Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 686: Mục Tiêu Của Nhóm Đạo Tặc

Hai người xoay người rơi xuống đất, lợi dụng ẩn thân năng lực, nhẹ nhõm đánh ngất xỉu mấy tên Thành Phòng Quân, sau đó quay ra phía sau liếc nhau cười không ra tiếng.

- Kế hoạch sắp thành công.

Âm thanh của Vũ Điền nho nhỏ vang lên.

Vũ Mộng tỉnh ngủ mà nói:

- Đi đến cuối cùng một phút cũng không thể buông lỏng.

- Đã biết.

Vũ Điền bĩu môi.

Một lát sau, Hoa La với Cuồng Phong Tử cũng leo lên tường thành, theo sát phía sau là Cam Na và Du Tương, cuối cùng mới là một đám đàn em đạo tặc.

Từ nơi này, có thể nhìn thấy rõ cảnh vật xung quanh ngoại thành, cũng có thể nhìn thấy khu vực Trung Ương.

- Thực sự có rất nhiều cây xanh.

Đôi mắt của Hoa La trợn to, phía dưới tường thành đều là màu xanh.

Dư Tương hai mắt sáng lên, hết sức cảm thán:

- Thật sự là có rất nhiều cây xanh.

Cam Na cũng nhìn thẳng, và thật không thể tin được lần đầu tiên trong đời cô ta nhìn thấy nhiều cây xanh như vậy.

- Mục tiêu của chúng ta chính là nơi đó.

Vũ Mộng miệng cười vươn tay lên cao chỉ về phía khu Trung ương.

Cuồng Phong Tử đứng trên tường thành, nhìn về phía Trà Thụ Tinh Thần khổng lồ ở xa xa, hỏi:

- Đó là cây thánh của thành Huyền Vũ sao?

- Đúng vậy, mục tiêu lần này chính là nó.

Vũ Mộng gật đầu nói.

Trong lòng cô ta nói thêm một câu: Đây là mục tiêu của các người, còn mục tiêu của cô ta và anh trai từ trước đến nay đều là Thủy Tinh Ngư.

- Cây này cũng lớn quá!

Cam Na kích động đến nỗi hai tay đều run lên.

Một cái cây to như vậy, lá cây còn có thể chế thành nhiều phần lá trà Tinh Thần.

Nếu kế hoạch thành công, cô ta sẽ không phải lo lắng trong suốt phần đời còn lại của mình.

- Đừng lãng phí thời gian, mau đi vào trong.

Vũ Mộng vội vàng nói:

- Còn chần chờ gì nữa, sẽ sớm bị vạch trần.

Lần này, Hoa La không nói gì, trực tiếp ngồi xổm xuống, dùng hai tay ấn vào tường thành, những chiếc cọc gỗ lại xuất hiện, lan từ đỉnh tường thành xuống tới mặt đất.

Lần này, cô và Cuồng Phong Tử rời khỏi đỉnh tường thành trước, thực sự rất nóng lòng muốn đi đến khu Trung Ương để trộm.

Một lúc sau, tất cả mọi người đã thành công đi vào ngoại thành, tránh được cánh cổng của Úng thành, tiếp tục làm một vòng trước khi quay trở lại con đường chính tiến vào sâu.

Hoa La dựa theo trí nhớ nhớ ra một tấm bản đồ đơn giản, phân biệt một hồi, sau đó ngước mắt lên nói:

- Nhìn vào bản đồ, đi thẳng theo con đường này sẽ đến khu dân cư và Phủ Thành Chủ.

Cam Na sốt ruột nói:

- Vậy thì đi rồi sẽ biết.

Vũ Mộng và Vũ Điền bí mật liếc nhìn nhau, có người đã hoàn toàn bị mắc câu.

Hơn trăm tên đạo tắc chậm rãi hướng về phía khu Trung Ương, bọn họ đối với khu dân cư không có chút gì cảm thấy hứng thú.

Rốt cuộc, đồ tốt cũng chỉ đặt ở Phủ Thành Chủ, chưa kể sức cám dỗ của Trà Thụ Tinh Thần còn lớn hơn.

………..

Số lượng bọn đạo tặc quả thực rất nhiều, mặc dù ăn mặc quần áo được làm bằng da thú.

Bọn họ đi trên những con phố chính, không ít nhiều thu hút sự chú ý của người dân xung quanh đây.

Mễ Á siết chặt phanh xe lại, dừng xe đạp lại, nhìn một nhóm người xa lạ nghi hoặc tự nói:

- Quái lạ, người ngoài vào ngoại thành nhiều như vậy, sao không có ai dẫn đường?

Chỉ cần đơn thuần nhìn quần áo với ngoại hình, có thể dễ dàng nhận ra ai là cư dân của thành Huyền Vũ, người nào là người ngoài.

Cô gái tai mèo đấy chính là đang muốn đi tìm Mễ Nặc, hôm nay, thành Huyền Vũ đã đến thành Sơn, dự định sẽ cùng em gái xuống phố đi chơi xung quanh một chút.

Mễ Á chăm chú quan sát một lúc, sau đó phát hiện ra rằng người trước mặt cô đang đi về phía khu Trung Ương.

- Nếu như tiến vào khu Trung Ương, những người này không có chuyện gì...

Cô lắc lắc đôi tai mèo, đôi mắt đỏ rực nhìn bọn đạo tặc đi về phía Trung Ương.

Theo ý kiến của cô ấy, khu Trung Ương là nơi được bảo vệ nghiêm ngặt nhất, và những người mạnh nhất trong thành Huyền Vũ sống ở đó, còn có thể xảy ra sai sót gì nữa?

Cô cũng không có nghĩ nhiều, đạp xe lên đi đến khu Trung Ương.

- Đó là cái gì?

Hoa La khóe mắt liếc qua thấy được cô gái tai mèo, đối với việc cô cưỡi xe đạp cảm thấy hiếu kì.

- Đó là xe đạp, ở Phủ Thành Chủ chắc có.

Âm thanh của Vũ Mộng nhẹ nhàng nói.

- Thật thú vị.

Ánh mắt của Hoa La lóe lên.

Cuồng Phong Tử vỗ ngực nói:

- Ta sẽ tìm cho ngươi một cái.

- Ừ.

Hoa La hài lòng gật đầu.

Ngay sau đó, họ đã nhìn thấy cánh cổng ở khu Trung Ương từ xa.

- Đi vào từ cửa chính sao?

Một tên đạo tặc trầm giọng hỏi.

Vũ Mộng nhìn về phía Hoa La, trầm giọng nói:

- Đại nhân Hoa La, ta cũng muốn mới ngươi dùng năng lực thêm lần nữa.

- Được.

Hoa La xoay người rời đi, vòng về phía bên kia khu Trung Ương.

Cô ta vươn tay bám vào hàng rào đất cao, dùng khả năng, phát huy năng lực để trên tường sinh trưởng ra từng cây cọc gỗ, để cho người khác có thể mượn lực vượt qua tường vây.

Bọn đạo tặc lần lượt giẫm lên những chiếc cọc gỗ để trèo qua hàng rào sau đó đã vào được Trung Ương.

Bước lên...

Mọi người lần lượt rơi xuống đất, cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện bản thân bọn họ đang ở giữa một bụi cây.

- Ha...

Đám người Vũ Mộng thở phải nhẹ nhõm.

- Không có người.

Tinh thần của Vũ Điền hứng khởi.

Sau đó Vũ Mộng mỉm cười rồi nói:

- Tách nhau ra hành động đi, có thể nhận được bao nhiêu thứ tùy thuộc vào khả năng tương ứng của bọn họ.

- Ừm.

Hoa La nhếch miệng nở nụ cười, điều này cũng giống như nguyện vọng của cô ta.

Cô ta luôn cảm thấy những người trước mặt này thật rườm rà, làm ảnh hưởng đến hành động của cô ta và Cuồng Phong Tử.

- Tốt nhất là nên rời đi trước khi Thành chủ thành Huyền Vũ trở về.

Vũ Mộng thản nhiên nhắc nhở, rồi cùng anh trai hướng về phía bên trái rời đi.

- Ta đi lên xem một chút.

Cam Na nhìn về phía bên kia, mang theo bên người một hạ thủ đạo tặc hướng tới tầng 2 của Trung Ương.

- Chúng ta cũng đi thôi, đồ tốt nhất định phải ở trên tầng cao nhất.

Cuồng Phong Tử nắm lấy tay của vợ mình.

- Ừ, đuổi theo đi.

Hoa La xua tay, dẫn theo thuộc hạ đuổi theo sau Cam Na.

- Lão đại, chúng ta cũng đuổi kịp chứ?

Một tên đạo tặc nhìn về phía Dư Tương gấp gáp hỏi.

Dư Tương nhe răng cười nói:

- Đương nhiên, mục tiêu của chúng ta là cây thánh.

- Đưa hết cho ta, nếu thấy đồ ngon thì cất đi.

Hắn phất tay ra lệnh.

- Haha, lão đại tốt nhất.

- Lần này sẽ là một món thật lớn.

Những tên đạo tặc cười lớn sau đó sải bước đuổi theo.

Ở phía bên kia, cô gái tai mèo cũng đã lên đến tầng tám của khu Trung Ương, cũng đã tìm thấy Mễ Nặc.

- Mễ Nặc, chúng ta đi dạo xung quanh Thành Sơn đi.

Mễ Á nhẹ giọng nói.

Mễ Nặc ngồi xuống cùng với chị gái, vẻ mặt buồn bã nói:

- Chị ơi, thành Sơn không đi được nữa.

- Tại sao?

Mễ Á nghi ngờ hỏi.

- Thành Sơn bắt đầu xuất hiện Hư Quỷ, đều đã khiến người dân xung quanh đều chết hết.

Mễ Nặc suy nghĩ nói.

Cô không yên lòng mà lo lắng cho Mục Lương.

Con ngươi đỏ rực của Mễ Á đột nhiên co rút lại, cô kinh ngạc thốt lên:

- Thành Sơn như thế mà lại xuất hiên Hư Quỷ!!

Mễ Nặc dựa đầu vào vai em gái, thở dài:

- Đúng vậy, Mục Lương và Thấm Lan đã đưa Thành Phòng Quân đến giúp nơi đó dọn sạch Hư Qủy rồi.

- Có còn nhiều Hư Quỷ không?

Mễ Á vội vàng hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận