Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2415: Ta Nói Là Ta Muốn Yêu Đương.

Mục Lương liếc nhìn cô gái đuôi hồ ly, buồn cười nói:

- Ngươi biết ta sẽ bằng lòng à?

Cô tới gần anh, trán chống trán, quyến rũ nói:

- Đương nhiên, ngươi sẽ không bỏ qua tinh thạch ma thú, huống chi là cuộc mua bán này không lỗ.

- Ừm, đương nhiên rồi.

Mục Lương cười một tiếng.

Hồ Tiên liếc nhìn đồng hồ quả lắc trên tường, mị hoặc nói:

- Bây giờ là tám giờ sáng, ta vẫn còn một tiếng mới đến giờ đi làm.

Mục Lương sửng sốt một chút, sau đó khóe môi cong lên, bình thản nói:

- Một giờ chắc là không đủ đâu.

Dứt lời, anh bế ngang cô gái đuôi hồ ly rồi đứng dậy.

- A ~~~

Vành tai của Hồ Tiên ửng hồng, lặp lại lần nữa:

- Ta thật sự chỉ có một tiếng thôi.

Mục Lương không nói, ôm cô gái đuôi hồ ly vào phòng nghỉ, còn chuyện sau đó là một giờ hay hai giờ, vậy thì không biết được rồi.

Ngoài cửa thư phòng, Ba Phù nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên trong, sau đó thức thời canh gác trước cửa.

- Cộp cộp cộp ~~~

Đúng lúc này, Vưu Phi Nhi nhẹ nhàng đi tới, trên tay cầm một bình lưu ly chứa chất lỏng màu xanh biếc, thanh thúy hỏi:

- Ba Phù, Mục Lương có ở bên trong không?

Ba Phù tiến lên một bước đứng chắn trước cửa phòng, nhẹ nhàng hỏi:

- Tiểu thư Vưu Phi Nhi tìm bệ hạ có chuyện gì vậy?

Vưu Phi Nhi quơ quơ bình lưu ly trong tay, ngây thơ trả lời:

- Ta đã nghiên cứu được phương pháp rút ra tinh chất của quả Tinh Thần, cho nên muốn tới đây nói cho hắn biết.

Ba Phù lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, nói:

- Tiểu thư Vưu Phi Nhi tới không phải lúc rồi, bệ hạ bận bịu cả ngày, hiện tại đang nghỉ ngơi.

- Đang nghỉ ngơi à....?

Đôi môi hồng của Vưu Phi Nhi hơi cong lên.

Ba Phù chớp mắt, nói:

- Chiều nay tiểu thư Vưu Phi Nhi trở lại được không?

- Cũng được, không nên quấy rầy Mục Lương nghỉ ngơi.

Vưu Phi Nhi ngây thơ gật đầu rồi xoay người đi tới chính sảnh, vừa rồi cô đi ngang qua nhìn thấy Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan nằm trên thảm châu đầu ghé tai làm chuyện gì đó, hiện tại muốn đi xem coi các cô ấy đang bận rộn việc gì.

- Phù ~~~

Ba Phù thở ra một hơi, nhỏ giọng nói:

- Ta nói dối cũng vì tốt cho bệ hạ thôi, chắc không sao đâu.....

Khuôn mặt xinh đẹp của cô ửng đỏ, nhìn bóng lưng ngày càng xa của cô gái cột tóc hai chùm, trong lòng thầm xin lỗi.

Vưu Phi Nhi đi tới chính sảnh, nhìn thấy Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan đang lộ ra vẻ mặt sầu khổ.

- Các ngươi đang làm gì thế?

Cô tò mò hỏi.

- Xếp hình nha.

Hi Bối Kỳ đáp mà không ngẩng đầu lên.

Vưu Phi Nhi nghe vậy tiến lên trước, cảm thấy hứng thú nói:

- Thoạt nhìn có vẻ rất thú vị.

- Vậy ngươi muốn chơi không?

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Phi Nhan sáng lên.

- Ta thử xem.

Vưu Phi Nhi nói rồi ngồi xuống.

Hi Bối Kỳ vội vã ngăn cản:

- Không cần đâu, nếu như bị Mục Lương phát hiện ngươi giúp chúng ta thì hắn sẽ bắt chúng ta ghép thêm bộ xếp hình ba chục ngàn mảnh!

- Cũng đúng.

Nguyệt Phi Nhan kịp phản ứng lại, vội vàng ngăn cản cô gái cột tóc hai chùm.

- Vậy được thôi.

Vưu Phi Nhi tiếc nuối nhún vai.

…….

Ngải Lỵ Na mở cửa thư phòng, quơ quyển sách trên tay rồi hét lên:

- Mục Lương, ta viết xong Nhật Ký Yêu Đương Của Thiếu Nữ rồi, ngươi đọc thử đi!?

Khi nàng thấy rõ ràng hình ảnh trước mắt mới sửng sốt thốt lên:

- A, Mục Lương đâu rồi?

- Bệ hạ đi Xưởng Chế Tạo Linh Khí ở tầng bảy Trung Ương.

Giọng nói của Cầm Phi Nhi vang lên từ phía sau.

- Hắn đi khi nào vậy?

Ngải Lỵ Na quay đầu nhìn về phía tiểu hầu gái.

Cầm Phi Nhi đáp lại:

- Nửa giờ trước nha.

- Được rồi, Mục Lương có nói lúc nào trở về không?

Ngải Lỵ Na thanh thúy hỏi.

Cầm Phi Nhi suy đoán:

- Không có, nhưng chắc sẽ nhanh thôi, bệ hạ nói là muốn thay đổi biện pháp bảo mật xe hơi.

Ngải Lỵ Na tiếc nuối nói:

- Được rồi, vậy buổi tối ta lấy tới cho hắn đọc.

- Vâng.

Cầm Phi Nhi gật đầu.

Ngải Lỵ Na ôm sách xoay người rời đi, chuẩn bị tìm Vưu Phi Nhi để cô ấy đọc sách mới của mình.

Khi cô đi ngang qua chính sảnh thì nhìn thấy ba cô gái đang nằm úp sấp trên thảm trải sàn, vẻ mặt các cô ấy sầu khổ nhìn một đống mảnh ghép.

Vưu Phi Nhi ngây thơ nói:

- Hình như không đúng rồi, đồ án trên mảnh này không giống.

Cô không có xếp hình, chỉ là hỗ trợ xem xét có sai hay không, hơn nữa còn rất tập trung, ngay cả Mục Lương rời đi cung điện khi nào cũng không hề phát hiện.

- Ngươi nói đúng, ta nhìn còn rất giống, còn tưởng rằng là có thể ghép vào chứ!

Nguyệt Phi Nhan nhức đầu nói.

Hi Bối Kỳ vươn tay gãi đầu, lẩm bẩm:

- Hình như mảnh này cũng không phải.

Ngải Lỵ Na đi lên trước, đôi mắt hồng nhạt nhìn chằm chằm một đống mảnh ghép trên thảm, chỉ cảm thấy mỗi một mảnh đều giống nhau.

- Xem ra rất khó xếp.

Cô nhịn cười nói.

Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan quay đầu nhìn về phía cô gái tóc hồng, ánh mắt bọn họ mang theo sự u oán.

- Được rồi, ta không nói nữa.

Ngải Lỵ Na vội xua tay liên tục, đi tới bên cạnh Vưu Phi Nhi rồi ngồi xuống, đưa cuốn sách trong tay cho cô ấy, bảo:

- Vưu Phi Nhi, đây là sách mà ta vừa mới viết xong, ngươi có muốn làm người đầu tiên đọc nó không?

Vưu Phi Nhi nghe vậy đôi mắt đẹp lập tức sáng ngời, vội vàng gật đầu lia lịa:

- Muốn!

Ngải Lỵ Na thanh thúy nói:

- Đây, nếu như phát hiện có chỗ nào không đúng thì ngươi phải lập tức nói cho ta biết, được chứ?

- Ta biết rồi.

Vưu Phi Nhi khoanh chân ngồi xuống, vừa lướt nhìn tựa sách là lập tức lộ ra vẻ mặt hứng thú.

- Loạt soạt ~~

Cô mở ra trang đầu tiên của Nhật Ký Yêu Đương Của Thiếu Nữ, giới thiệu về thân phận, gia thế và bối cảnh cuộc sống của nữ chính.

Vưu Phi Nhi nhỏ giọng đọc:

- Thiếu nữ quý tộc rất khát vọng tình yêu.....

Ngải Lỵ Na nhìn cô gái tóc vàng với ánh mắt rực lửa, chờ đợi cảm tưởng của cô ấy.

Thời gian trôi qua, tốc độ lật trang của Vưu Phi Nhi càng ngày càng chậm, cặp mắt màu vàng kim càng ngày càng sáng ngời.

Ngải Lỵ Na không khỏi hỏi:

- Ngươi cảm thấy thế nào?

- Đọc rất hay, ta cũng muốn yêu đương.

Vưu Phi Nhi nói với ánh mắt khát vọng.

Đôi mắt hồng nhạt của Ngải Lỵ Na trừng lớn, hỏi:

- Không có lỗi sai hay chỗ nào không hợp lý à?

Vưu Phi Nhi khát vọng nói:

- Không có nha, mọi việc đều rất tốt đẹp, khiến người ta đọc xong là muốn yêu đương.

- Vậy là tốt rồi.

Ngải Lỵ Na hài lòng nói.

Vưu Phi Nhi trừng mắt nhìn cô gái tóc hồng, gằn từng chữ:

- Ta nói là ta muốn yêu đương.

Ngải Lỵ Na liếc nhìn bạn thân,, hạ giọng hỏi:

- Thế nào, ngươi không thích Mục Lương nữa à?

- Đương nhiên là thích rồi.

Khuôn mặt xinh đẹp của Vưu Phi Nhi đỏ bừng, nhỏ giọng đáp thêm một câu:

- Vẫn luôn thích.

- Vậy ngươi và Mục Lương yêu đương đi.

Ngải Lỵ Na xua tay nói.

Yêu đương là từ ngữ mà cô học được trong phim, vì vậy mới cho cô ý tưởng viết cuốn sách Nhật Ký Yêu Đương Của Thiếu Nữ.

- A, Mục Lương sẽ đồng ý sao?

Vưu Phi Nhi hỏi, hai vành tai đỏ bừng.

- Đáp ứng cái gì?

Một giọng nghi ngờ vang lên, Mục Lương cất bước đi vào chính sảnh.

Anh mới trở về từ Xưởng Chế Tạo Linh Khí, vừa rồi cùng Già Lạc sửa đổi xe hơi, gia tăng thêm công năng phòng chống tháo dỡ cho động cơ và những bộ phận quan trọng khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận