguyệt và Nguyệt Thấm Lan chớp mắt.

Mục Lương bình thản nói:

- Chỉ cần dùng mây mù xây dựng Đồng Ruộng trên không, có Trà Thụ Sinh Mệnh ở đây, không sợ không trồng sống thảo dược.

Trong lòng hắn đã có ý tưởng, ngày mai sẽ đến Linh Điền thực tiễn xem có được hay không.

Hồ Tiên quyến rũ hỏi:

- Giống như sân trượt tuyết trên không à?

- Đúng vậy.

Mục Lương gật đầu một cái.

Hồ Tiên ưu nhã nói:

- Thế cũng được, nhưng mà trước đó phải thí nghiệm xem có thành công hay không đã?!

- Ừm, ngày mai ta sẽ đi thử xem.

Mục Lương mỉm cười nói.

Nguyệt Thấm Lan như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu, tiếp tục nói:

- Vậy chúng ta thảo luận vấn đề tiếp theo, liên quan tới việc xây Phường Công nghiệp Quân Sự mới.

- Ừm, vẫn xây ở Nội Thành giống như trước à?

Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi.

Hiện tại, Phường Công nghiệp Quân Sự nằm ở Nội Thành, những công việc như chế tác khiên và vũ khí lạnh thì đã dời đến Khu vực Nhà xưởng bên ngoài Chủ Thành.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Ừm, Chủ Thành vẫn còn đất trống, xây thêm một tòa Phường Công nghiệp Quân Sự không thành vấn đề.

- Hoặc xây ở Vệ Thành Số Mười Hai cũng được.

Nguyệt Thấm Lan đột nhiên nói.

- Lý do?

Mục Lương nhìn về phía cô gái ưu nhã.

Nguyệt Thấm Lan giải thích:

- Vệ Thành Số Mười Hai rất rộng lớn, rất nhiều nơi đều bị băng tuyết bao trùm, có Băng Minh Xà ở đó, nếu xây Phường Công nghiệp Quân Sự thì sẽ không sợ kẻ gian lẻn vào trộm bí mật.

Băng Minh Xà đã tiến hóa đến cấp 10, khí tức hàn băng thả ra đã bao trùm một phần ba khu vực do Vệ Thành Số Mười Hai quản lý.

Ngục Giam lớn nhất của vương quốc Huyền Vũ được xây ở trong khu vực được băng tuyết bao trùm, nơi này không mở ra cho người ngoài tiến vào.

Vương quốc Huyền Vũ phát triển đến bây giờ, Ngục Giam đã xây hơn hai mươi nơi, trong đó Ngục Giam lớn nhất nằm ở Vệ Thành Số Mười Hai, thứ nhì là Ngục Giam trong Chủ Thành.

Ngục Giam Vệ Thành Số Mười Hai cũng là ngục giam đầu tiên của vương quốc Huyền Vũ, nó đã tồn tại từ khi nơi đây vẫn là thành Huyền Vũ.

Trừ cái đó ra thì mỗi tòa Vệ Thành đều có một Ngục Giam, hai Thành Buôn Bán cũng đều có Ngục Giam riêng.

Ngục Giam Chủ Thành rất đặc thù, chỉ có phạm nhân có tội ác tày trời hoặc phạm nhân rất quan trọng mới có thể bị giam giữ tại nơi này.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ngươi nói có lý, nhưng nhiệt độ nơi đó quá thấp, sẽ ảnh hưởng đến việc xử lý Thép Tím và tài liệu ma thú, cho nên vẫn không thể được.

Rất nhiều tài liệu hung thú và ma thú cần được xử lý ở trong hoàn cảnh nhiệt độ cao, nhiệt độ bên ngoài quá thấp sẽ ảnh hưởng rất lớn.

- Phải rồi, ta không có suy nghĩ đến điểm này.

Nguyệt Thấm Lan chợt bừng tỉnh.

Mục Lương tiếp tục nói:

- Ừm, Phường Công nghiệp Quân Sự mới xây ở Nội Thành đi, ở mảnh đất phía tây ấy, ta sẽ bảo Thú Sương Tím đi tới đó coi chừng, như vậy tính an toàn và tư mật sẽ không có vấn đề.

Thú Sương Tím là động vật thuần dưỡng mới, nó có năng lực đặc biệt là phóng ra sương mù màu tím và bao phủ Phường Công nghiệp Quân Sự, nếu người không phận sự đi vào thì sẽ lạc đường và bị giam cầm ở bên trong.

- Tốt, nghe theo ngươi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Bốn người tiếp tục trao đổi rất lâu, đến khi trà đã thay đổi ba lượt, mâm đựng trái cây trống rỗng mới kết thúc.

- Thời gian không còn sớm, ta đi tắm nước nóng đây.

Hồ Tiên bỏ lại một câu rồi lắc eo rời đi thư phòng.

- Ta đi tìm Ngôn Băng.

Ly Nguyệt đứng lên, ngày hôm nay Ngôn Băng vừa mới đột phá thành công, cô vẫn chưa đi hỏi thăm đối phương.

Nguyệt Thấm Lan cũng rời đi, nàng muốn tìm người quản lý Vệ Thành Số Bốn đàm luận một chút.

…….

- Đông đông đông ~

Tiếng chuông Huyền Vũ du dương vang lên.

Bên trong cung điện khu Trung Ương, Ly Nguyệt và những người khác dậy thật sớm, ngày hôm nay có rất nhiều chuyện bận rộn.

- Mọi người buổi sáng tốt lành.

Hi Bối Kỳ vừa ngáp vừa đi ra Thiên Điện, trên mặt còn có chút bọt nước, rõ ràng là vừa mới rửa mặt xong.

- Chào buổi sáng.

Ly Nguyệt mỉm cười đáp lại.

Hi Bối Kỳ chớp mắt, nhìn lướt qua rồi hỏi:

- Mục Lương đâu?

Tiểu Mật giải thích:

- Bệ hạ vừa mới tỉnh, đang ở trong thư phòng.

- Vậy là tốt rồi.

Hi Bối Kỳ thở phào một hơi, xoay người bước nhanh vào phòng bếp.

- Chuyện này có gì tốt?

Tiểu Mật chớp mắt, trên mặt tràn đầy sự nghi ngờ.

Nguyệt Phi Nhan duỗi người, ngây thơ nói:

- Không biết, thỉnh thoảng cô ấy lại kỳ kỳ quái quái như vậy đấy.

- Cộp cộp cộp ~~~

Mọi người còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận thì Hi Bối Kỳ đã đi ra phòng bếp, tay cầm bánh bao và sữa đậu nành, đây là bữa sáng hôm nay của cô.

- Ta về căn cứ Không Quân trước đây.

Cô bỏ lại một câu rồi bước nhanh rời đi cung điện không quay đầu lại.

- A, ngươi không ăn sáng chung với chúng ta sao?

Nguyệt Phi Nhan hô một câu.

- Không được.

Hi Bối Kỳ xa xa trả lời một câu.

Sau khi rời đi cung điện, đôi mắt vàng kim của Hi Bối Kỳ biến thành màu đỏ như máu, cánh sau lưng giang ra, nhẹ nhàng vỗ cánh bay lên trên cao.

- May là ta chạy nhanh, bằng không lại phải nhào vào người hắn.

Hi Bối Kỳ lầm bầm lầu bầu, nói xong thì cúi đầu cắn một ngụm bánh bao.

Hôm nay, côvừa thức dậy là trong đầu vẫn luôn nghĩ về Mục Lương, cho nên mới đi rửa mặt bằng nước lạnh để tỉnh táo lại.

Sau khi rời đi Thiên Điện, Hi Bối Kỳ sợ nhìn thấy Mục Lương mình sẽ cầm lòng không được mà nhào tới, cho nên mới quả quyết cầm bữa sáng bỏ chạy, cô không muốn mất mặt trước đám người Nguyệt Phi Nhan.

- Làm sao bây giờ, ta không thể cứ như vậy mỗi ngày được, như vậy quá kì cục.

Hi Bối Kỳ cảm thấy rất nhức đầu.

Cô thích Mục Lương, nhưng không muốn bởi vì chuyện này mà ảnh hưởng tới sinh hoạt bình thường, tốt nhất là vừa có thể thích anh ấy vừa có thể sinh hoạt bình thường.

Hi Bối Kỳ phồng má nhai bánh bao, vẻ mặt đăm chiêu.

- Làm sao bây giờ?

Đôi mắt đỏ như máu của cô chớp chớp, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, khuôn mặt xinh đẹp lại đỏ lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận