Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 616: Nhớ Thành Huyền Vũ

- Chị Lạc Già, ta kể cho ngươi nghe thành Huyền Vũ lại mở rộng trở nên rất lớn, còn lớn hơn rất nhiều so với thành Thánh Dương chúng ta. Phố Buôn Bán cũng thay đổi, mở thành hai khu

Lý Tiểu Cốt không kịp chờ đợi kể lại mọi chuyện liên quan đến thành Huyền Vũ.

Lạc Già đưa tay lay xuống Lý Tiểu Cốt ở trên người mình, ngăn chặn bả vai của cô ấy, nghe cô ấy kể về thành Huyền Vũ.

- Thành Huyền Vũ còn có kịch nói, còn có Mễ Nặc, cô ấy hát nghe rất hay, còn có bộ đầm trên người ta. Còn có….

Lý Tiểu Cốt giống như một đứa trẻ lắm lời.

Lạc Già nghe rất chăm chú, nếu như là thực sự, thành Huyền Vũ kia rất tốt.

- Có muốn chuyển sang nơi khác sống hay không?

Đôi mắt của cô lóe lên ánh sáng, trong lòng như đang tính toán cái gì?

- Lý Nhị Cốt các hạ, lại gặp mặt rồi.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ bước xuống từ trên máy bay Huyền Vũ.

Lý Nhị Cốt khẽ gật đầu, xem như chào hỏi, hắn bình tĩnh nói:

- Sân đáp đều sắp không chứa được máy bay.

- Sân này có hơi nhỏ, đúng lúc dọn dẹp sạch những căn nhà tồi tàn, mở rộng diện tích khu này.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu nói.

Hi Bối Kỳ gật đầu tán đồng:

- Đúng, sân đáp phải mở rộng mới được, lần này hàng rất nhiều, diện tích còn lại của nơi này không chứa hết được.

Sân đáp vốn rất nhỏ, Ưng Lửa đã chiếm bốn phần năm vị trí, chỉ còn lại có một mảnh đất trống nhỏ.

- …..

Lý Nhị Cốt không biết nên nói gì, định mở miệng đòi bồi thường bị ngăn lại.

Dáng vẻ đối phương quơ tay múa chân cực kỳ thành thạo.

Hi Bối Kỳ quay đầu hô một tiếng:

- Trước tiên dời xuống hàng của Tiểu Cốt mua.

- Vâng.

Ngải Đức Luân lên tiếng đáp, mang theo hộ vệ và tiếp viên phục vụ đi về phía khoang chứa hàng.

- Hì hì cha, ta dựa theo phân phó của ngươi, mua khoai lang, rau xanh, hoa quả….

Lý Tiểu Cốt kể lại hàng mua được chuyến này.

Đôi mắt của Lý Nhị Cốt sáng lên, vội vã tiến lên trước.

Đạp đạp đạp,



Những hành khách khác cũng bước xuống từ sau lưng Ưng Lửa, đánh giá thành Thánh Dương tồi tàn.

- A, so với thành Huyền Vũ, nơi đây cũng quá nghèo rồi.

Vũ Mộng kéo lên da thú che khuất miệng mũi, che nửa gương mặt.

- Ngay cả thành Phi Điểu cũng không sánh nổi.

Vũ Điền gật đầu đồng ý.

Hai người bước xuống từ trên lưng Ưng Lửa, liếc mắt nhìn đám người Lý Nhị Cốt, sau đó lặng yên không một tiếng động đi vào đoàn người, rời khỏi sân đáp.

Vũ Điền thấp giọng nói:

- Trước tiên tìm một nơi ở, rồi đi tìm Cuồng Phong Tử và Hoa La.

- Tranh thủ thời gian, sáng sớm ngày mai, máy bay Huyền Vũ sẽ trở về địa điểm xuất phát, trước lúc đó phải tìm được bọn họ.

Đôi mắt xinh đẹp của Vũ Mộng nhìn xung quanh bốn phía.

Nếu như bỏ qua máy bay Huyền Vũ, thì phải đi bộ đi đến thành Phi Điểu mới đến được thành Huyền Vũ.

Vũ Mộng suy nghĩ một chút, thấp giọng nói:

- Đi tìm thương nhân tình báo trong lòng đất, bọn họ sẽ biết Cuồng Phong Tử và Hoa La ở đâu!

- Bên phía thương nhân tình báo, tìm người dân nơi đây hỏi thăm một chút.

Vũ Điền nhất thời suy nghĩ một chút

- Chia ra tìm?

Vũ Mộng đề nghị lấy.

- Không, ta lo lắng ngươi.

Vũ Điền lắc đầu từ chối.

Vũ Mộng hai tay chống nạnh, tức giận nói:

- Anh, ta chính là cao thủ cấp 5, đã không phải là con nít.

- Vậy ngươi cũng là em gá ta, thực lực thấp hơn so với ta.

Vũ Điền cười nói.

- Được, mau tìm người đi!

Vũ Mộng nhíu mũi thon bĩu môi.

- Qua bên kia.

Vũ Điền giơ tay lên chỉ về một hướng, là một con hẻm nhỏ, bên trong thoạt nhìn cực kỳ dơ bẩn, mặt đất cũng không thiếu vật ô uế.

- Anh, ta nhớ thành Huyền Vũ.

Vũ Mộng giơ tay lên nâng trán.

- Dùng năng lực của ngươi loại bỏ mùi, chúng ta đi vào.

Vũ Điền bình tĩnh đáp.

Vì ăn cắp Thủy Tinh Ngư, chấn hưng thành Ngự Thổ, dù bẩn cũng phải đi vào.

- Đã biết.

Vũ Mộng thở dài.

Cô giơ tay lên vung lên, lòng bàn tay tản mát ra một làn khí không mùi không vị, loại bỏ mùi hương khác thường trong ngõ hẻm.

- Đi thôi.

Vũ Điền bước trước một bước vào ngõ nhỏ.

Vũ Mộng kiên trì đuổi kịp, cẩn thận từng li từng tí tránh ra vật ô uế trên mặt đất.

Hai người biến mất ở sâu trong ngõ nhỏ tối đen như mực.

…………

Sáng sớm.

Đông đông đông ~~

Tiếng chuông vang dội khắp cả trong Thành Huyền Vũ, một tiếng lại một tiếng liên tục gõ bảy lần.

Dư âm cứ lượn lờ trong bức tường Lưu Ly, khiến tinh thần người ta phấn chấn.

- Ngáp ngáp, trời sáng rồi nên rời giường thôi.

Mễ Nặc bị tiếng chuông đánh thức, từ từ ngồi dậy từ trên giường.

Cô đã có rất lâu rồi chưa được ngủ nướng, ngày hôm nay, không cần đến Viện Ca Kịch biểu diễn, nên không cần dậy quá sớm.

Trước đây, năm sáu giờ, thiếu nữ tai thỏ đã tự động thức dậy, hôm nay lại bị tiếng chuông đánh thức.

Ầm ầm!!!

Âm thanh rung lắc nhẹ vang lên, khu Trung Ương nhẹ nhàng chấn động một hồi.

- Tiểu Huyền Vũ cũng dậy rồi.

Mễ Nặc cười cười, lộ ra má lúm đồng tiền.

Cô ngẩng đầu nhìn bức vẽ trên vách tường gian phòng, cười tươi, chân trần bước xuống giường, đi vào phòng tắm rửa mặt.

Từ trên cao nhìn xuống phía dưới, Rùa Đen cũng bị tiếng chuông đánh thức.

Bốn chân giống như núi, chống lên thân thể to lớn, chậm rãi nhấc lên khỏi mặt đất.

Rùa Đen cất bước bước đi càng ngày càng xa thành Tương Lai, cơn sóng chấn động đã đánh sập không ít phòng ốc trong thành Tương Lai.

- Cuối cùng cũng rời đi.

Chí Hải và Phong Vũ đứng ở trên xương sọ của Man Thú Hoang Cổ, nhìn theo Rùa Đen vác thành Huyền Vũ rời đi.

Chí Hải thở ra một hơi, cảm thán nói:

- Cuối cùng cũng có thể ngủ yên giấc.

- Bây giờ có thể chuyên tâm làm nghiên cứu.

Phong Vũ đưa tay vuốt râu mép.

- Chậm nhất là hai tháng, nhất định hoàn thành Linh Khí Hóa Cơ Thể Người.

Chí Hải trầm giọng nói.

- Thời gian hai tháng cũng đã đủ.

Phong Vũ khoát tay, xoay người trở về phủ Thành Chủ

Bên ngoài thành Tương Lai, sắc mặt của một đám thương nhân hành hoang lộ chút không nỡ, có người cảm thán lên tiếng:

- Hi vọng thành Huyền Vũ có thể ở đây lâu dài.

- Lần sau phải đi thành Sơn, mới có thể mua được hoa quả và rau xanh rẻ như vậy.

- Còn có máy bay Huyền Vũ mà, có người nói cứ bảy ngày, nó sẽ bay đến từ thành Huyền Vũ.

- Vậy ta cũng an tâm, nếu không đi bộ đến thành Sơn, không khỏi quá xa xôi, phải đi hết gần hai tháng mới có thể đến.

Phần lớn thương nhân hành hoang đều thở phào.

Thành Sơn cách thành Tương Lai rất xa, dựa vào hai chân đi bộ, không có năng lực đặc biệt giống như loài chim, hai tháng đã là rất nhanh.

Nhưng hiện tại, Rùa Đen đã tiến hóa cấp 9, trong vòng mười ngày có thể sẽ đi đến thành Sơn

Đạp đạp đạp,

Mễ Nặc rửa mặt xong, rời khỏi ở Thiên Điện đi tới sảnh chính.

Nhóm tiểu hầu gái đang bận rộn trong phòng bếp, có hương vị bay ra.

Thiếu nữ tai thỏ đi vào phòng bếp chuẩn bị hỗ trợ.

- Tiểu thư Mễ Nặc, chào buổi sáng.

Vệ Ấu Lan và mấy vị tiểu hầu gái đồng thanh chào hỏi.

- Chào buổi sáng, Diêu Nhi đã ổn chưa?

Âm thanh Mễ Nặc mềm mại, động tác thuần thục tiếp nhận dao bầu từ trong tay Vệ Ấu Lan, bắt đầu thái rau.

- Ta còn đang học.

Khuôn mặt của Diêu Nhi ửng đỏ, vẫn còn câu nệ với thiếu nữ tai thỏ như trước.

Ngược lại thì cô gái tai thỏ đã có thể thản nhiên đối mặt với người xa lạ, không còn giống như trước đây, sợ hãi nói không ra lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận