Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 887: Ý Niệm Đầu Tiên Chính Là Hy Vọng Thành Chủ Thành Huyền Vũ Tham Gia Hội Nghị Thánh Địa



Vốn dĩ hôm nay, cô tới Phố Buôn Bán là để thống kê hàng hóa tồn kho của từng cửa hàng, dự định giải quyết hết tất cả vấn đề trước khi đến thành Bắc Hải.

Toa Đóa Na nắm tay của Nhã Kỳ, đi theo Hồ Tiên đến Úng Thành.

Hồ Tiên nhìn Nhã Kỳ, tò mò hỏi:

- Đây là con gái của ngươi à?

Ánh mắt của Toa Đóa Na lộ ra vẻ ôn nhu, nhẹ nhàng gật đầu đáp:

- Ừ, con bé là con gái của ta.

- A a a ~~

Nhã Kỳ giơ tay nhỏ lên quơ qua lại, trong miệng phát ra tiếng a.

- Cô bé đây là....

Hồ Tiên ngạc nhiên.

- Con bé mắc một loại bệnh kỳ lạ, từ nhỏ đã không thể nói chuyện.

Toa Đóa Na thở dài, giơ tay xoa xoa đầu con gái.

- Vậy à…

Hồ Tiên mấp máy môi đỏ, không có hỏi tiếp.

Cô mang Toa Đóa Na và Nhã Kỳ băng qua Úng Thành, đi tới xe ngựa riêng chuyên đưa đón tới khu vực Trung Ương.

Vừa bước vào Ngoại thành, một mảnh màu xanh đập vào mắt khiến Toa Đóa Na thất thần.

Cô nhìn một vòng, từ trước mắt đến cuối tầm mắt đều là màu xanh ngát, từng gốc cây đột ngột mọc lên từ mặt đất, vô số bông hoa nở rộ tỏa hương thơm.

- Tại sao nơi này lại có nhiều thực vật xanh đến như vậy?

Toa Đóa Na choáng váng.

Cô sống đến bây giờ, số lượng cây xanh mà cô nhìn thấy cộng lại cũng không nhiều bằng trước mắt.

- Đương nhiên là do chúng ta trồng rồi.

Hồ Tiên thuận miệng đáp, cô ngồi trên xe ngựa, thúc giục:

- Hai người mau lên xe, vừa đi vừa nhìn.

- Được.

Toa Đóa Na ngơ ngác đáp.

Cô nắm tay con gái rồi cẩn thận bước lên xe ngựa.

Hai người ngồi cạnh cửa sổ, nhìn cây xanh bên ngoài không chớp mắt.

Ục ục ục...

Lợn Tám Răng Nanh đứng lên, kéo xe ngựa dọc theo con đường chính, chạy như bay về phía Nội Thành.

Thực vật xanh từ ngoài cửa sổ xe nhanh chóng lướt qua, khiến cho Toa Đóa Na và Nhã Kỳ nhìn đến hoa mắt.

- A a a ~~~

Nhã Kỳ vung tay nhỏ, đôi mắt tràn đầy vui vẻ.

- Đừng vươn tay ra ngoài, rất nguy hiểm.

Hồ Tiên nhắc nhở một câu.

Nhã Kỳ ngoan ngoãn gật đầu, thu tay trở về.

- Hồ Tiên các hạ, làm thế nào mà các ngươi có thể trồng sống được nhiều thực vật xanh như vậy?

Toa Đóa Na quay đầu hỏi với vẻ mặt thán phục.

Hồ Tiên cong môi cười, hỏi một đằng, trả lời một nẻo:

- Theo ta được biết, từ giờ cho đến Hội Nghị Thánh Địa còn khoảng năm tháng.

Khóe mắt của Toa Đóa Na nhảy lên, cô gái đuôi hồ ly chuyển đề tài quá nhanh rồi.

Ngay sau đó cô cũng trở nên thoải mái, có thể trồng sống cây xanh, lại còn trồng tốt như vậy, đây nhất định là cơ mật của thành Huyền Vũ, như thế nào lại nói cho người ngoài như cô biết chứ.

- Chính xác là còn có năm tháng lẻ ba ngày.

Toa Đóa Na gật đầu nói.

Cô dừng lại một lúc, nói tiếp:

- Nhưng rất có thể Hội Nghị Thánh Địa lần này sẽ phải tổ chức sớm hơn.

- Bối Nhĩ Liên cũng nói như vậy.

Hồ Tiên nhún vai.

- Ngươi còn biết Bối Nhĩ Liên sao?

Toa Đóa Na kinh ngạc hỏi.

…………

Hồ Tiên giơ tay vuốt ve chiếc đuôi lông nhung của mình, nhàn nhạt nói:

- Cô ấy từng ở thành Huyền Vũ một thời gian..

Toa Đóa Na như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.

Xe ngựa lao vùn vụt trên đường chính, càng ngày càng tới gần Nội Thành.

- Lần đầu tiên, ta tới thành Huyền Vũ vẫn là lúc còn ở thành Thánh Dương.

Trong mắt của Toa Đóa Na lộ ra vẻ cảm khái.

Cô nghiêng đầu nhìn về phía Hồ Tiên, cảm thán một câu:

- Không ngờ lần thứ hai tới đây, nơi này lại trở nên khác hoàn toàn.

- Thành Huyền Vũ đều diễn ra thay đổi mỗi ngày, chuyện này rất bình thường.

Hồ Tiên thuận miệng lên tiếng.

Toa Đóa Na im lặng, chỉ là biến hóa này thật sự là quá lớn.

Hơn mười phút sau, cổng chính Nội Thành cao ngất ngưởng tiến vào trong tầm mắt mọi người.

Xe ngựa lái vào Nội Thành, đập vào mắt vẫn là cây xanh, có điều số lượng rõ ràng nhiều hơn.

Toa Đóa Na suy nghĩ đến xuất thần, chẳng lẽ thành chủ thành Huyền Vũ nắm giữ biện pháp để cho thực vật xanh sống sót? Người này biết nguyên nhân vì sao cây xanh khô héo?

Số lượng thực vật xanh ở thành Huyền Vũ có lẽ còn nhiều hơn những nơi khác cộng lại.

Trong lòng cô có rất nhiều suy nghĩ, ý niệm đầu tiên chính là hy vọng thành chủ thành Huyền Vũ tham gia Hội Nghị Thánh Địa.

Lần Hội Nghị Thánh Địa trước không có người tên là ‘Mục Lương’.

Với lý niệm ‘chia sẻ và tương trợ’ của Hội Nghị Thánh Địa, nếu thành chủ thành Huyền Vũ có thể tham gia Hội Nghị Thánh Địa, chia sẻ biện pháp trồng sống cây xanh, đó chính là tạo phúc cho loài người.

Vài phút sau, xe ngựa dừng lại trước Trung Ương.

- Đến rồi.

Hồ Tiên quyến rũ nói.

Cô dẫn đầu bước ra khỏi xe ngựa.

Toa Đóa Na xuống xe, quay người lại ôm con gái ra khỏi xe ngựa.

- Tiến vào Trung Ương cần phải kiểm tra lục soát người, các ngươi phối hợp một chút.

Hồ Tiên thuận miệng nhắc nhở một câu.

Cô cất bước đi về phía cổng chính và tiến vào khu Trung Ương mà không bị ngăn trở.

Toa Đóa Na và Nhã Kỳ thì bị ngăn lại.

A Thanh với A Mạn đi lên trước, nghiêm túc kiểm tra quần áo và hành lí của hai mẹ con, sau khi xác định không có vấn đề thì mới đồng ý cho qua.

Toa Đóa Na dắt tay của con gái, trong lòng cảm thán trước sự canh gác nghiêm ngặt ở thành Huyền Vũ.

- Theo sát ta, đừng chạy loạn.

Hồ Tiên dặn dò.

- Ừ.

Toa Đóa Na đáp.

Ba người đi tới Thang Vận Chuyển, khi Thang Vận Chuyển khởi động, Toa Đóa Na và Nhã Kỳ đều giật mình.

- A a a ~~~

Nhã Kỳ nắm chặt tay của mẹ, có chút sợ hãi lại có chút hưng phấn.

Toa Đóa Na không hỏi nhiều, cô ngắm nhìn bốn phía, nhìn Thang Vận Chuyển không ngừng đi lên cao, trong lòng kinh ngạc và cảm thán không thôi.

Mấy chục giây sau, Thang Vận Chuyển dừng lại trước tầng tám Trung Ương.

Ba người ra khỏi Thang Vận Chuyển rồi đi về phía cung điện.

Trong sảnh chính, nhóm tiểu hầu gái đứng thành một hàng, Nguyệt Thấm Lan cầm sổ, giảng giải công việc cho mọi người.

- Bây giờ cung điện có năm vị hầu gái, nếu không có tình huống đặc biệt thì mỗi ngày chỉ cần hai người ở Cung điện là được rồi.

Nguyệt Thấm Lan khoanh hai tay trước người, ưu nhã nói:

- Những người còn lại đi học tập và huấn luyện, hoàn thiện bản thân.

Những gì cô muốn chính là một đội hầu gái có thể chiến đấu, mà không phải là hầu gái chỉ biết làm việc nhà, xuống bếp, quét dọn vệ sinh.

- Vâng!

Năm vị hầu gái đồng thanh đáp lại.

- Hôm nay, sẽ do Tiểu Lan và Diêu Nhi phụ trách, những người khác đi học tập.

Nguyệt Thấm Lan an bài.

- Vâng!

Nhóm tiểu hầu gái lại ngoan ngoãn đáp lời.

Cộp cộp cộp.....

Tiếng bước chân giòn giã truyền đến, là âm thanh của giày cao gót.

Nguyệt Thấm Lan quay đầu nhìn lại, Hồ Tiên và Toa Đóa Na, Nhã Kỳ đi vào chính sảnh.

- Chị Thấm Lan, Mục Lương có ở đây không?

Hồ Tiên quyến rũ hỏi.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, âm thầm quan sát Toa Đóa Na và Nhã Kỳ, ngoài miệng đáp:

- Anh ấy vừa mới bị Phi Nhi gọi tới Sở Nghiên Cứu.

- Lại đi nghiên cứu Hư Quỷ sao?

Hồ Tiên nhỏ giọng thầm thì một câu.

- Nghiên cứu Hư Quỷ?

Ánh mắt của Toa Đóa Na ngưng lại.

- Các cô ấy là?

Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ hỏi.

Hồ Tiên giải thích một câu:

- Toa Đóa Na, tự xưng là người sáng lập Hội Nghị Thánh Địa.

- Phong Hành Giả Toa Đóa Na?

Con ngươi của Nguyệt Thấm Lan co lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận