Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 912: Đàn Cua Quỷ Xanh Tấn Công Thành Bắc Hải



Thuyền gỗ chậm rãi tới gần thành Bắc Hải, nhưng càng tới gần thì sóng nước lại càng lớn.

Ở cổng thành thành Bắc Hải, thủ vệ mặc khôi giáp đưa tay lên ngăn cản sóng nước đang cuồn cuộn tiến tới gần.

Trên miệng thủ vệ thì lớn tiếng mắng chửi, nhưng từ vẻ mặt của bọn họ có thể nhìn ra được, bọn họ đã quen với tình huống này rồi. Mặc dù tường thành được xây cách xa mặt nước tầm mười mét, nhưng vẫn bị sóng đánh lan tới. Những tảng đá nhỏ hơn được chất đống trên những tảng đá dốc tạo thành cảng chìm cho tàu bè vào neo đậu.

Lúc này, các thuyền gỗ đang đậu tại đây đều bị sóng nước dâng cao làm cho va chạm vào nhau, những thuyền gỗ nhỏ hơn đã bị vỡ tan tành tại chỗ.

Sắc mặt thủ vệ vẫn ung dung, hắn làm như không thấy một màn này. Cũng bởi vì tình huống này, cứ vài ngày bọn họ lại gặp một lần, nên chẳng còn chút ngạc nhiên gì nữa.

Đạp đạp đạp „..

Tiếng bước chân truyền đến, một người đàn ông trung niên mặc khôi giáp màu xanh từ trong thành đi ra.

Hắn là Đại thống lĩnh của Thành Bắc Hải, cao thủ cấp 7 trung cấp, phụ trách bảo vệ sự an toàn cho thành phố.

Khuôn mặt của Lý Phúc vẫn bình tĩnh, hắn lên tiếng khiển trách mấy người thủ vệ:

- Chú ý một chút cho ta. Tình trạng này rất có thể là do Cua Quỷ Xanh đang muốn xông tới.

- Vâng!

Thủ vệ phản xạ có điều kiện đứng thẳng người lên, nắm chặt trường mâu không biết chế tạo từ loại tài liệu hung thú nào trong tay. Lý Phúc đứng ở cửa thành, đôi mắt sâu thẳm của hắn đang nhìn chăm chú vào mặt nước.

Mỗi lần trước khi Cua Quỷ Xanh chuẩn bị tấn công thành, mặt nước thường phát sinh biến hoá như thế này.

Nhưng xác suất của chuyện đó cũng chỉ là có năm mươi phần trăm, mặt nước cuộn sóng cũng không nhất định là Cua Quỷ Xanh muốn công thành, cũng có thể do những con hung thú khổng lồ quẫy mình.

Rầm rầm ~

Thuyền gỗ chậm rãi tới gần cảng, sáu người trên thuyền thầm thở phào nhẹ nhõm.

- Thuyền trưởng, chúng ta đã an toàn cập bến.

Nhóm thuyền viên người nào người nấy đều nhẹ nhõm thở phào một tiếng.

- Các ngươi chờ ở đây, ta đi tìm người đến giao dịch.

Thuyền trưởng trầm giọng nói.

- Vâng.

Năm thuyền viên vui cười trả lời.

Thuyền trưởng nhảy xuống thuyền gỗ, hắn đạp lên tảng đá ướt sũng đi về phía cửa thành. Mùi vị của nước mặn xộc vào mũi hắn…

- Địa phương quỷ quái này, mỗi lần ta đến đều dậy sóng.

Hắn cố gắng thúc đẩy yết hầu, ói ra một cục đàm trên mặt đất, vừa bước tới trước vừa lẩm bẩm chửi rủa.

Lý Phúc cau mày, nhìn chăm chú vào người đang tới, trên mặt hắn tràn ngập khó chịu.

Thuyền trưởng lớn tiếng hô:

- Ta chuyển đến đây một thuyền nước ngọt, ai muốn giao dịch?

Sau khi Lý Phúc nghe thấy những lời thuyền trưởng nói, sắc mặt hắn dịu đi một chút, nước ngọt chính là tài nguyên khan hiếm, không nên vì một cục đàm mà gây chuyện với đối phương.

Bởi vì sóng nước ở đây quanh năm đều cuộn trào mãnh liệt, những người quen thuộc với thành Bắc Hải đều biết, lần rung động này có thể là điềm báo Cua Quỷ Xanh sắp công thành, cho nên tất cả bọn họ đều trốn cả vào trong thành rồi.

Lúc này, ở ngoài thành, chỉ có thủ vệ cùng số ít những người không sợ chết mà thôi.

- Có bao nhiêu nước ngọt?

Lý Phúc cất bước đi về phía người đàn ông đó…

Thuyền trưởng khàn khàn giọng đáp lại:

- Dựa theo giá cả thành Bắc Hải các ngươi giao dịch cùng bên ngoài, chỗ nước ngọt này ít nhất có thể đổi được ba bộ khôi giáp Cua Quỷ Xanh.

Đôi mắt Lý Phúc sáng lên, nếu muốn đổi ba bộ khôi giáp chế tạo từ Cua Quỷ Xanh, vậy lượng nước ngọt người này mang tới chắc chắn đủ cho hàng trăm người sử dụng trong năm ngày.

Hắn vội vàng phất tay nói:

- Mang ta đi nhìn.

- Đi theo ta.

Thuyền trưởng cũng không do dự. Hai người xoay người đi về hướng thuyền gỗ.

Lúc này, sóng biển càng lúc càng lớn, nước mặn cuộn trào lên tới độ cao năm mét, cứ thế tiến về phía cảng.

Lý Phúc phản xạ có điều kiện lập tức lùi lại phía sau, bằng kinh nghiệm lâu năm của mình, hắn xông về phía cửa thành, tránh né sóng nước đang tràn tới. Thuyền trưởng thì không có biện pháp, khoảng cách giữa hắn và cửa thành quá xa.

Hắn chỉ có thể vội vàng ngồi xổm xuống, hai tay bám chặt vào khe đá, cố gắng chịu đựng nước mặn đang đánh tới.

Rầm rầm

Đợt sóng lớn đầu tiên đi qua, mấy chiếc tàu đậu ở cảng chìm đã bị hư hỏng, khiến chủ tàu bên trong cổng thành muốn khóc không ra nước mắt.

- Đáng chết, lại lãng phí không ít nước ngọt.

Trên thuyền gỗ, năm tên thuyền viên căm tức hô.

Để tới được đây, bọn họ đã trải qua bao nhiêu sóng gió, chỉ cần lãng phí một chút nước ngọt thôi, đều cũng khiến cho bọn họ tức giận không thôi.

Hô…

Thuyền trưởng đứng lên, cả người hắn ướt đẫm, bộ râu cũng dính cả vào cổ, vô cùng chật vật. Hắn quay đầu lại nhìn về phía thuyền gỗ, thân thuyền đang rung chuyển không chừng, nhưng vẫn chưa bị lật, hắn cảm thấy may mắn, thở phào nhẹ nhõm.

Ba ba phá ~~~

Thanh âm kỳ quái truyền đến, như thanh âm bọt nước bị vỡ. Sắc mặt Lý Phúc nghiêm túc lên, hắn nhìn chăm chú vào mặt nước vẫn đang dập dờn bồng bềnh.

Không bao lâu sau, một con sinh vật có hình thể trên dưới hai mét xuất hiện trên những khối đá lớn.

Hình dáng chúng nó tương tự với những con cua trên địa cầu, có tám đôi chân do ba khúc ghép lại với nhau, mũi chân thì sắc bén như trường mâu. Hai gọng kìm khổng lồ ở phía trước, liên tục mở ra khép lại, phát ra tiếng vang thanh thuý.

Cạch cạch cạch~~~

- Cua Quỷ Xanh!!

Thuyền trưởng kinh hô một tiếng! Sắc mặt hắn trở nên vô cùng ngưng trọng.

- Thuyền trưởng, thuyền gỗ của chúng ta sẽ bị phá hư.

Trên thuyền gỗ, thuyền viên đang kinh hoảng hô.

Cua Quỷ Xanh là một loại hung thú trên biển bình thường, thực lực mỗi con cũng không cao, phần lớn chúng đều ở cấp hai, cấp ba. Tuy rằng thực lực không cao, nhưng vỏ của Cua Quỷ Xanh cực kỳ cứng rắn, độ bền của chúng có thể so sánh với một ít linh khí cấp thấp. Hơn nữa Cua Quỷ Xanh là loại hung thú ưa thích sống quần cư, cho nên chỉ cần gặp được, đều làm cho người ta vô cùng đau đầu.

………….

Lý Phúc lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, thấp giọng mắng một câu:

- Lần này, Cua Quỷ Xanh lên bờ quá nhiều!

Cua Quỷ Xanh rậm rạp chằng chịt leo lên những tảng đá lớn, những chiếc càng to khép khép mở mở, lao nhanh về phía tường thành.

Số lượng Cua Quỷ Xanh vượt qua hai trăm con, chúng tấn công tường thành từ bốn phương tám hướng.

Lý Phúc vung trường mâu trong tay, lớn tiếng quát to:

- Tất cả giữ vững tinh thần, đánh lui bọn chúng, không thể để chúng nó tiến vào thành!

- Vâng.

Bọn thủ vệ dâng lên mười hai phần tinh thần, nắm chặt trường mâu trong tay, nghiêm túc nhìn chằm chằm Cua Quỷ Xanh chạy như bay tới.

Trên cảng, tên thuyền trưởng bốn mươi tuổi lộ ra sắc mặt âm trầm, không ngờ lần này lại xui xẻo như vậy, vừa vặn gặp phải Cua Quỷ Xanh công thành.

Hắn xoay người vội vàng chạy về phía thuyền gỗ, né tránh sự công kích của hai con Cua Quỷ Xanh.

Hắn nhặt những mảnh vụn của chiếc thuyền gỗ khác rồi đập về phía mấy chiếc càng to lớn của Cua Quỷ Xanh.

Phanh phanh!!

Mảnh gỗ vụn bay tán loạn, Cua Quỷ Xanh không hề hấn gì, thậm chí một chút dấu vết cũng không thể lưu lại trên càng của nó.

- Đưa đao cho ta.

Thuyền trưởng nhổ một bãi nước miếng, ngẩng đầu hô to một tiếng.

- Thuyền trưởng, tiếp lấy!

Trên thuyền gỗ, thuyền viên ném một cây đại đao xuống.

Thuyền trưởng tiến về phía trước hai bước, tiếp được đại đao, trở tay chém vào càng của Cua Quỷ Xanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận