Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1238: Ta Không Nhận Được Đâu, Người Đừng Hại Ta



Bọn họ không biết chút gì về thành Huyền Vũ, không biết nơi này thuộc vương quốc nào, hay thế lực lớn nào, cẩn thận một chút không bao giờ thừa.

- Được.

Mọi người theo bản năng hạ giọng, cất bước đi theo Lục Nghiên đi đến Tam Tinh Lâu. Sau đó không lâu, mọi người đã tới gần Tam Tinh Lâu.

Bên trong Tam Tinh Lâu, nhân viên công tác đang ở sau quầy ngủ gà ngủ gật.

Tam Tinh Lâu đã không còn một người khách nào nữa, cô đang cực kỳ nhàn rỗi, mỗi ngày chỉ có công việc quét tước tro bụi trong phòng dành cho khách, sau đó ngồi chờ tới lúc hết giờ làm.

- Aha… Thật sự quá nhàm chán.

Tiểu Bội ngáp một cái, cô đang ngồi trên ghế cao, lắc lư hai chân, tự hỏi buổi tối hôm nay nên ăn cái gì.

Cô là cao thủ cấp ba, là một người mới tới công tác tại Tam Tinh Lâu trong tháng này. Hiện tại, chỉ có hai loại công việc, quản lý Tam Tinh Lâu chính là loại công việc thứ nhất, và trông giữ cửa hầm trú ẩn là công việc thứ hai.

Thân là cao thủ cấp ba, dĩ nhiên sau khi thuỷ triều hư quỷ ập tới, năng lực tự bảo vệ mình của cô sẽ mạnh hơn so với người bình thường. Tiểu Bội lại ngáp một cái, than thở nói:

- Đêm nay nên ăn gì thì tốt?

Cô tới Tam Tinh Lâu công tác, chỗ tốt duy nhất chính là mỗi ngày đều được ăn món ngon, hơn nữa đều được mua với giá thấp. Khắp Phố Buôn Bán, chỉ còn lại Trân Bảo Lâu, Mỹ Thực Lâu, Tam Tinh Lâu, Viện Ca Kịch còn mở cửa kinh doanh, toàn bộ những cửa hàng khác đều phải đóng cửa để ngăn chặn hư quỷ.

Tiếng bước chân hỗn độn truyền đến, Lục Nghiên mang theo tám mươi chín người đi vào Tam Tinh Lâu, đứng đầy một nửa sảnh tiếp khách.

- Nhiều người như vậy?

Tiểu Bội tinh thần chấn động. Cô vội vàng đứng lên đi tiếp đãi, cô cười khanh khách hỏi:

- Xin chào các ngươi, là tới nghỉ chân sao?

- Ừ, đúng vậy.

Lục Nghiên gật đầu đánh giá đối phương.

- Nơi này của chúng ta có ba loại phòng, phân biệt...

Tiểu Bội đưa tay giới thiệu.

- Đắt như vậy!

Lục Nghiên trừng mắt.

Đôi mắt đẹp của Tiểu Bội vừa chuyển, cô mỉm cười nói:

- Trong phòng bình thường sẽ có hai cái giường, có thể chứa được hai người.

- Vậy cho chúng ta phòng bình thường đi!

Có đảo dân vội vàng lên tiếng.

Những người khác phụ họa:

- Đúng vậy, chúng ta dùng phòng bình thường là đủ rồi, có thể ở ghép.

- Tốt, không thành vấn đề.

Tiểu Bội cũng không nói thêm gì nữa, cô lấy ra sổ đăng ký bắt đầu đăng ký tin tức. Lục Nghiên thầm than một tiếng, hiện giờ mình thật nghèo túng.

Cô đi tới bên cạnh quầy, ra vẻ tùy ý mở miệng:

- Đảo này thuộc thế lực nào vậy?

- A? Đảo?

Tiểu Bội sửng sốt.

Đôi mắt cô vừa chuyển, từ trong lời nói này của đối phương cô nhận được rất nhiều tin tức.

Đây là lần đầu tiên đối phương đến thành Huyền Vũ, cho nên mới nghĩ rằng Tiểu Huyền Vũ là hải đảo, chắc chắn không biết chút gì về thành Huyền Vũ.

- Không phải sao?

Trong đôi mắt màu xám của Lục Nghiên hiện lên một tia sáng.

Tiểu Bội cười khẽ vài tiếng, gật đầu trong trẻo nói:

- Nơi này là thành Huyền Vũ, thành chủ là đại nhân Mục Lương.

- Thành Huyền Vũ? Chưa từng nghe...

Lục Nghiên mờ mịt.

- Thế giới lớn như vậy, ngươi chưa từng nghe qua cũng là chuyện rất bình thường.

Tiểu Bội thuận miệng nói mấy câu.

Cô rất nhanh đã đăng ký tin tức xong, lại lấy ra một chuỗi rất nhiều những chìa khóa, đưa tay ra hiệu:

- Các vị, mời đi theo ta.

- Được.

Lục Nghiên đem nghi hoặc đặt ở đáy lòng, sau đó đi theo Tiểu Bội đi tới tầng một Tam Tinh Lâu.

Cô lại hỏi thêm một vấn đề:

- Thưa các hạ, nếu ta ở lại nơi này lâu dài, các hạ có thể ưu đãi một chút phí phòng được không?

- Lâu dài là bao lâu?

Tiểu Bội quay đầu lại hỏi.

Lục Nghiên nghiêm mặt nói:

- Thật lâu. Một năm... Thậm chí càng lâu hơn.

- Ngươi muốn định cư ở đây ư?

Tiểu Bội ngừng chân một chút.

Lục Nghiên gật đầu:

- Nếu thành chủ các ngươi nguyện ý thu nhận chúng ta, chúng ta thực sự muốn định cư ở đây...

Tiểu Bội nghiêm túc hỏi:

- Đây chắc là lần đầu tiên các ngươi đến thành Huyền Vũ, vì sao đã nghĩ tới chuyện định cư ở trong này?

- Chúng ta tới từ đảo Ngọc, nơi đó đã bị hư quỷ chiếm lĩnh, chúng ta không còn nơi nào để đi...

Lục Nghiên thành thật nói.

Tiểu Bội trừng lớn đôi mắt, sau đó cô khẽ nhếch môi, giật mình nói:

- Khó trách thoạt nhìn các ngươi giống dân chạy nạn quá.

Khóe miệng Lục Nghiên giật giật, lời này có chút xác phạm người ta nha.

Tiểu Bội giải thích:

- Muốn định cư ở thành Huyền Vũ cũng không dễ dàng, các ngươi có thể đi hỏi đại nhân Hồ Tiên, cô ấy là người quản lý Phố Buôn Bán.

- Đại nhân Hồ Tiên? Phải làm sao mới có thể gặp cô ấy?

Lục Nghiên vội vàng hỏi

- Các ngươi cứ ở lại đây một ngày đi, ngày mai đại nhân sẽ tới đây tuần tra, đến lúc đó ngươi có thể gặp được.

Tiểu Bội trong trẻo nói.

- Được, cám ơn.

Lục Nghiên trong lòng vừa động.

Cô lấy ra một nắm tinh thạch hung thú, lén lút đưa cho Tiểu Bội:

- Các hạ có thể tiết lộ cho ta một chút về tình huống trong thành Huyền Vũ không?

- Ta không nhận được đâu, ngươi đừng hại ta!

Tiểu Bội nghiêng qua một bên né tránh, cực kỳ kháng cự món tiền hối lộ Lục Nghiên đưa cho. Cô đã thuộc lòng pháp luật của thành Huyền Vũ, trong đó có một luật lệ, nếu nhân viên công tác thu hối lộ của người khác, nhất định sẽ bị tống vào ngục giam.

- Ngạch…

Lục Nghiên sửng sốt, tại sao còn có người không muốn tinh thạch?

- Ngươi thu lại tinh thạch đi, đừng hại ta.

Tiểu Bội khoát tay, nghiêm mặt nói:

- Các ngươi cứ ở lại đây trước, muốn biết cái gì thêm thì cứ tới sảnh tiếp đãi tìm ta.

Cô bỏ lại một câu, sau đó xoay người chạy nhanh đi.

- Thật sự là người kỳ quái.

Lục Nghiên ngây ngốc thu lại tinh thạch hung thú.



Cô quay người lại, ôn nhu thúc giục:

- Tất cả mọi người đã mệt mỏi rồi, bây giờ cứ dựa theo phòng đã phân phối đi vào nghỉ ngơi thôi.

- Vâng, cám ơn đảo chủ!

- Đảo chủ vất vả rồi, cũng nhanh nghỉ ngơi đi.

Nhóm đảo dân đều quay qua quan tâm ân cần thăm hỏi.

- Ừm.

Trong lòng Lục Nghiên ấm áp, cô cảm thấy những gì mình bỏ ra đúng là đáng giá. Chờ sau khi đảo dân đều tiến vào phòng, cô mới xoay người đi về hướng sảnh tiếp đãi.

Trong sảnh tiếp đãi, Tiểu Bội đang bàn giao phòng cho đám người Mậu Đạt.

- Tốt lắm, các ngươi lên lầu hai đi, trên mỗi chìa khoá đều có số phòng, nếu buổi tối có việc cứ tới tìm ta.

Tiểu Bội đưa ra một chuỗi chìa khóa, chỉ dẫn đám người Mậu Đạt hướng đi về lầu hai.

Tam Tinh Lâu đã hết phòng bình thường, người của đội mạo hiểm chỉ có thể lên lầu hai, phí phòng cũng sẽ cao hơn rất nhiều.

- Được.

Mậu Đạt khoát tay áo, mang theo người của đội mạo hiểm lên lầu hai.

Lục Nghiên đi vào trước quầy, kéo tới một cái ghế rồi ngồi xuống.

- Ngươi đúng là rất quen thuộc với chuyện này nha.

Tiểu Bội buồn cười nói.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lục Nghiên ửng đỏ, cô ho khan hai tiếng rồi mới nói:

- Hiện tại có thể nói cho ta nghe tình huống của thành Huyền Vũ không?

- Có thể, dù sao đây cũng chẳng phải bí mật gì.

Tiểu Bội đưa một tay chống cằm, nói ra những tin tức không quan trọng của thành Huyền Vũ một lần.

- Á á, thành Huyền Vũ xây trên người man thú hoang cổ?

Lục Nghiên trừng lớn đôi mắt đẹp màu xám.

- Trong thành có rất nhiều ốc đảo?

- Dùng nước thoải mái?

- …

Cô kinh hô không ngừng, những âm thanh kinh ngạc này, làm cho đám người Mậu Đạt đang lén lút theo dõi từ trên lầu hai oán thầm không thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận