Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3580: Hắt Xì, Ai Muốn Ám Toán Ta?

Cô quyến rũ giải thích:

- Ta cũng phải chuẩn bị quà mừng, nhưng mà là tặng cho những phú thương và quý tộc.

Cô gái đuôi hồ ly phụ trách việc buôn bán của vương quốc Huyền Vũ, tiếp xúc với đại quý tộc và phú thương nhiều hơn, khách hàng lớn đều phải tạo mối quan hệ chặt chẽ, khi đối phương có chuyện vui thì cô cũng sẽ làm chủ chuẩn bị một phần quà tặng sai người đưa đi.

- Thì ra là vậy.

Nguyệt Phi Nhan ngây thơ gật đầu.

Sau khi kết thúc bữa sáng ở nửa giờ sau, đám người Ny Cát Sa rời đi làm việc trước, Ly Nguyệt thì đi ra ngoài an bài phi thuyền vận chuyển.

Lần này đi thành Tát Luận, Mục Lương phải ngồi phi thuyền vận chuyển.

Mục Lương hô:

- Vâng, vương hậu nương nương.

Lần này Mục Lương ra ngoài sẽ có 128 hộ vệ Trung Ương đi theo, cộng thêm Mục Cảnh Lam và Mục Phương Tiên ở đây, vì sự thoải mái nên lựa chọn phi thuyền vận chuyển cỡ trung.

- Nhớ mang theo sữa bột và quần áo để thay.

Trên quảng trường trước cung điện Khu Vực Trung Ương, phi thuyền cỡ trung đã được chuẩn bị xong.

Mục Phương Tiên và Mục Cảnh Lam ngoan ngoãn gật đầu, được Tiểu Tử dẫn đi Thiên Điện.

Ly Nguyệt đứng ở trước cửa khoang phi thuyền vận chuyển, hai bên có tám tên hộ vệ Trung Ương.

- Từ Từ, Tiểu Cảnh, đi thay quần áo đi.

Lúc này ở trên quảng trường, Mục Lương ôm Mục Phương Tiên, Nguyệt Thấm Lan ôm Mục Cảnh Lam đi về phía phi thuyền vận chuyển.

Lần này ra ngoài Mục Lương phải dẫn theo con trai và con gái, coi như là để cho bọn họ nhận thức thế giới này, tiếp xúc chuyện bên ngoài.

- Vâng.

Tiểu Tử đáp một ‌ tiếng.

Cô dịu dàng nói.

Nguyệt Thấm Lan căn dặn một câu.

Mục Lương gật đầu một cái, quay đầu nhìn về phía Hồ Tiên, ôn hòa nói:

Tiểu Tử và Ba Phù theo ở phía sau, hai người cùng sẽ đi theo đến vương quốc Hải Đinh.

- Chuẩn bị xong rồi, có thể xuất phát bất cứ lúc nào.

Hồ Tiên dặn dò:

Mục Phương Tiên nãi thanh nãi ‌ khí nói:

- Lên đường thôi.

- Đã biết, các ngươi yên tâm đi đi.

- Ông -

- Hồ Tiên, chờ ta trở về.

- Cuối cùng cũng có thể thanh tịnh được mấy ngày.

Hồ Tiên nhìn chăm chú vào vị trí phi thuyền vận chuyển biến mất, cảm thán lên tiếng:

Phi thuyền vận chuyển bay lên không trung, hướng ra bên ngoài Khu Vực Trung Ương.

Hồ Tiên ưu nhã khoát tay.

Mục Lương cười một tiếng, ôm con gái tiến vào phi thuyền vận chuyển.

Hắn không lo lắng cho sự an toàn của vương quốc Huyền Vũ, có Linh Nhi trấn giữ, hắn không ở đây cũng có thể làm cho vương quốc Huyền Vũ tường đồng vách sắt.

Nguyệt Thấm Lan và Ly Nguyệt đi vào theo, sau đó hộ vệ Trung Ương tiến vào, cửa khoang phi thuyền vận chuyển chậm rãi đóng lại.

- Mẹ, sẽ nhớ ngươi.

Mục Phương Tiên ngoan ngoãn gật đầu.

- Ừ ừ.

- Phải ngoan ngoãn, nghe cha ngươi nói, biết không?

Mục Phương Tiên quá nghịch ngợm, tinh lực quá thịnh vượng, giống như là không biết mệt mỏi, ồn ào lên là có thể duy trì liên tục cả ngày.

- Thai đầu không dạy tốt, thai hai sẽ càng khó khăn.

Hồ Tiên nói thầm một tiếng, lắc lắc eo nhỏ đi vào trong cung điện.

Trên bầu trời Chủ Thành, phi thuyền vận chuyển cỡ trung bay ra phía ngoài, khi rời khỏi phạm vi Chủ Thành thì thân thuyền tỏa sáng, ma pháp trận không gian truyền tống được khởi động.

- Ông -

Ngay sau đó, phi thuyền vận chuyển cỡ trung biến mất ở trên không trung, lúc xuất hiện lần nữa đã tới bên ngoài vương quốc Huyền Vũ.

Phi thuyền vận chuyển cỡ trung này đã trải qua cải tạo đặc biệt, thuộc về toạ giá chuyên môn của quốc vương, tài liệu được chọn sử dụng đều là tốt nhất.

Trên biển rộng mênh mông, phi thuyền vận chuyển bay với tốc độ rất cao, thẳng hướng về phía thành Tát Luận.

Trong khoang thuyền, Mục Lương dựa lưng vào sô pha, Mục Phương Tiên và Mục Cảnh Lam mỗi người ngồi trên một đùi của cha.

Mục Lương nghe vậy lấy ra một cái rương lưu ly lớn rồi đặt ở trên thảm trải sàn, nói:

Mục Cảnh Lam gật đầu một cái.

- Ừ ừ, đã xong rồi.

- Bộ lần trước xếp xong rồi à?

Mục Lương kinh ngạc hỏi:

Mục Cảnh Lam ngẩng đầu lên nói.

Mục Lương cẩn thận kiểm tra tình trạng cơ thể của hai đứa nhỏ, xác định ma pháp trận không gian truyền tống sẽ không làm cho cả hai cảm thấy khó chịu mới yên lòng.

Dù sao thì bọn họ còn quá nhỏ, Mục Phương Tiên cũng chỉ mới hai tháng tuổi mà thôi, thậm chí Mục Cảnh Lam mới chỉ có hơn một tháng.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Các ngươi đều rất giỏi, nếu như có chỗ nào không thoải mái thì lập tức nói với ta, biết chưa?

- Đã biết, cha.

Mục Phương Tiên và Mục Cảnh Lam nhẹ nhàng đáp một tiếng.

Mục Lương đặt con trai con gái lên trên thảm trải sàn rồi nói:

- Đi chơi đi.

- Cha, chúng ta muốn chơi xếp hình mới.

Mục Cảnh Lam gật đầu theo.

- Cha, ta cũng không.

Mục Phương Tiên ngoan ngoãn đáp.

- Không có nha.

- Từ Từ, Tiểu Cảnh, vừa rồi có khó chịu không?

Mục Lương đỡ lấy con trai và con gái, dịu dàng hỏi:

- Đây là bộ xếp hình mới, vốn dĩ là định đưa cho tỷ tỷ Phi Nhan của ngươi.

Lúc này, Nguyệt Phi Nhan ở vương quốc Huyền Vũ xa xôi bỗng dưng hắt hơi một cái, sau lưng dâng lên một cảm giác lành lạnh.

- Hắt xì, ai muốn ám toán ta?

Cô khẩn trương lẩm bẩm, tiếp tục thu dọn đồ đạc.

Hai mắt của Ly Nguyệt hiện lên ý cười, nhớ lại những ngày tháng mà Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ bị bắt chơi xếp hình, còn có thể nhớ lại vẻ mặt sống không còn gì lưu luyến của hai người.

Đôi mắt của Mục Cảnh Lam và Mục Phương Tiên đồng thời sáng lên, ôm lấy rương lưu ly không buông tay.

Nguyệt Thấm Lan tò mò hỏi:

- Cuối cùng có bao nhiêu mảnh xếp hình thế?

Mục Lương thuận miệng trả lời:

- Năm ngàn mảnh.

Khóe mắt Nguyệt Thấm Lan giật một cái, nghiêng đầu nói:

- ... Ngươi xác định Từ Từ và Tiểu Cảnh có thể chơi à?

Mục Lương mỉm cười nói:

- Không chơi được cũng không sao, để cho bọn họ tự giày vò đi.

- Cũng đúng.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu.

Mục Cảnh Lam và Mục Phương Tiên tinh lực quá thịnh vượng, không bằng để cả hai xếp hình tiêu hao một chút tinh lực, còn có thể rèn luyện lực chú ý của bọn họ.

Tiểu Tử pha xong một bình trà nóng đặt trên bàn, còn có một khay bánh ngọt tinh xảo.

Nguyệt Thấm Lan quay đầu lại hỏi:

- Có muốn đi ngủ một lát không?

- Không cần đâu, nếu ngươi buồn ngủ thì đi nghỉ ngơi đi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, ưu nhã nói:

- Không buồn ngủ, ta chơi điện thoại một hồi.

Cô nói xong thì lấy ra điện thoại di động ma huyễn, thuần thục mở ra điểm sáng trò chơi.

Trong mắt Mục Lương hiện lên ý cười, trong đầu hiện lên mấy loại trò chơi mới, sau này sẽ cài vào điện thoại di động ma huyễn, nhưng mà trò chơi mới sẽ thu lệ phí.

Trò chơi mới vẫn còn đang trong giai đoạn khai phá, còn chưa chế tác được.

Hắn lấy ra cuốn sổ tay, bắt đầu vẽ ma pháp trận của trò chơi mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận