Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2272: Hệ Thống Phòng Ngự Mới?

Tiểu Tử nói tiếp:

- Có rất nhiều người bị Hư Quỷ lây nhiễm, người của vương quốc Phong Hải hỏi chúng ta có bí dược trị liệu không, nếu có thì bọn hắn muốn mua một ít.

- Chuyện này phải hỏi bệ hạ thôi.

Ngải Lỵ Na phất tay.

- Vâng, ta đi báo với bệ hạ!

Tiểu Tử gật đầu, bước nhanh đi tới thư phòng.

Ngải Lỵ Na nhắc nhở:

- Mục Lương không có trong thư phòng đâu, ngài ấy đang ở phòng làm việc.

Cô mới vừa đi tìm Mục Lương, biết được anh còn ở phòng làm việc.

- A, bệ hạ còn chưa đi ra ngoài sao?

Tiểu Tử chợt dừng bước.

Hai ngày trước, Mục Lương ăn cơm xong đã lại trở về phòng làm việc, đến bây giờ còn chưa đi ra.

Ngải Lỵ Na vươn tay xoa đầu Tiểu Tử:

- Chưa đâu, ngươi biết rõ hơn ta mà.

- Hai ngày nay ta đều trực ở trong Phòng Liên Lạc nha.

Tiểu Tử lắc đầu bảo.

- A? Không phải là các ngươi thay phiên nhau trực sao?

Ngải Lỵ Na nghi ngờ hỏi.

Tiểu Tử giải thích:

- Diêu Nhi đi ăn sinh nhật với mẹ của mình rồi, ta giúp cô ấy trực thay một ngày.

- Ra là vậy.

Ngải Lỵ Na phất tay.

Tiểu Tử quay đầu nhìn về phía cửa phòng làm việc, suy nghĩ bây giờ có nên đi nói chuyện này cho bệ hạ biết hay không, làm vậy có tính là quấy rầy?

Ngải Lỵ Na nhận ra sự do dự của tiểu hầu gái, nói:

- Đợi đến tối rồi nói cũng không muộn, Hư Quỷ đã chết, không cần phải nóng vội.

- Vâng!

Tiểu Tử suy nghĩ một chút, cảm thấy lời nói của cô gái tóc hồng rất có lý.

- Ta đi làm việc tiếp đây.

Ngải Lỵ Na xoay người rời đi chính sảnh, phải trở về tầng sáu khu Trung Ương để tiếp tục huấn luyện.

Cô gái tóc hồng vừa rời đi thì Mục Lương bước ra phòng làm việc.

- Bệ hạ!

Đôi mắt đẹp của Tiểu Tử lập tức sáng lên.

- Có chuyện gì mà nhìn ngươi vui vẻ như vậy?

Mục Lương thuận miệng hỏi.

Tiểu Tử vội vàng thuật lại:

- Bệ hạ, vương quốc Phong Hải truyền tin tức trở về, nói là Hư Quỷ đã bị giải quyết...

- Giải quyết là tốt rồi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, tâm trạng khá hơn nhiều.

Tiểu Tử nhỏ giọng hỏi:

- Vậy bệ hạ có muốn bán bí dược trị liệu Cảm Nhiễm Hư Quỷ cho vương quốc Phong Hải không?

Mục Lương bình thản nói:

- Ừ, bảo bọn hắn đi tìm Hồ Tiên, cô ấy sẽ biết nên làm như thế nào.

- Vâng.

Tiểu Tử gật đầu thật mạnh.

Mục Lương chắp tay sau lưng rời đi, chuẩn bị đi thực nghiệm linh khí phòng ngự mới.

Anh vốn dĩ đang nghiên cứu ma pháp trận không gian trong dây chuyền, sau lại bởi vì chuyện ở thành Phi Điểu nên anh quyết định tập trung nghiên cứu hệ thống phòng ngự, hiện tại đã hoàn thành việc chế tạo linh khí phòng ngự mới, chỉ là còn chưa tiến hành thực nghiệm.

Mục Lương dừng bước, quay đầu lại nói:

- Đúng rồi, liên lạc nhóm Cầm Vũ, bảo các cô ấy trở về đi.

Khi Tân Tây trở lại vương quốc Huyền Vũ thì anh mới có thể xuất phát đi vương quốc Người Thú, xử lý chuyện kế tiếp.

- Vâng.

Tiểu Tử ngoan ngoãn gật đầu.

Mục Lương đi ra cung điện, cơ thể lóe lên rồi biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lần nữa đã tới Thiên Cức Quan.

- A, Mục Lương, sao ngươi lại tới đây?

Nguyệt Phi Nhan là người phát hiện Mục Lương đầu tiên.

Anh giải thích:

- Có chút việc, thuận tiện nhìn tình huống của căn cứ Không Quân.

- Ngươi yên tâm đi, căn cứ Không Quân vẫn luôn rất tốt.

Nguyệt Phi Nhan giơ tay vỗ ngực đảm bảo.

- Thật sao?

Mục Lương cười khẽ vài tiếng, chắp tay sau lưng đi về phía sân huấn luyện.

Nguyệt Phi Nhan thấy thế vội vàng đuổi theo, trong lòng cầu nguyện, hy vọng những binh sĩ Không Quân kia đang huấn luyện chăm chỉ, đừng để nàng bị mất mặt trước mặt Mục Lương.

Khi Mục Lương đi tới sân huấn luyện thì các binh sĩ Không Quân đang tiến hành huấn luyện phòng ngừa choáng váng.

Ở trong sân huấn luyện bày từng cái đĩa quay tròn, một binh sĩ Không Quân đứng lên trên, một binh sĩ khác chuyển động đĩa quay làm cho binh sĩ bị cố định ở phía trên xoay vòng.

Binh sĩ trên đĩa quay lúc thì ngẩng đầu lúc thì cúi xuống, một hồi quay sang bên phải rồi lại quay sang bên trái, nếu đổi thành người thường thì chỉ cần xoay vài vòng sẽ cảm thấy đầu váng mắt hoa, thậm chí là phun ra hết toàn bộ thức ăn trong ngày.

Binh sĩ Không Quân thường xuyên phải cưỡi Ong Thợ khi chấp hành nhiệm vụ, có đôi khi cần phi hành xoay tròn để tránh né công kích, cho nên mới gia tăng hạng mục huấn luyện này.

Nguyệt Phi Nhan chống nạnh, đắc ý nói:

- Thế nào hả Mục Lương? Có phải cảm thấy các binh sĩ huấn luyện rất nỗ lực không?

Mục Lương hơi nhướng mày, nhìn thấy không ít binh sĩ sau khi ngừng quay đều ngã quỵ xuống đất, khom lưng nôn mửa liên tục.

- Hì hì, xoay quá lâu thì ói là chuyện bình thường.

Nguyệt Phi Nhan ngượng ngùng giải thích, liếc nhìn những binh sĩ Không Quân đang nôn mửa kia, đại đa số đều là tân binh, trong lòng thầm chế định kế hoạch huấn luyện mới cho bọn hắn.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ta mới vừa đếm sơ qua, mỗi người phải xoay khoảng một trăm quay vòng, cái này hơi nhiều.

Trên chiến trường thật, đúng là có việc cưỡi Ong Thợ xoay ba trăm sáu mươi độ vài vòng, nhưng xoay tròn một trăm vòng liên tục gần như là chuyện không thể nào xảy ra.

- Vậy thì ta giảm bớt vài vòng, tám mươi được không?

Nguyệt Phi Nhan chớp mắt hỏi.

- Năm mươi vòng là đủ rồi.

Mục Lương bình tĩnh trả lời.

- Vâng

Nguyệt Phi Nhan gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Các binh sĩ Không Quân đang huấn luyện nghe vậy đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, mỗi lần bọn hắn tiến hành huấn luyện phòng ngừa choáng váng, sau khi kết thúc buổi tập đều không muốn ăn cơm.

Mục Lương đột nhiên nói:

- Tới lúc tuyển thêm tân binh rồi, việc này không thể kéo dài nữa.

- A, lại muốn tuyển thêm sao?

Nguyệt Phi Nhan nghe vậy đôi mắt không khỏi trừng lớn.

Mục Lương bình thản hỏi:

- Đương nhiên rồi, dựa vào diện tích hiện tại của vương quốc Huyền Vũ, ngươi cho rằng binh sĩ Không Quân hiện tại đủ dùng sao?

Nguyệt Phi Nhan nghiêng đầu suy nghĩ một chút, hiện tại binh sĩ Không Quân có gần tám ngàn người, trong đó tân binh là hai ngàn người, nếu so sánh với vương quốc Huyền Vũ khổng lồ thì đúng là chênh lệch khá cao.

- Tốt, ta sẽ sắp xếp.

Nguyệt Phi Nhan giơ tay nghiêm chào tỏ vẻ đã hiểu.

- Thân là đội trưởng, ngươi nên để ý những chuyện này nhiều một chút.

Mục Lương giơ tay gõ nhẹ vào mũ giáp trên đầu cô gái tóc đỏ.

- Cộc cộc ~~~

Nguyệt Phi Nhan vươn tay ôm lấy mũ giáp, đáp:

- Ta biết rồi mà ~~~

- Đúng rồi, ngươi nói tới nơi này để làm chút chuyện, đó là chuyện gì vậy?

Nguyệt Phi Nhan nghĩ tới điều gì đó, tròng mắt màu đỏ trừng lớn, vội hỏi:

- Chẳng lẽ lại có Hư Quỷ trà trộn vào đây sao?

Mục Lương lắc đầu đáp:

- Không phải, ta tới để thực nghiệm hệ thống phòng ngự mới vừa chế tạo xong, xem coi nó có hoạt động hay không?!

- Hệ thống phòng ngự mới?

Nguyệt Phi Nhan nghi ngờ lẩm bẩm một tiếng.

Mục Lương trả lời xong thì bay lên, hướng về phía bãi đáp Hải Quan trước Thiên Cức Quan.

Cô gái tóc đỏ thấy thế vội vã đi theo, muốn nhìn hệ thống phòng ngự mới do Mục Lương nghiên cứu trông như thế nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận