Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 432: Khôi Giáp Lôi Đình

- Điều này chỉ là suy đoán, có thể mà thôi.
Lê Tuyết chớp chớp đôi mắt màu tím nhạt, duỗi tay kéo em gái một cái.
Lê Nhã phục hồi tinh thần lại, tiếp tục đi về phía trước, giọng nói ép tới càng thấp.
Cô khàn giọng hỏi:
- Chị, nếu thật là thành Tương Lai tìm tới, chúng ta nên làm gì bây giờ?
Lê Tuyết nhíu mày, ngữ khí bất đắc dĩ nói:
- Đừng suy nghĩ vớ vẩn, đều nói chỉ là suy đoán, đừng chính mình dọa chính mình.
Cô tiếp tục nói:
- Huống chi hiện tại chúng ta là người của thành Huyền Vũ, cho dù là người của thành Tương Lai tới, cũng không thể mang chúng ta đi.
- Hy vọng đi... Nhưng nếu thành chủ đại nhân khó giữ được chúng ta đâu?
Vẻ mặt của Lê Nhã hiện lên tia phiền muộn thở dài.
Lê Tuyết kéo tay em gái, con ngươi màu tím nhạt lóe sáng, trầm giọng nói:
- Vậy chúng ta lại tìm cơ hội bỏ trốn.
- Ai dà, ta còn là hy vọng có thể lưu lại.
Lê Nhã nhìn chị gái, tay cầm chặt tay, nói:
- Nơi này so với bất kỳ chỗ nào mà chúng ta từng đi qua, ở rất tốt.
Ở thành Huyền Vũ, hai chị em cô không lo ăn không lo mặc, còn có tài liệu hung thú cuồn cuộn không ngừng đưa tới, cung cấp cho họ làm nghiên cứu, quan trọng nhất là nơi này đủ an toàn.
Mấy ngày nay, họ trải qua cuộc sống ở thành Huyền Vũ, hai người phát hiện, thành Huyền Vũ tốt hơn rất nhiều so với thành Tương Lai.
Còn chưa nhìn thấy Mục Lương, hai chị em đã tưởng tượng ra rất nhiều hình ảnh, trong lòng không yên.
Vệ Ấu Lan đi vào cung điện, đi vào trước phòng làm việc, nhẹ nhàng gõ vang cửa phòng.
- Cốc cốc cốc!
- Đại nhân Mục Lương, tiểu thư Lê Nhã và tiểu thư Lê Tuyết tới.
- Cho các cô ấy tiến vào.
Âm thanh bình tĩnh của Mục Lương truyền ra.
- Hai vị, vào đi thôi.
Vệ Ấu Lan đẩy ra cửa phòng, nghiêng người nhường đường.
Lê Tuyết và Lê Nhã liếc nhau, nơi này là phòng làm việc, tức là thành chủ đại nhân tìm các cô tới, có quan hệ với linh khí.
- Phù!
Lê Nhã lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, quay sang le lưỡi với chị gái.
- Tưởng tượng quá nhiều.
Lê Tuyết cười mỉa một tiếng, lôi kéo em gái đi vào phòng làm việc.
Trong phòng làm việc, Mục Lương đang chọn lựa tài liệu hung thú thích hợp để chế tác súng ngắm.
- Thành chủ đại nhân, tìm chúng ta có việc gì?
Lê Nhã cung kính hành lễ.
Lê Tuyết đi theo khom lưng hành lễ, đôi mắt đẹp trộm đánh giá phòng làm việc, lưu ý đến trong góc bày biện một bộ khôi giáp toàn thân màu tím.

Lê Tuyết thất thần, bị bộ khôi giáp màu tím ở trong góc phòng làm việc hấp dẫn.
- Ta tính toán chế tạo một kiện Linh Khí.
Mục Lương chọn lựa ba loại xương xương hung thú không giống nhau, nghiêng đầu bình thản nói:
- Các ngươi trước nhìn xem, sau này sẽ giao cho các ngươi phụ trách sản xuất.
- Được.
Lê Nhã và chị gái nghiêm túc gật đầu.
Lê Tuyết liên tiếp liếc nhìn bộ khôi giáp màu tím.
Cuối cùng, cô vẫn không nhịn được, ra tiếng hỏi:
- Thành chủ đại nhân, bộ khôi giáp màu tím kia là Linh Khí cao cấp sao?
- Ừ, gọi là Khôi Giáp Lôi Đình.
Mục Lương ấm giọng trả lời.
Khôi Giáp Lôi Đình, là Linh Khí cao cấp mới nhất do anh chế tạo, giống như Khôi Giáp U Linh, Khôi Giáp Chu Tước, cũng là khôi giáp toàn thân.
Dưới sự yêu cầu của Mục Lương, mỗi ngày Kỳ Lân đều sẽ lột một ít vảy, rồi tiểu hầu gái sẽ phụ trách thu thập, sau đó đưa đến phòng làm việc.
- Thành chủ đại nhân, ta có thể sờ được không?
Đôi mắt màu tím nhạt của Lê Tuyết lấp lánh tỏa sáng.
- Có thể.
Mục Lương tùy ý lên tiếng.
Lê Tuyết bước nhanh đi tới trước Khôi Giáp Lôi Đình, duỗi tay chạm vào vảy sáng màu tím, xúc cảm hơi lạnh.
- Thành chủ đại nhân, Khôi Giáp Lôi Đình cũng là ngài chế tạo?
Lê Nhã khẽ nhếch đôi môi hồng.
Dựa theo cách nhìn của cô, Khôi Giáp Lôi Đình còn tốt hơn Linh Khí cao cấp do Linh Khí Sư của thành Tương Lai chế tạo ra.
- Ừ.
Mục Lương bình đạm gật đầu.
- Thật là lợi hại, tài nghệ của thành chủ đại nhân trên lĩnh vực Linh Khí còn cao hơn một số Linh Khí Sư cao cấp.
Lê Nhã và chị gái liếc nhìn nhau, chấn động trong lòng.
- Được, ta sắp bắt đầu chế súng ngắm, các ngươi chú ý xem.
Mục Lương kéo lại đề tài đã chạy trật.
- Vâng.
Hai chị em Lê gia vội vàng thu lại sự rung động, dời lực chú ý đặt ở trên bàn làm việc.
Chỉ thấy Mục Lương cầm lấy một khúc xương hung thú, dùng phương pháp lửa đốt với luộc, xử lý tài liệu hung thú.
- Đây là bản vẽ thiết kế súng ngắm, các ngươi có thể trước xem một chút.
Ở trong quá trình xử lý tài liệu hung thú, anh đưa bản vẽ chi tiết súng ngắm cho hai chị em.
Lê Nhã và Lê Tuyết ghé vào cùng nhau lật xem.
Năm phút sau, hai người dần dần nhăn lại mày, trong mắt tràn đầy sự nghi hoặc và khó hiểu.
Đây là Linh Khí gì?
- Chị, ngươi xem hiểu không?
Lê Nhã nhỏ giọng hỏi.
Lê Tuyết nhíu lại đôi lông mày mảnh màu tím nhạt, chậm rãi lắc đầu đáp:
- Xem không hiểu lắm.
Ở trên bản vẽ, vẽ đầy 20 đến 30 cái linh kiện lớn bé, bên cạnh mỗi cái linh kiện còn ghi chú rõ tên gọi.
- Nòng súng, hộp đạn, búa súng, cò súng...
Lê Nhã cảm thấy đau đầu, lần đầu tiên tiếp xúc linh khí có cách chế tạo phức tạp như thế.
- Xem hiểu không?
Mục Lương đặt tài liệu hung thú đã xử lý tốt ở trên bàn làm việc.
- Thành chủ đại nhân... Chúng ta không hiểu.
Lê Nhã xấu hổ cúi đầu.
- Xem không hiểu cũng là bình thường.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, biểu cảm vẫn bình thản như cũ.
Súng ngắm là sản phẩm của Địa Cầu nhưng đã được Mục Lương cải tiến, sao có thể dễ dàng khám phá ra như vậy.
Lê Nhã co giật khóe mắt, lời này cũng quá trực tiếp rồi, thật khiến cho người ta buồn bực.
Mục Lương cầm lấy một cây xương cẳng chân, là của hung thú của Hươu Đuôi Quỷ cấp 3, do Vua Sói Mặt Trăng bắt giết mang về.
Xương cẳng chân vốn dĩ đã thẳng tắp, sau khi xử lý qua lửa đốt và luộc, trở nên càng thẳng.
- Làm nòng súng vừa vặn thích hợp.
Mục Lương tán thưởng một tiếng.
Anh cầm lấy thử độ cứng và tính dai của xương cẳng chân này, không hề kém hơn sắt.
Mục Lương bắt đầu xử lý bên trong xương cẳng chân, dùng một cái gậy lưu li dài nhỏ, làm cho phía trong xương cẳng chân thông suốt, tạo thành dạng ống tròn.
Đồng thời có tơ nhện trào ra từ đầu ngón tay, chui vào khe hở dọc theo xương cẳng chân, tìm kiếm mạch lộ.
Lê Nhã và Lê Tuyết nhìn mà ngạc nhiên, lần đầu tiên nhìn thấy loại phương pháp tìm kiếm mạch lộ này.
Lê Nhã mở to con ngươi màu xám, lặng yên không một tiếng động thi triển năng lực.
Trong tầm mắt của cô, xương cẳng chân hung thú trước mặt trở nên trong suốt, có thể nhìn thấy khe hở dạng tổ ong bên trong, dần dần bị tơ nhện lấp đầy.
Năm phút sau, Mục Lương buông tay, thành công tìm được tất cả mạch lộ của xương cẳng chân hung thú, bắt đầu kết nối lại với nhau.
- Nhanh quá!
Lê Nhã che miệng kinh ngạc hô một tiếng.
- Nhanh hơn chúng ta rất nhiều.
Ánh mắt Lê Tuyết chớp động.
Tốc độ tìm kiếm và xây dựng đường mạch của Mục Lương nhanh hơn các nàng gần 3 đến 4 lần.
Ánh mắt Lê Nhã cuồng nhiệt, kinh ngạc cảm thán nói:
- Tốc độ này, dù ở trong thành Tương Lai cũng là đứng đầu.
- Linh kiện thứ nhất đã làm xong.
Mục Lương thả xuống xương hung thú đã chế thành nòng súng, bắt đầu chế tạo linh kiện thứ hai của súng ngắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận