Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2125: Tăng Cao Sản Xuất Kẹo



Mục Lương bình thản nói:

- Ừm, đi xem nơi khác thôi.

- Vâng, mời bệ hạ sang bên này.

Người quản lý đi trước dẫn đường.

Hai người băng qua một con đường, đi tới khu gia công thành phẩm số hai.

Người quản lý giới thiệu:

- Bệ hạ, nơi này là khu vực làm kẹo gậy.

- Ừm.

Mục Lương ngước mắt nhìn lên, các công nhân nơi này cũng mặc quần áo lao động đồng bộ và ngồi thành từng dãy dài, trên bàn điều khiển lưu ly trước mặt là từng thùng nước đường đầy ắp.

Nước đường bị nhuộm thành màu trắng và màu đỏ, đây là màu chủ đạo của kẹo gậy, thành phẩm sẽ giống như là một cây gậy với hai màu trắng đỏ xoắn vào nhau.

Kẹo gậy thành phẩm có kích thước khác nhau, căn cứ vào phẩm chất và kích cỡ thì tổng cộng chia làm bốn quy cách.

Mục Lương cầm lấy một cây kẹo gậy thành phẩm, nhỏ giọng lầm bầm:

- Thế giới này chắc không có ông già Noel nhỉ?

- Bệ hạ, ngài vừa nói gì vậy?

Người quản lý thính tai nghe được một câu.

- Không có việc gì.

Mục Lương nhàn nhạt đáp.

Anh bẻ một mẩu kẹo gậy rồi cho vào trong miệng, mùi vị tương tự kẹo cứng, là vị của đường cát trắng.

- Nên mở rộng thêm nhiều loại mùi vị khác nhau.

Mục Lương dặn dò.

- Bệ hạ, hiện tại nhà xưởng vẫn đang mở rộng.

Người quản lý vội vàng trả lời.

- Nhưng vẫn phải khống chế chất lượng thành phẩm cho tốt.

Mục Lương liếc người quản lý một cái.

Người quản lý gật đầu:

- Vâng.

Anh phủi tay, hỏi:

- Một ngày có thể sản xuất bao nhiêu cân kẹo gậy?

- Bẩm bệ hạ, hiện nay một ngày có thể sản xuất một ngàn cân kẹo gậy.

Người quản lý hồi đáp.

- Một ngàn cân quá ít, cần phải gia tăng sản lượng, không bao lâu nữa sẽ có rất nhiều đơn đặt hàng đưa tới đây.

Mục Lương nghiêm túc nói.

Khi các loại kẹo mới của vương quốc Huyền Vũ bị các quý tộc và phú thương biết được, tất nhiên là bọn họ sẽ ồ ạt đặt hàng.

- Ta hiểu được, xin bệ hạ hãy yên tâm.

Người quản lý chấn động tinh thần.

- Những loại kẹo khác cũng phải gia tăng sản lượng, đặc biệt là kẹo cứng nhiều màu.

Mục Lương tiếp tục phân phó.

Kẹo cứng nhiều màu rất đẹp mắt, chúng được chứa đựng ở bên trong hộp lưu ly giống như là tác phẩm nghệ thuật, đám người vương thất quý tộc kia chắc chắn sẽ rất thích.

- Ta sẽ sắp xếp xong xuôi trong hôm nay.

Người quản lý lại đáp lời lần nữa.

- Ừm, còn những loại kẹo khác thì sao?

Anh ngước mắt hỏi.

Người quản lý chỉ vào một lối đi khác, cung kính hỏi:

- Mỗi loại đều ở trong khu gia công thành phẩm khác nhau, bệ hạ có muốn đến xem không?

- Dẫn đường đi.

Mục Lương nhẹ nhàng gật đầu.

- Vâng.

Người quản lý tiếp tục đi trước dẫn đường, lần này hai người đang đi đến khu gia công kẹo que.

Nhân viên ở khu gia công kẹo que chiếm số lượng nhiều nhất, trên đài điều khiển bày các loại nước đường với màu sắc khác nhau.

Kẹo que bình thường nhất là một quả cầu gắn thêm một que gỗ nhỏ, sau lại nhà xưởng bắt đầu sản xuất kẹo que một màu hình đĩa tròn.

Sau khi có thuốc nhuộm màu thực phẩm thì Xưởng Đường lại bắt đầu sản xuất kẹo que xoắn ốc đủ màu (lollipop), mỗi que đều lớn chừng nắm tay, chỉ nhìn thôi đã cảm thấy ăn ngon rồi.

Trừ cái đó ra thì kẹo que còn có hình vuông, ngôi sao năm cánh, hình tam giác và đủ loại hình dạng khác.

Không những thế, mỗi loại kẹo que còn có màu sắc và mùi vị khác nhau, nếu như phân loại tỉ mỉ thì kẹo que đã có hơn một trăm chủng loại.

Mục Lương đi dạo trong Xưởng Đường hơn một giờ đồng hồ, tham quan hết hơn phân nửa nhà xưởng, sau khi xác định không có vấn đề lớn thì mới gật đầu rời đi.

Người quản lý cung kính hành lễ, cao giọng nói:

- Cung tiễn bệ hạ.

Khi bóng dáng của Mục Lương biến mất thì hắn mới hoàn toàn thở phào một hơi, trong lòng may mắn bản thân ngày thường cẩn trọng và cần cù công tác, cho nên hắn không cần lo lắng bởi vì kiểm tra bất ngờ mà đánh mất phần công việc lương cao này.

……….

Sau khi Mục Lương rời đi Xưởng Đường, anh lựa chọn bay trở về khu Trung Ương.

- Vù vù vù ~~~ -

Gió thổi phớt qua mái tóc của anh, mang đến mùi hương thoang thoảng của Trà Thụ Sinh Mệnh.

Anh nhớ tới chuỗi buôn bán bây giờ của vương quốc Huyền Vũ, cảm thấy chủng loại thương phẩm vẫn còn hơi ít.

- Ăn, mặc, ở, đi lại, vui chơi..... Uống?

Đôi mắt của Mục Lương lóe lên tia sáng, trong lòng lại có ý tưởng mới.

Nếu nói về các hạng mục giải trí ở vương quốc Huyền Vũ, nổi danh nhất trong các thức uống chính là trà tinh thần và rượu, thứ nhì là các loại đồ uống lạnh và cà phê.

Bởi vì trong rượu chứa đựng cồn cho nên có thể lưu trữ thời gian dài, nhưng các loại thức uống khác như đồ uống lạnh và nước trái cây lại phải làm và uống ngay tại chỗ, thời gian sử dụng rất ngắn.

Ý tưởng của Mục Lương là chế tạo ra các loại đồ uống có hạn sử dụng lâu hơn, bổ khuyết cho nhược điểm này.

- Cần nghiên cứu ra một loại phương pháp bảo quản lâu hơn mới được.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên.

Bộ phận đồ uống có thể đi qua nhiệt độ cao để diệt virus, nhiệt độ thấp cũng có thể bảo quản từ một đến hai tháng, nhưng nếu muốn tồn trữ thời gian lâu hơn nữa thì phải dựa vào một ít thuốc đặc thù.

Việc buôn bán của Tiệm Đồ Uống Lạnh rất tốt, tính cực hạn cũng vô cùng lớn, nhưng hiện tại mọi người chỉ có thể uống được ở vương quốc Huyền Vũ, không cách nào mang đi giao dịch ở các vương quốc khác, kiếm thêm tinh thạch ma thú.

Nhưng nếu như chế tác đồ uống lạnh thành bình đồ uống, khi nào muốn uống chỉ cần cho thêm đá vào là được, lúc đó sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, bọn họ cũng có thể đem đi bán ở các vương quốc sâu trong đất liền, thuận tiện kéo lên lượng tiêu thụ tủ lạnh.

- Ý kiến hay.

Cơ thể của Mục Lương lóe lên rồi biến mất ở không trung, lúc xuất hiện lần nữa đã đi tới bên trong cung điện.

Sau khi hạ xuống, anh cất bước đi tới Sở Nghiên Cứu.

Nếu hỏi ai có thể nghiên cứu ra thuốc bảo quản thì người đầu tiên mà Mục Lương nghĩ tới chính là Vưu Phi Nhi, cô ấy có thiên phú về phương diện này.

Anh đẩy ra cửa phòng Sở Nghiên Cứu, Vưu Phi Nhi và Y Xà đang làm nghiên cứu nghe được động tĩnh nên đồng loạt quay đầu lại.

- Mục Lương!

Đôi mắt vàng kim của Vưu Phi Nhi sáng lên.

Ánh mắt của Y Xà lấp lóe, cung kính hành lễ:

- Quốc vương bệ hạ.

- Ừm, các ngươi đang làm gì đấy?

Mục Lương bình thản hỏi.

Vưu Phi Nhi giải thích:

- Chúng ta đang nghiên cứu làm sao để đề cao hiệu lực của bí dược chữa thương.

Mục Lương ôn hòa hỏi tiếp:

- Không phải là đang nghiên cứu được bí dược trị liệu Hư Quỷ Cảm Nhiễm sao?

Cô gái cột tóc hai chùm chỉ mới nghiên cứu ra được bí dược ức chế Cảm Nhiễm Hư Quỷ, còn chưa nghiên cứu ra được bí dược hoàn toàn thanh trừ cảm nhiễm.

Vưu Phi Nhi giải thích:

- Ta vẫn chưa nghĩ ra được gì mới về nghiên cứu bí dược, cho nên tạm thời đặt nó qua một bên.

- Ừ, từ từ rồi sẽ đến thôi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Vưu Phi Nhi gật đầu, hai đuôi ngựa lắc lư qua lại lúc ẩn lúc hiện, nàng thanh thúy hỏi:

- Mục Lương, ngươi đến đây có chuyện gì không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận