Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 631: Thú Thiết Cốt

Vệ Ấu Lan lặng lẽ thở phào, lẩm bẩm cái gì:

- Thành chủ rất ít khi tức giận, cha làm sao lại chọc giận đại nhân đây?

Trong phòng làm việc, Mục Lương cầm lấy một đống xương hung thú đặt ở trên bàn làm việc, lấy ra bản thiết kế 'Linh khí đại pháo'.

- Hay dùng đầu khớp xương của Thú Thiết Cốt nhỉ?

Ánh sáng lóe lên trong mắt của anh, anh lẩm bẩm bảo.

Thú Thiết Cốt, tên như ý nghĩa, đầu khớp xương loài hung thú này cứng rắn như sắt, lại dùng phương pháp đặc biệt tiến hành xử lý, trình độ cứng còn có thể tăng thêm gần một lần.

Mục Lương dựa theo hình dạng trong bản thiết kế, dùng bốn khối xương bả vai của nó chế tạo ra bốn cái khung nửa hình tròn.

Sau đó, anh cần phải tiến hành xử lý, kích hoạt ra đặc tính tài liệu.

- Phương pháp xử lý đầu khớp xương của nó hình như là dùng lửa nung khô như khối sắt, lại luộc trong nước hai giờ.

Mục Lương nhớ lại một hồi, sau đó lấy ra nồi Lưu Ly, bỏ vào đầu khớp xương Thiết Cốt Thú, lại ném vào một cục than lớn.

Anh giơ tay lên, ngọn lửa phun ra từ lòng bàn tay, quấn lấy xương hung thú và cục sắt, bắt đầu nung khô.

Cọt kẹt,

Cửa thư phòng bị đẩy ra, tiểu hầu gái bưng vào một ly nước ép ngô.

Hơi nóng đập vào mặt, Vệ Ấu Lan chịu đựng không lui lại, cái trán rất nhanh chảy ra rất nhiều mồ hôi.

- Để đó, đi ra ngoài đi.

Mục Lương vẫn không quay người lại, nói một câu.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan thở phào, đặt ly pha lê xuống xoay người rời khỏi.

Ngoài cửa phòng làm việc.

Nguyệt Thấm Lanđi tới, còn chưa đi vào, đã cảm nhận được hơi nóng.

Cọt kẹt,

Cửa phòng bị mở ra, thân ảnh nho nhỏ đi ra, sau đó động tác nhẹ nhàng chậm chạp đóng lại cửa phòng

Tiểu hầu gái thở ra một hơi, giơ tay lau mồ hôi trên trán

- Mục Lương lại đang chế tạo linh khí?

Nguyệt Thấm Lan hiếu kỳ hỏi.

- Hình như là vậy!

Vệ Ấu Lan yếu ớt đáp.

- Ta vào xem thử.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng nói.

Vệ Ấu Lan nhỏ giọng nhắc nhở:

- Đại nhân Thấm Lam, trong phòng làm việc rất nóng.

- Không có việc gì.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã khoát tay, váy Lam Tinh trên người tản mát ra ánh sáng nhàn nhạt.

Cô đẩy cửa ra đi vào, ngay lập tức có một luồng hơi nóng đập vào mặt, đủ để tóc người nhen lên đốm lửa.

Váy Lam Tinh tỏa ra ánh sáng cuồn cuộn, chống đỡ hơi nóng.

- Có chuyện gì không?

Mục Lương nghiêng đầu nhẹ giọng hỏi.

- Không có việc gì, ta chỉ muốn nhìn một chút.

Nguyệt Thấm Lan nhấc lên lông mi nhỏ dài, hơi nóng làm cho cô không thể mở mắt ra được.

Cô thích lúc không có việc gì, hoặc khi lười biếng, tìm cơ hội đứng ở bên người Mục Lương.

Lúc này, nhiệt độ trong phòng làm việc đã đạt đến 100 ºC.

- Nơi đây rất nóng.

Mục Lương để ra một tay, khoác lên trên người Nguyệt Thấm Lan, khí tức lạnh lẻo thả ra, vờn quanh cơ thể nữ nhân ưu nhã.

- Ta đã làm cho ngươi phân tâm rồi, hay là ra ngoài trước vẫn tốt hơn.

Nguyệt Thấm Lan vội vàng nói, muốn xoay người rời đi.

Mục Lương cười một tiếng nói:

- Không cần, ngươi ở bên cạnh ta đi, quá trình chế tạo linh khí cũng sẽ không quá khô khan.

- Vậy được.

Gò má của Nguyệt Thấm Lan hơi phiếm hồng.

Mục Lương dời lực chú ý đặt vào trong nồi, theo nhiệt độ ngọn lửa càng cao, miếng sắt đen từng bước được hòa tan, bám vào mặt ngoài tài liệu hung thú.

Thời gian chậm rãi trôi qua, nửa giờ sau, năm ngón tay của anh hợp lại, ngọn lửa biến mất.

Trong nồi, bốn khối xương hung thú đã biến thành màu đen tuyền.

- Còn phải ngâm hai giờ.

Mục Lương đưa tay ngưng tụ ra nguyên tố nước, hóa thành dòng nước rơi vào trong nồi, ngập bốn khúc xương.

- Mục Lương, ngươi đang muốn chế tạo linh khí gì?

Nguyệt Thấm Lan hiếu kỳ hỏi.

Nhiệt độ trong phòng làm việc đã khôi phục bình thường

- Linh khí đại pháo.

Mục Lương giải thích một câu

- Linh khí đại pháo?

Cô chớp chớp con mắt màu xanh nước biển, đây là linh khí gì?

- Nếu như thành công, đây sẽ là một kiện linh khí có lực sát thương rất mạnh.

Trong lòng Mục Lương đầy mong đợi nói.

- Thật để cho người khác chờ mong.

Cô thản nhiên ngồi xuống, yên tĩnh nhìn Mục Lương chế tạo linh khí.

- Còn có thể chế tạo lựu đạn cho Không Quân dùng.

Trong đôi mắt màu đen thâm thúy của anh lóe lên ánh sáng, trong đầu anh lại có ý tưởng mới.

Thử nghĩ một cái, Không Quân cưỡi ong thợ, ở trên trời ném lựu đạn công kích kẻ địch dưới mặt đất, không phải tương đương máy bay ném bom ở Địa Cầu sao?

Lựu đạn Không Quân, dùng thuốc nổ là được, hay là dùng chất lỏng của quả Bom?

Mục Lương đưa tay chống lấy cằm, nhớ lại kiến thức vật lý cấp hai và cấp 3, liên quan tới quá trình chế tạo thuốc nổ.

- Thuốc nổ chưa chắc có uy lực lớn như chất lỏng của qủa Bom, hay là dùng vật liệu có sẵn cũng được.

Mục Lương lầm bầm lầu bầu.

Thuốc nổ cũng có thể bảo người nghiên cứu ra, chế thành pháo hoa để ngắm, hoặc là tín hiệu pháo hoa cũng có thể.

Mục Lương suy nghĩ, ngồi xuống, kéo qua trang giấy, lại một lần nữa vùi đầu viết.

- Lại nghĩ được cái gì rồi?

Nguyệt Thấm Lan một tay sờ vào cằm, nhìn Mục Lương viết ý tưởng.

Cô rất đối quen thuộc với cảnh tượng này, Mục Lương chỉ cần nghĩ tới chuyện gì thứ gì, đều sẽ viết xuống trước tiên.

Sau khi viết xong, sẽ hành động, chế tạo ra nội dung trên giấy.

- Đầu óc của Mục Lương không giống với người bình thường.

Nguyệt Thấm Lan âm thầm cảm thán một tiếng.

.................

Bên trong phòng làm việc, Mục Lương vùi đầu viết phương pháp luyện chế thuốc nổ, để chuẩn bị cho đại pháo sau này.

Dùng chữ của thế giới này, viết ra đặc tính thuốc nổ, nguyên liệu đặc biệt, những điểm cần chú ý.

Nửa giờ sau.

Mục Lương đặt bút xuống, cầm lên tờ giấy viết đầy chữ.

- Xem một chút đi.

Anh đưa tờ giấy cho Nguyệt Thấm Lan.

Nữ nhân ưu nhã đưa tay tiếp nhận, đôi mắt xinh đẹp của cô đọc từ trên xuống dưới một lần.

Mục Lương đứng lên, quan sát xương Thú Thiết Cốt trong nồi Lưu Ly, mặt ngoài xương hung thú xanh đen trong nước đang nổi bong bóng như đang hô hấp.

- Mục Lương, thuốc nổ này thực sự có thể chế tạo được sao?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hỏi.

Từng công thức đọc vào đã nhức đầu, cùng với nguyên liệu chưa từng nghe qua.

Chế tác thuốc nổ cần dùng đến lưu huỳnh, que diêm cùng than củi, ba loại tài liệu này, cô chỉ nhận biết mỗi than củi.

- Chỉ cần tìm được que diêm và lưu huỳnh, vậy có thể.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Que diêm và lưu huỳnh, ta sẽ bảo người đi hỏi thăm và lưu ý.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu.

Mục Lương suy nghĩ một chút, mỉm cười nói:

- Khả năng bọn họ không gọi là que diêm và lưu huỳnh, cứ dựa theo đặc tính tài liệu đi tìm.

Thế giới này không giống với Địa Cầu, nếu có que diêm và lưu huỳnh, khả năng cũng không gọi bằng hai tên này.

- Ừm, nhớ rồi

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng đáp, cầm tờ giấy rời khỏi phòng làm việc

Mục Lương suy nghĩ một chút, đứng lên đi vào gốc trong phòng làm việc, tìm trong đống tài liệu hung thú chất thành núi, rất lâu mới tìm được tài liệu anh cần.

Đó là bốn khúc xương đùi của Thiềm Thừ Tám Chân.

Thiềm Thừ Tám Chân là hung thú cấp 6, lúc chưa tiến hóa tới cấp 6, nó chỉ có sáu chân, nên được gọi là Thiềm Thừ Sáu Chân.

Quân nỏ chính là dùng xương đùi của Thiềm Thừ Sáu Chân chế thành, vốn có sức bền cực mạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận