Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1664: Gà Ba Màu Hấp Muối

Khi Đức Đức Đa Nhĩ cắn bể bánh trôi, cũng ngạc nhiên thích thú với vị khoai lang ngọt ngào.

- Đúng là không tệ.

Hắn đồng ý gật đầu.

- Ừm, có thể mua chút mang về, mẹ ngươi sẽ thích.

Tề Nhĩ Nạp gật đầu nói.

- Không biết có bánh sống không, mua về rồi nấu, thì sẽ không bị hư.

Lăng Hương lẩm bẩm.

Ba người vùi đầu ăn ngấu nghiến, thậm chí còn ăn hết cả nước chè.

- Hay ăn thêm một chén nữa.

Lăng Hương chưa thỏa mãn nói.

Đức Đức Đa Nhĩ lắc đầu nói:

- Còn có những món khác. Nếu không đủ ăn thì mới gọi thêm.

- Được rồi.

Lăng Hương buông bát, đôi mắt trông mong thức ăn phía sau.

Mười phút sau, các món ăn tiếp theo được dọn ra, mùi thơm bốc lên nghi ngút khiến mắt ba người đều sáng lên.

- Gà ba màu hấp muối cần chờ thêm một lát.

Nhân viên phục vụ để lại một câu nói rồi rời đi.

………….

- Ngon, thật sự rất là ngon.

Lăng Hương phồng miệng lên, khay ở trước mặt đã trống không.

Tề Nhĩ Nạp nhếch mép lên:

- Chậm một chút, không có ai giành với ngươi.

- Đã đủ chậm rồi.

Lăng Hương chớp chớp đôi mắt xinh đẹp.

- Không có dáng vẻ mà Công chúa nên có.

Đức Đức Đa Nhi dạy dỗ.

Lăng Hương trừng mắt qua nhìn anh trai, tức giận nói:

- Anh, ngươi cũng không tốt hơn ta bao nhiêu, khóe miệng còn có cả lá kia kìa.

- Có sao?

Khuôn mặt của Đức Đức Đa Nhĩ đỏ lên, dùng bàn tay lau đi khóe miệng, quả nhiên có dính một miếng rau.

-....

Tề Nhĩ Nạp bất lực lắc đầu.

Đạp đạp đạp~~~

Nhân viên phục vụ lại đi đến, đặt một chiếc nồi Lưu Ly ở trên bàn, sau đó mở nắp nồi lên, để lộ ra những hạt muối vàng ở bên trong.

- Nhiều muối như thế, sẽ mặn lắm đó.

Lăng Hương mím môi, cảm thấy miệng đã co rút rồi.

- Sẽ không đâu.

Nữ nhân viên cười nói.

Cô đẩy muối ăn ra bên ngoài, để lộ ra lá sen ở phía dưới, lại cẩn thận lấy mấy lá sen hơi vàng lên, lộ ra con gà ba màu vàng tươi.

Mùi thơm nồng nặc bắt đầu tỏa ra, khiến cho người khác không ngừng chảy nước miếng.

- Thơm quá đi~~~

Lăng Hương liên tục nuốt nước miếng.

- Có thể ăn rồi.

Mắt của nhân viên phục vụ lộ ra ý cười, xoay người rời khỏi.

Lăng Hương không nhịn được, vươn đũa ra gắp lấy miếng thịt gà, chỉ kéo ra một miếng nhỏ.

Hô hô hô~~~

Lần này, cô thông minh hơn rồi, mở miệng lớn ra trước, đợi nhiệt độ của thịt gà hạ xuống rồi mới bỏ vào trong miệng. Miếng thịt gà vào miệng trơn mềm, không hề bị ngấy một chút nào, mùi vị đậm đà thơm ngon.

- Hô hô, cha, món Gà Ba Màu hấp muối này thực sự rất ngon!

Ánh mắt của Lăng Hương lóe lên ánh sáng, hưng phấn giống như một đứa trẻ.

- Ta nếm thử xem.

Đức Đức Đa Nhĩ trực tiếp bắt đầu, chịu đựng độ nóng mà gắp lấy một cái đùi gà.

- Đưa cho ta.

Tề Nhĩ Nạp nghiêm mặt nói.

-.... Được thôi.

Đức Đức Đa Nhĩ đặt miếng đùi gà vừa lấy ra được vào trong bát của cha hắn.

Tề Nhĩ Nạp thỏa mãn gật đầu, bắt đầu cầm chiếc đùi gà lên, mở miệng lớn cái một phát, thịt gà ba màu thơm ngon khiến cho tinh thần của hắn phấn chấn động lên, giống như phát hiện Đại lục mới vậy.

- Ngon quá đi, làm sao có thể ngon như thế được chứ?

Hắn ngạc nhiên lên tiếng.

- Một ngàn đồng này tiêu đáng lắm.

Đức Đức Đa Nhĩ đồng ý nói.

- Chỉ là một con hình như ăn không đủ...

Lăng Hương miệng đang ăn một chiếc cánh gà, khóe miệng tràn đầy chất béo.

- Vậy thì thêm một con nữa.

Tề Nhĩ Nạp có khí chất vung tay lên.

- Người đâu, thêm một con Gà Ba Màu hấp muối nữa.

Lăng Hương hưng phấn vẫy tay nói.

Nhân viên phục vụ nghe thấy vậy thì nhanh chóng đi đến, cười tủm tỉm chốt đơn, lấy đi một ngàn đồng Huyền Vũ. Đợi đến lúc ba người rời khỏi Mỹ Thực Lâu, thì đã là một tiếng sau.

- Nấc~~~

Lăng Hương ợ lên một tiếng, trên khuôn mặt tươi cười tràn đầy vẻ hài lòng, nghiêng đầu tiếc nuối nói:

- Cha, trở về Vương Cung, thì sẽ ăn không được món Gà Ba Màu hấp muối ngon như thế nữa.

Tề Nhĩ Nạp phất phất tay nói:

- Chuyện này không phải là vấn đề, đợi sau khi định được hợp tác với thành Huyền Vũ, có thể thỉnh cầu xin Hồ Tiên cách làm món Gà ba màu hấp muối, quay về cho đầu bếp làm.

Bây giờ, hắn phải đi tìm Hồ Tiên, tiến hành tham khảo xe lửa và các vấn đề giao dịch hàng hóa khác, sau đó xác định mức giao dịch.

Dự định ban đầu là hôm nay nói xong chuyện hợp tác, buổi chiều sẽ rời khỏi thành Huyền Vũ, đi vòng vèo quay về vương quốc Tây Hoa.

- Quá tốt rồi.

Lăng Hương nhất thời vui mừng ra mặt.

Ba người đi về hướng Trân Bảo Lâu, sau khi tỏ ý với nhân viên công tác, nhân viên công tác liền đi về phía Hồ Tiên để bẩm báo. Không qua bao lâu, nhân viên từ trên lầu đi xuống, cung kính nói:

- Đại nhân Hồ Tiên mời các vị lên trên.

- Được.

Tề Nhĩ Nạp gật đầu tỏ ý, đi theo nhân viên công tác lên tầng ba của Trân Bảo Lâu.

Cộc cộc cộc~~~

Nhân viên công tác gõ cửa phòng làm việc của Hồ Tiên:

- Đại nhân, Tề Nhĩ Nạp các hạ đến rồi.

- Vào đi.

Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Hồ Tiên truyền đến.

Cọt kẹt~~~

Nhân viên công tác nghe thấy vậy thì đẩy cửa phòng ra, nghiêng người để cho ba người Tề Nhĩ Nạp đi vào, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.

Bên trong phòng làm việc, Hồ Tiên đứng lên ở sau bàn làm việc, khuôn mặt mỉm cười tỏ ý nói:

- Tề Nhĩ Nạp các hạ, xin mời ngồi.

- Được.

Tề Nhĩ Nạp ngồi đối diện với Hồ Tiên, Lăng Hương và Đức Đức Đa Nhĩ thì ngồi ở phía sau hắn, không nhịn được mà đánh giá cô gái đuôi cáo.

- Là đến để bàn chuyện hợp tác sao?

Hồ Tiên mỉm cười hỏi. Tề Nhĩ Nạp gật đầu một cái:

- Đúng vậy.

- Giá cả xe lửa sẽ không thay đổi, hơn nữa trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào giao hàng, ít nhất phải đợi nửa năm.

Hồ Tiên giơ một ngón tay ra quơ quơ.

- Được, ta có thể đợi.

Tề Nhĩ Nạp không chút do dự mà gật đầu.

- Vậy thì trước tiên hay giao tiền cọc nhỉ.

Khóe môi của Hồ Tiên khẽ cong lên, chuyện này so với hợp tác, khoảng cách mục tiêu mà Mục Lương nói càng gần hơn một bước rồi.

Tề Nhĩ Nạp nghiêng đầu tỏ ý.

Đức Đức Đa Nhĩ đi lên phía trước, đặt một túi da thú ở trước mặt của Hồ Tiên.

Hồ Tiên mở túi da thú ra, quét mắt qua tinh thạch ma thú ở bên trong, trong lòng đã nắm chắc, mười viên tinh thạch ma thú cấp bảy.

- Giao dịch vui vẻ.

Tay cô đảo qua, túi da thú biến mất ở trước mặt của ba người.

Con ngươi của Tề Nhĩ Nạp co rút lại, ngạc nhiên nói:

- Các hạ có vật phẩm chứa ma cụ?

Hồ Tiên cười cười, lắc đầu không nói lời nào.

- Mạo phạm rồi.

Ánh mắt Tề Nhĩ Nạp lộ vẻ tiếc nuối, trong lòng thở dài.

Hắn lấy lại bình tĩnh, lấy ra một tờ giấy từ trong tay áo, đưa cho cô gái đuôi cáo:

- Còn có những hàng hóa khác, đây là danh sách mà ta muốn.

Hồ Tiên nhận lấy danh sách, nhìn từ đầu đến cuối, trong lòng đã tính ra một con số.

Cô chậm rãi gật đầu, tiếng nói lạnh lùng:

- Được, giao tiền hàng đặt cọc trước, năm triệu đồng Huyền Vũ.

Tề Nhĩ Nạp trầm mặc một hồi, mới gật đầu nói:

- Được, đợi sau khi quay về, Đức Đức Nhĩ Nạp sẽ mang tiền đặt cọc đến đây.

Tinh thạch ma thú ở trên người hắn đã xài hết, tiền đặt cọc phải quay về Vương Cung lấy mới có.

Bạn cần đăng nhập để bình luận