Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1569: Thị Sát Tiểu Thành



Dụ~~~

Giọt máu bị tinh thạch hấp thu, sau đó lan tràn khắp bên trong tài liệu hung thú như là tơ nhện, đi thành một vòng tròn dọc theo các mạch lộ.

Một lát sau, Máy Quay Phim tỏa ra ánh sáng, gợn sóng vô hình khuếch tán ra bên ngoài.

Ly Nguyệt khẩn trương hỏi:

- Thành công rồi à?

- Chắc là vậy.

Nguyệt Thấm Lan vươn tay cầm lấy Máy Quay Phim với ánh mắt mong chờ.

Sau khi khải linh, Máy Quay Phim tỏa ra ánh sáng ấm áp, đặc biệt là tinh thạch ma thú cấp 8 được khảm ở bên trên, trông nó càng ngày càng giống như một viên bảo thạch thiên nhiên.

- Thử xem.

Mục Lương nói với giọng rõ ràng.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, quay đầu nhìn về phía Mục Lương:

- Ta sử dụng nó như thế nào?

Mục Lương nhẹ giọng hướng dẫn:

- Ngươi ấn vào viên tinh thạch ma thú kia, tiếp đó ghé mắt vào bên trên.

- Được, để ta thử.

Nguyệt Thấm Lan đáp một tiếng, bắt đầu thao tác dựa theo lời nói của Mục Lương.

Dụ ~~~

Sau khi cô ấn tinh thạch ma thú, tinh thạch ma thú cấp 8 nhẹ nhàng chấn động một cái.

Sau đó Nguyệt Thấm Lan đưa mắt nhìn vào bên trong, thứ hiện ra trong tầm mắt nàng là một màn ảnh hình chữ nhật, trong màn hình là phòng làm việc, co còn có thể nhìn thấy Mục Lương và Ly Nguyệt.

- A, hình ảnh chỉ có một mặt thôi.

Cô kinh ngạc thốt lên.

- Như vậy mới thuận tiện cho việc quay chụp và phát ra.

Mục Lương ôn hòa giải thích.

Nguyệt Thấm Lan bừng tỉnh, nàng như suy nghĩ gì đó rồi nói:

- Ta hiểu rồi, nó giống như hình ảnh trong điện thoại di động.

- Đúng vậy, nó cũng thuận tiện cho việc chỉnh sửa sau này.

Mục Lương gật đầu.

- Vậy làm thế nào để phát ra?

Ly Nguyệt tò mò hỏi.

- Ngươi thử nhấn hai lần vào tinh thạch ma thú xem.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Được, để ta thử.

Nguyệt Thấm Lan vươn tay ấn vào tinh thạch ma thú hai lần.

Dụ ~~~

Tinh thạch ma thú cấp 8 trên Máy Quay Phim lại tỏa sáng lần nữa, sau đó bắn ra một màn ảnh hình chữ nhật trên khoảng trống bức tường trong phòng làm việc.

Nội dung hình ảnh chính là Mục Lương và Ly Nguyệt, thần sắc trên mặt hai người đều rất rõ ràng.

Ly Nguyệt thán phục:

- Quá chân thật, nó không giống như là thu hình ảnh mà giống như là thực tế hơn.

- Xem ra nó hoạt động còn tốt hơn trong tưởng tượng của ta.

Mục Lương cũng cảm thấy khá là kinh ngạc.

Nguyệt Thấm Lan lộ ra vẻ mặt chờ mong, ưu nhã nói:

- Nếu dùng cái này để quay phim điện ảnh thì nhất định sẽ rất rung động.

- Dùng để quay phim điện ảnh sao?

Đôi mắt đen nhánh của Mục Lương trở nên thâm thúy, ánh mắt sáng rực nhìn về phía cô gái ưu nhã.

- Có chuyện gì vậy?

Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ hỏi.

-....

Sau đó, cô mới phản ứng lại, gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng, ngay cả lỗ tai cũng ửng hồng.

- Hai người làm sao thế?

Ly Nguyệt nghi ngờ quay đầu lại.

- Không có gì.

Khóe môi của Mục Lương hơi vểnh, đè nén ý niệm kỳ quái trong lòng xuống.

- Hừ, không đứng đắn!

Nguyệt Thấm Lan nhỏ giọng thầm thì một câu.

Ly Nguyệt chớp chớp đôi mắt màu trắng, hết nhìn Mục Lương rồi lại nhìn Nguyệt Thấm Lan, nàng luôn cảm thấy có thứ gì đó không thích hợp.

Nguyệt Thấm Lan vội vàng nói qua chủ đề khác, oán trách hỏi:

- Mục Lương, ngươi nói còn có linh khí chỉnh sửa video, linh khí lưu trữ và phát video, chúng đâu rồi?

- Hai kiện linh khí này cần thời gian để chế tạo, trước tiên cứ để cho Tuyết Cơ dùng Máy Quay Phim luyện tay một chút, tìm xem góc độ quay chụp và lấy cảnh như thế nào.

Mục Lương phối hợp cô gái ưu nhã nói qua chủ đề khác.

- Được thôi.

Nguyệt Thấm Lan tiếc nuối gật đầu.

Anh suy nghĩ một chút, hỏi:

- Ngươi đã đưa kịch bản phim cho Tuyết Cơ chưa?

- Đương nhiên là rồi, thậm chí ta đã tìm được diễn viên, lời kịch cũng đã học thuộc, bọn họ đều đang luyện tập mỗi ngày.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Nhanh như vậy sao!

Mục Lương hơi nhướng mày.

Nguyệt Thấm Lan giải thích:

- Tất cả mọi người đều chờ mong được quay phim điện ảnh, cho nên rất nghiêm túc.

- Xem ra áp lực của ta không nhỏ rồi, phải nhanh chóng chế tạo linh khí chỉnh sửa video mới được.

Mục Lương nói nửa đùa nửa thật.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng điệu khẩu thị tâm phi:

- Ngươi đừng nóng vội, từ từ rồi sẽ xong thôi.

- Mục Lương, ăn bữa tối xong rồi hãy làm tiếp.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nhắc nhở.

- Ừ, ngươi nhắc ta mới cảm thấy đói bụng.

Anh cười khẽ một tiếng, không ngờ hắn lại bận rộn lâu như vậy.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Trong phòng bếp còn rất nhiều món, ngươi bảo Tiểu Lan hâm nóng lại là được.

- Đi thôi.

Mục Lương gật đầu.

………..

Ở Tiểu thành do thành Huyền Vũ cai quản ở thành Tát Luận.

Mục Lương và Ly Nguyệt, Mễ Á đi tham quan Khu dân cư, bên tai đều là tiếng búa gõ vào tường.

Trong nhà lầu, các công nhân của Xưởng Trang Trí đang bận rộn sửa sang nhà ở, mỗi người sẽ có ba đến bốn tên công nhân tạm thời hỗ trợ.

Đông đông đông~~~

Tiếng gõ vang lên bên tai không dứt, hơn phân nửa Tiểu Thành đều đang sửa chữa, nửa tháng nữa cần phải mở cửa Phố Buôn Bán, đồng thời để dân chúng vào ở nhà mới.

Nhóm của Mục Lương băng qua con đường chính rộng rãi, đi đến khu vực trung tâm của tòa thành này.

Nơi đây là vị trí của Phố Buôn Bán mới, vị trí ở ngay chính giữa là Trung Tâm Huyền Vũ, cũng là kiến trúc nổi bật nhất trong tòa thành này.

- Mục Lương, chúng ta có cần trang trí bề ngoài của những tòa nhà lầu này không?

Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi.

Mễ Á chớp chớp đôi mắt màu đỏ, nhìn xung quanh một vòng rồi nói:

- Ta không thể nhận rõ phương hướng....

Ngoại trừ Trung tâm Huyền Vũ tương đối đặc biệt thì các kiến trúc khác đều có hình dạng giống nhau, vuông vức thẳng từ trên xuống dưới.

Nếu như là người không quen thuộc Tiểu thành thì sẽ rất dễ dàng bị lạc đường.

Mục Lương lắc đầu, bình tĩnh nói:

- Tường ngoài không cần trang trí, đến lúc đó phủ lên biển quảng cáo, vừa có thể làm tiêu chí phân biệt, vừa có tác dụng tuyên truyền cửa hàng.

Anh chịu ảnh hưởng bởi hoàn cảnh của kiếp trước, cho nên hiểu rất rõ tầm quan trọng của quảng cáo, chỉ cần quảng cáo hay thì sẽ không lo không bán được hàng hóa.

- Ngươi có tính toán thì tốt rồi.

Ly Nguyệt nhỏ giọng đáp.

Khóe môi của Mục Lương hơi cong lên, ôn hòa nói:

- Ta sẽ không làm bất cứ điều gì mà mình không chắc chắn.

Mễ Á nhìn dáng dấp tràn đầy tự tin của anh, trong lòng có chút xúc động, nhất thời quên dời đi ánh mắt.

Mục Lương vươn tay vẫy vẫy trước mặt cô gái tai mèo, cười hỏi:

- Thế nào, chẳng lẽ trên mặt ta dính bẩn sao?

- A? Không có gì.

Ánh mắt của Mễ Á có chút né tránh, đôi tai mèo trên đầu hơi cuộn lại.

Anh quan tâm hỏi:

- Ngươi cảm thấy không thoải mái sao?

Mễ Á khẽ nhếch môi hồng, thấp giọng đáp:

- Không có, ta rất khỏe.

- Vậy là tốt rồi.

Anh cười khẽ một tiếng.

-.....

Tròng mắt của Mễ Á co rụt, trong đầu hiện lên nụ cười vừa rồi của Mục Lương.

Cộp cộp cộp~~~

Bối Vi Nhân bước nhanh tới, nở nụ cười rồi hành lễ:

- Thành chủ đại nhân tới cũng không thông báo trước một tiếng, làm hại ta không thể tiếp đón từ xa.

Mục Lương cười một tiếng, giơ tay gõ nhẹ vào đầu Bối Vi Nhân:

- Vậy lần sau ta nói cho ngươi biết, ngươi sẽ ba quỳ chín lạy nghênh đón ta sao?

Bối Vi Nhân lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, sau đó lại khôi phục thành bình thường, cười nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận