Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 507: Khối Đại Lục Di Động

Ngao ô...
Rùa Đen gào thét đau đớn, hình thể to lên bằng mắt thường cũng có thể thấy được.
Lần này, tốc độ tiến hóa rất chậm, chậm hơn rất nhiều so với mấy lần trước.
Hình thể của Rùa Đen càng lớn, thời gian tiến hóa càng dài.
Trong nội thành Huyền Vũ, những người dân chưa thấy từng trải qua cảnh tượng này, đều nơm nớp lo sợ ở trong nhà.
- Hô !
Mục Lương mở mắt ra, khẽ nhả ra một hơi.
Anh đã hoàn thành cường hóa, cũng không có thời gian nhàn rỗi cảm nhận sự thay đổi của cơ thể, trước tiên dùng tâm linh ý niệm, nói chuyện với Tiểu Huyền Vũ.
- Mục Lương, ngươi không sao chứ?
Nguyệt Thấm Lan thở phào, trong con mắt màu xanh nước biển ánh lên sự nhẹ nhõm.
- Ta không sao, các ngươi đợi ở nơi này, đừng có đi lung tung.
Mục Lương dùng giọng dịu dàng dặn dò.
Dưới chân anh dùng sức, cả người đẩy nhẹ lên rồi bay lên không trung, nhìn xuống toàn bộ thành Huyền Vũ .
Rùa Đen đang tuân theo mệnh lệnh của anh, mở rộng khu vực sau lưng theo lời của anh.
Mấy con phố khu Ngoại thành, lại lần nữa tách xa Khu vực Trung ương, hoàn toàn tách thành khu vực độc lập.
Vườn trái cây sau Khu Trung ương, khu vực trồng cây cao su cũng được mở rộng ra, diện tích lớn gấp mấy lần, thuận tiện cho sau này Vườn trái cây với vườn cao su mở rộng quy mô trồng trọt.
- Dù cho nhìn bao nhiêu lần, đều vẫn rung động như thế.
Trên Khu Trung ương, đôi môi đỏ mộng của Nguyệt Thấm Lan khẽ nhếch lên, nhìn các tòa nhà càng ngày càng xa, hoàn toàn tách ra khỏi nơi này.
Ánh mắt của Hồ Tiên đờ đẫn, đứng trên Trung ương, nhìn tường thành xung quanh Rùa Đen càng ngày càng nhỏ.
- Man Thú Hoang Cổ cũng biến thành quá lớn rồi!
Cô bị rung động, trong lòng vẫn chưa thể bình tĩnh lại.
Những dân cư mới vừa vào sinh sống ở thành Huyền Vũ, nhìn qua cửa sổ xuyên thấu trợn mắt hốc mồm nhìn tòa nhà đối diện đang di động.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy?
- Đây chính là lần cải tạo thứ tư của thành Huyền Vũ ?
Khu ngoại thành, trong các căn nhà đều không ngừng có truyền ra tiếng kinh hô.
- Tất cả ở trong nhà, đừng đi ra.
Trình Mâu cầm loa lưu ly lớn tiếng hô to.
Hắn đi ở trên đường phố, thân hình lảo đảo, suýt chút nữa không đứng vững té ngã trên đất.
Thành Huyền Vũ vẫn còn đang diễn ra quá trình biến hóa.
Phố Buôn Bán lại một lần xảy ra sự thay đổi, vị trí các cửa hàng lại lệch đi, đường đi trở nên càng dài càng rộng.
Khu vực công xưởng cũng đang thay đổi, cách xa khu ngoại thành, trở thành khu vực độc lập.
Sau này, nơi đây sẽ là Khu công nghiệp của thành Huyền Vũ.
Trận động đất diễn ra trong vòng hai giờ.
- Ngao ô...
Rùa Đen ngửa mặt lên trời tru lên, âm thanh truyền ra xa mấy trăm ngàn mét xa.
Trên mai rùa ngừng lại rung động, cuối cùng Rùa Đen cũng hoàn thành quá trình tiến hóa, gấp mười lần hình thể ban đầu như một khối đại lục di động.
Mục Lương hạ xuống, trở lại Khu Trung ương, cảm nhận sự biến hóa của Rùa Đen.
Tiểu Huyền Vũ tiến hóa lên cấp 9, thay đổi cực lớn, có thể nói là nghiêng trời lệch đất để hình dung.
Hình thể bành trướng tới 1 tỷ mét vuông, tương đương với một huyện ở Địa Cầu.
Thân dài hơn mười hai ngàn mét, độ rộng đạt đến hơn tám ngàn ba trăm mét, độ cao đạt đến năm ngàn tới mét, đã vượt qua độ cao của những ngọn núi ở thế giới này.
Hoặc có thể gọi nó là một cao nguyên?
Đã có thể gọi là: Thiên Tai Di Động.
- Quá trình tiến hóa xem như đã hoàn thành.
Mục Lương thở ra một hơi.
Chuyện tiếp theo mới thật sự phiền toái.
Rùa Đen đã tiến hóa xong, vẫn còn có rất nhiều chuyện phải xử lý ở phía sau.
- Tiểu Huyền Vũ, mau tu bổ lại tường thành sụp đổ.
Mục Lương dùng tâm linh ý niệm ra lệnh cho Rùa Đen.
Ngao ô...
Rùa Đen gào lên một tiếng, bùn đất dưới mặt đất như nước, phun lên trên cao mai rùa, bắt đầu tu sửa tường bị sụp đổ nứt vỡ.
Tường thành vỡ nát một lần nữa được tu bổ, độ cao ban đầu là 25 mét, hiện tại cao lên tới bốn mươi mét.
Độ rộng của bức tường cũng rộng ra hai mươi mét, có thể chứa được Thành Phòng Quân với nơi huấn luyện.
Đồng thời, quảng trường nhỏ phía trước Sơn Hải Quan lại lần nữa mở rộng, dài ra ba trăm năm mươi mét, rộng chừng đến hai trăm mét.
Bây giờ, quảng trường nhỏ được chia làm hai, một nửa là khu cất cánh và hạ cánh của máy bay số hiệu Huyền Vũ, một nửa khác là nơi quản lý ra vào thành.
- Kế tiếp cần phải sửa lại bức tường lưu ly.
Mục Lương vận dụng năng lực, cả người bay lên trên trời cao, lướt tới ngoài rìa bức tường pha lê.
Anh đặt tay lên bức tường lưu ly, sử dụng năng lực Điều Khiển Tinh Thể.
Răng rắc...
Những vết trên tường đang lan ra một lần nữa nối lại với nhau.
Hơn nửa canh giờ trôi qua.
Một bức tường pha lê cực lớn, một lần nữa bao phủ toàn bộ mai rùa.
Phía dưới mặt đất có 1008 trụ lưu ly dựng thẳng đứng vững chắn, có hình rồng thần khổng lồ vờn quanh, đầu rồng hướng về phía Khu vực Trung ương.
Dù sao Mục Lương cũng đến từ Địa Cầu, trong ý thức vẫn tồn tại một chút quan niệm phong thuỷ.
Vị trí phía trên đỉnh trụ lưu ly nối với bức tường pha lê, còn có rất nhiều phân nhánh giống như nhánh cây, chống lên toàn bộ bức tường, giúp cho nó vững chắc.
Trên Khu vực Trung ương, nhóm Hồ Tiên với Nguyệt Thấm Lan trừng lớn đôi mắt đẹp.
- Đây là hung thú gì?
Các cô bị pho tượng con rồng khổng lồ làm bằng pha lê làm cho rung động, trong lòng vô cùng kích thích.
- Thật là động tĩnh một lần so với một lần đều lớn hơn, lần này còn khoa trương như vậy.
Nguyệt Thấm Lan chớp chớp cặp mắt màu xanh nước biển.
1008 trụ rồng pha lê sẽ trở thành một phong cảnh của thành Huyền Vũ.
- Cái này chắc có thể ghi vào trong Du Ký Mạo Hiểm...
Ngải Lỵ Na chớp chớp con mắt màu hồng.
Ngôn Băng với Ny Cát Sa đã thấy choáng, tất cả cảnh tượng tựa như mộng ảo.
- Rất soái.
Trên không, Mục Lương hài lòng thả tay xuống.
Anh cúi đầu nhìn Khu vực Trung ương, nhẹ giọng nói:
- Tường thành với bức tường lưu ly đã làm xong, kế tiếp đến Khu Trung ương.
Mục Lương rơi xuống từ trên không, trở lại Trung ương.
Anh nhấc chân giậm một cái, khống chế bùn đất bay về phía Khu vực Trung ương, bắt đầu nâng lên từ tầng thấp nhất của nơi đây.
50 mét ... Sáu mươi mét... Bảy mươi mét...
Độ cao cũng từ 50 mét cao lên đến hai trăm mét, gấp sáu, bảy lần độ rộng ban đầu.
Đứng trên Trung ương nhìn ra xa, tầm mắt sẽ không bị ngăn cản,
Đồng thời, hoa viên phía sau Khu Trung ương cũng mở rộng gấp ba, có thể trồng trọt càng nhiều thực vật xanh.
Lúc đầu, Khu Trung ương có năm tầng, hiện tại, nơi này bị nâng lên thành tám tầng, mới tăng thêm hai tầng, trước mắt anh đã định dùng làm gì, trong tương lai sẽ cần sử dụng.
- Khu vực Trung ương càng ngày càng cao, thời gian đi lên xuống sẽ dài hơn.
Nguyệt Thấm Lan thở dài.
- Về sau có thể cưỡi Sói Mặt Trăng đi lên xuống Trung ương.
Mục Lương nghe vậy nửa đùa nửa thật nói.
Về sau, con đường đi lên xuống Trung ương sẽ rất dài, quanh co.
- Ta cảm thấy có thể.
Khuôn mặt của Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc gật đầu.
- Về sau sẽ có phát minh mới.
Mục Lương nhịn không được cười lên.
- Quá trình cải tạo đã kết thúc?
Nguyệt Thấm Lan nhếch miệng lên, trong lòng vui vẻ.
- Vẫn chưa, còn chưa nâng cấp đường nước.
Mục Lương nhún vai một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận