Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2067: Diễn Tập Không Quân



Hồ Tiên nói không phách lối không siểm nịnh:

- Các hạ có thể lựa chọn ngồi xe thú đi Chủ Thành hoặc đợi ngày mai đi xe lửa.

- Vẫn là đợi ngày đi mai xe lửa thôi.

Hồng Lập bĩu môi.

Mới thăm dò một chút mà đã thấy được thái độ cứng rắn của thành Huyền Vũ rồi.

Nhân viên công tác đã nói với hắn về tốc độ của xe thú, phải mất hai ngày mới có thể đến Chủ Thành, hơn nữa còn không thoải mái bằng xe lửa.

Hồ Tiên nhìn về phía nhân viên phục vụ, dặn dò:

- Đưa bọn họ đến Trung tâm Huyền Vũ, an bài chỗ ngồi trên xe lửa vào sáng sớm ngày mai.

- Vâng.

Nam nhân viên cung kính hành lễ.

Hồ Tiên nhìn về phía Hồng Lập, nhàn nhạt nói:

- Nếu như các hạ còn chỗ nào bất mãn thì có thể nói với ta.

- Không có, ta rất hài lòng an bài này.

Hồng Lập nhếch môi cười, nhìn chằm chằm cô gái đuôi hồ ly với ánh mắt sáng quắc.

- Người nhìn chằm chằm người khác như vậy là rất thất lễ.

Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên híp lại.

Đáy mắt của Hồng Lập hiện lên vẻ kinh ngạc, hào phóng thừa nhận sai lầm:

- Xin lỗi, là lỗi của ta.

Hắn vốn dĩ là người cẩn thận, khi chưa hiểu rõ ràng tình huống của thành Huyền Vũ thì sẽ không tùy tiện đắc tội người nơi này, huống chi hắn còn nhìn không thấu người phụ nữ trước mắt.

Hồ Tiên nâng đuôi hồ ly che khuất nửa gương mặt, bỗng nhiên hờ hững nói:

- Đường xá mệt nhọc, mong các hạ nghỉ ngơi thật tốt.

- Ừ, cảm ơn!

Hồng Lập nhếch miệng cười rồi đi theo nhân viên phục vụ ra khỏi trạm xe lửa.

Vệ Ấu Lan lạnh nhạt nói:

- Hồ Tiên đại nhân đừng nóng giận, thành chủ đại nhân sẽ dạy dỗ hắn.

- Đừng nói cho hắn, mấy ngày nay hắn đã quá bận rộn rồi.

Hồ Tiên liếc nhìn tiểu hầu gái.

- Nhưng...

Vệ Ấu Lan há miệng muốn nói gì đó.

Hồ Tiên hờ hững nói:

- Chính ta có thể giải quyết loại người như thế!

………

Căn cứ Không Quân bên trên Thiên Cức Quan.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ hai tay chống nạnh, đang tiến hành phát biểu với các binh sĩ Không Quân.

Trước mặt hai người là năm nghìn binh sĩ đứng nghiêm, bên cạnh mỗi tên lính đều có một con Ong Thợ cấp 5, đây là tọa kỵ của bọn họ.

Hi Bối Kỳ nghiêm túc nói:

- Hai ngày sau chính là đại điển lập quốc, lần này màn trình diễn trên không trung phải được hoàn thành một cách hoàn mỹ, không thể khiến thành chủ đại nhân và vương quốc Huyền Vũ mất mặt.

Khi diễn ra đại điển lập quốc, Không Quân sẽ có một màn biểu diễn trên bầu trời, một là dùng thứ này để hoan nghênh khách đến thăm.

Hai là vì trình diễn lực lượng của vương quốc Huyền Vũ, khiến kẻ địch trong tối ngoài sáng phải lo sợ, cũng để cho những người có tâm tư không thuần kiêng kỵ, bỏ đi ý niệm không nên có.

- Rõ!

Nhóm binh lính Không Quân đồng thanh hô lớn.

Bọn họ đã biết thành Huyền Vũ sắp thành lập vương quốc, trong lòng tràn đầy kích động và kiêu ngạo, ở đây không ít người nhìn thấy thành Huyền Vũ phát triển từ nhỏ đến lớn, cho nên khi nghe được tin thành Huyền Vũ sắp kiến quốc thì trong thâm tâm tràn đầy cảm giác tự hào.

Nguyệt Phi Nhan nghiêm túc hỏi:

- Mọi người đã nhớ kỹ hình ảnh lúc bay chưa?

- Nhớ kỹ!

Nhóm binh lính Không Quân lại đồng thanh hô lớn lần thứ hai.

Nguyệt Phi Nhan vỗ tay nói:

- Rất tốt, cho các ngươi năm phút chuẩn bị, bắt đầu lần tập luyện thứ nhất của ngày hôm nay.

- Vâng.

Binh sĩ Không Quân đồng loạt giơ tay nghiêm chào.

- Bắt đầu chuẩn bị.

Nguyệt Phi Nhan vung tay lên.

- Cộp cộp cộp ~

Cô gái tóc đỏ vừa dứt lời thì nhóm binh lính bắt đầu kiểm tra trang bị trên người và trạng thái Ong Thợ ở bên cạnh, sau đó là điều chỉnh độ căng chùng của Yên Bay.

Bước cuối cùng, kiểm tra dù nhảy sau lưng, khi gặp phải nguy hiểm thì đó chính là thứ có thể cứu mạng, không thể đối đãi qua loa được.

Năm phút trôi qua nhanh chóng, Nguyệt Phi Nhan ra lệnh tập hợp.

- Cộp cộp cộp ~~~

Binh sĩ Không Quân nhanh chóng xếp thành hàng, chờ đợi chỉ thị tiếp theo.

Hi Bối Kỳ vừa mới mở miệng định ra lệnh thì bên cạnh đột nhiên xuất hiện một bóng người.

- Mục Lương!

Hi Bối Kỳ giật mình khẽ thốt lên.

Mục Lương bình thản hỏi:

- Còn chưa bắt đầu tập luyện à?

- Chúng ta đang chuẩn bị bắt đầu đây.

Hi Bối Kỳ giải thích.

Nguyệt Phi Nhan ngây thơ hỏi:

- Mục Lương, sao ngươi lại tới đây?

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Ta tới xem nơi này cần trợ giúp gì không?

Còn có ba ngày nữa là tới đại điển lập quốc, nếu như màn trình diễn trên không của binh lính Không Quân còn chưa được hoàn mỹ thì hắn sẽ phân phó Ong Chúa khống chế Ong Thợ, dựa vào Ong Chúa để hoàn thành biểu diễn phi hành.

Nguyệt Phi Nhan khoát tay nói:

- Loại chuyện nhỏ nhặt này nào cần ngươi ra tay chứ, cứ giao cho chúng ta là tốt rồi.

- Cái đó thì phải xem các ngươi có thể thuận lợi hoàn thành hay không?

Mục Lương ôn hòa nói.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ liếc nhau, hai đôi mắt hiện lên một tia kiên định, đồng thanh nói:

- Có thể!

Các cô là đội trưởng Không Quân, nếu như ngay cả một màn biểu diễn phi hành cũng không thể làm được thì tốt nhất là tự nhận lỗi từ chức cho rồi.

- Vậy bắt đầu đi.

Khóe môi của Mục Lương cong lên.

- Vâng.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ giơ tay nghiêm chào, xoay người lại hạ đạt mệnh lệnh cất cánh đối với năm nghìn binh sĩ Không Quân trước mặt.

Nhóm binh lính Không Quân thu được mệnh lệnh, chỉnh tề xoay người ngồi lên Ong Thợ, chuyện thứ nhất chính là cài chắc dây an toàn, sau đó nắm tay lái của Yên Bay.

- Ông ~~~

Ngay sau đó, bầy Ong Thợ rung cánh, chở binh sĩ Không Quân vọt lên phía trên cao.

Năm nghìn Ong Thợ và nhóm binh lính Không Quân xếp thành hình vuông ở trên không trung, an tĩnh chờ đợi cái gì đó.

- Phát quốc ca.

Nguyệt Phi Nhan hô một tiếng.

Chẳng mấy chốc, không trung vang lên quốc ca của vương quốc Huyền Vũ, đây là bài hát mà Mục Lương biên soạn.

Khúc nhạc dạo vang lên, nhóm binh lính Không Quân bắt đầu di động dựa theo hình ảnh phi hành đã được nói trước đó, phối hợp với nhịp điệu của quốc ca tuy là động tác không tính là chỉnh tề nhưng cũng là ra dáng ra hình.

Biểu diễn phi hành được định chế dựa theo quốc ca, nhóm binh lính Không Quân chỉ cần nghe được ca từ thì sẽ biết sau đó phải làm động tác gì.

Mục Lương ngẩng đầu nhìn lên, nhóm binh lính Không Quân điều khiển Ong Thợ, đầu tiên là hợp thành một cái hình lập phương, theo ca từ biến hóa thì lại hợp thành hình cầu.

- Chậc, động tác hơi chậm rồi.

Nguyệt Phi Nhan hai tay chống nạnh, lộ ra vẻ mặt khó chịu.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói:

- Đây mới chỉ là lần tập luyện thứ nhất thôi, tập thêm vài lần nữa thì tốt rồi.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu nói:

- Thời gian không nhiều lắm, hai ngày này phải luyện tập nhiều một chút mới được.

Cô quay đầu hỏi:

- Mục Lương, ngươi cảm thấy thế nào?

- Hiện tại thì coi như là không tệ.

Mục Lương quan sát một lúc rồi bình luận.

- Tập luyện thêm vài lần thì sẽ tốt hơn, yên tâm, chúng ta sẽ không để cho ngươi phải thất vọng đâu!

Nguyệt Phi Nhan nghiêm mặt nhìn về phía anh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận