Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1885: Đương Nhiên, Ta Không Thích Gạt Người Khác



Y Lệ Y suy nghĩ một chút rồi khuyên nhủ:

- Dì Ngọc, đừng ra tay với em ấy quá nặng.

- Không sao đâu, con bé da dày thịt béo, không cần phải lo lắng cho con bé.

Dì Ngọc nghiêm túc đáp.

Sau đó, cô còn bảo đảm:

- Lão sư Y Lệ Y hãy yên tâm, nhất định con bé sẽ hoàn thành bài tập về nhà trong hôm nay.

- Vâng, cảm ơn dì.

Y Lệ Y nín cười, cầm bánh bao đạp xe đạp đến Trường Học.

- Mất mặt quá mức rồi, ta không nên đi khoe khoang khắp nơi.

Dì Ngọc tức đến ngứa răng, nàng rất muốn lập tức xông vào Trường Học để “dạy dỗ” con gái một trận.

Cách đó không xa, thống lĩnh Huyền Điểu đã xem toàn bộ quá trình từ đầu đến đuôi, không khỏi cảm thấy kinh ngạc, Trường Học là cái gì?

Cô nghiêng đầu hỏi:

- Trường Học là nơi nào?

Tiểu Tử giải thích:

- Đó là nơi mà các đứa bé đi học, mọi người có thể học tập biết chữ, hiểu được thường thức cuộc sống và nhiều thứ khác.

- Người Thú cũng có thể đi sao?

Thống lĩnh Huyền Điểu kinh ngạc hỏi.

- Đương nhiên rồi, chỉ cần là người dân chính thức của thành Huyền Vũ thì đều có thể miễn phí đến Trường Học, người lớn cũng có thể đến lớp dành cho người trưởng thành để học tập biết chữ.

Tiểu Tử ngây thơ giải thích.

- Người trưởng thành cũng là miễn phí sao?

Thống lĩnh Đầu Chó ngạc nhiên hỏi.

Tiểu Tử gật đầu thật mạnh:

- Đúng rồi, chỉ cần có thẻ căn cước thì đều được miễn phí.

Thống lĩnh Huyền Điểu và thống lĩnh Đầu Chó liếc nhìn nhau rồi trầm mặc.

Ở vương quốc Người Thú, chỉ có người phú quý mới cho con cái của mình đi học biết chữ, Người Thú bình thường làm gì có điều kiện đó, thậm chí còn không thể sống nổi.

Trong mắt của thống lĩnh Huyền Điểu lộ vẻ chờ mong, nàng hỏi:

- Chúng ta có thể đến tham quan Trường Học sao?

- Tất nhiên là được.

Tiểu Tử gật đầu, mang hai người đi về phía Trường Học.

Khi ba người bước vào Trường Học thì vừa lúc là thời gian đi học, bọn nhỏ đã ngồi ngay ngắn trong lớp.

Thống lĩnh Huyền Điểu và thống lĩnh Đầu Chó đứng ở bên ngoài, lắng nghe tiếng tập đọc đồng thanh trong lớp học, trong lòng không cách nào bình tĩnh được.

Cả hai nhìn thấy rất nhiều đứa bé Người Thú ngồi trong lớp, bọn họ chơi đùa với những đứa bé nhân loại khác, cười nói vui vẻ.

Đến giờ ra chơi thì mọi người cùng nhau đi vệ sinh, cùng đi sân trường nhảy dây hay đánh cầu lông, tất cả đều vui vẻ và hòa thuận.

- Thành Huyền Vũ thật sự rất tốt.

Thống lĩnh Huyền Điểu nhẹ giọng lẩm bẩm.

Thống lĩnh Đầu Chó thấp giọng nói:

- Để các Người Thú tới làm việc ở đây có vẻ là một ý định không tồi.

- Đúng thế.

Thống lĩnh Huyền Điểu chậm rãi gật đầu nhận đồng.

………..

Bên trong sân bay Ngoại Thành thành Huyền Vũ.

Phi thuyền vận chuyển khổng lồ an tĩnh đậu một bên, nhóm Kiến Thợ đang vận chuyển hàng hóa lên trên phi thuyền, hàng hóa lần này phần lớn là các túi lương thực như gạo, khoai lang, lúa mì, v.v…

- Mọi người nhanh tay nhanh chân lên một chút, ba giờ nữa phi thuyền sẽ cất cánh rồi!

Nhân viên phục vụ hô to.

Lần này, phi thuyền cần đi đến vương quốc Người Thú, toàn bộ nhân viên công tác đi theo cũng đều được đổi thành Người Thú và Nửa Người Thú.

- Cẩn thận một chút, những rương này đều là rượu, khi vận chuyển phải cực kỳ lưu ý, đừng va chạm hay lật ngược nó.

- Còn những rương này đựng dầu ngô, chú ý phòng chống cháy nổ...

Hơn ba trăm tên nhân viên phục vụ chạy qua chạy lại bận rộn kiểm kê số lượng hàng hóa, quy hoạch vị trí chất hàng bên trong khoang thuyền, tận lực khiến con thuyền được cân bằng nhất.

Khi Mục Lương và Mễ Á, Hạ Lạc, Thái Khả Khả tới nơi thì chín mươi phần trăm hàng hóa đã đưa vào bên trong khoang thuyền.

Người quản lý thấy Mục Lương đến liền vội vã chào đón.

Người quản lý cung kính hành lễ nói:

- Thành chủ đại nhân, tại sao ngài lại đích thân đến đây vậy?

- Thế nào, ta không thể tới à?

Mục Lương liếc nhìn hắn.

Người quản lý sợ hãi nói:

- Ta không có ý này.

- Xem ngươi sợ kìa.

Mục Lương cười một cái, cất bước đi tới phi thuyền.

-...

Người quản lý đổ mồ hôi trán, hắn dám nói đùa với thành chủ đại nhân sao?

Người quản lý phục hồi tinh thần lại rồi vội vàng đuổi theo Mục Lương.

- Toàn bộ hàng hóa đã kiểm tra xong chưa?

Mục Lương bình thản hỏi.

Người quản lý đáp với giọng điệu nghiêm túc:

- Thành chủ đại nhân yên tâm, chính ta đã kiểm tra và đối chiếu, tất cả đều khớp với số lượng trên đơn đặt hàng.

- Ừm, đừng làm cho gạo và lúa mì bị ẩm mốc.

Mục Lương dặn dò.

Trên phi thuyền có Thủy Tinh Ngư, không khí bên trong sẽ trở nên ẩm ướt, cho nên cần phải chú ý hơn một chút.

Trên phi thuyền vận chuyển cỡ lớn mới có Thủy Tinh Ngư, đây là chuẩn bị cho khoảng cách phi hành dài, phi thuyền vận chuyển cỡ trung và nhỏ thì không có.

- Vâng.

Người quản lý cung kính đáp.

Mục Lương quay đầu hỏi:

- Được rồi, có thể cất cánh đúng giờ sao?

- Vâng, nửa giờ sau sẽ đúng giờ cất cánh.

Người quản lý nghiêm mặt trả lời.

- Ừm, rất tốt.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, lại hỏi:

- Nhóm người của vương quốc Người Thú tới chưa?

- Bẩm thành chủ đại nhân, các người thú Kỵ Sĩ đã tiến vào phi thuyền vận chuyển, tọa kỵ và xe thú của bọn họ cũng đã được sắp xếp xong xuôi, nhưng thống lĩnh của bọn họ còn chưa tới.

Người quản lý bẩm báo.

- Mục Lương, cần ta đi xem sao?

Mễ Á nhẹ giọng hỏi.

- Không vội, vẫn còn nửa giờ nữa.

Mục Lương hơi nhướng mày.

Anh vừa nói xong thì đã thấy xe thú chạy tới từ phía xa.

Không lâu sau, xe thú dừng ở bên ngoài sân bay, cửa buồng xe mở ra, Tiểu Tử và thống lĩnh Huyền Điểu, thống lĩnh Đầu Chó bước xuống xe.

- Thành chủ đại nhân, xin lỗi vì chúng ta tới muộn.

Tiểu Tử ngượng ngùng nói.

- Là lỗi của ta, chúng ta đã đi dạo quá lâu.

Thống lĩnh Huyền Điểu xin lỗi.

Mấy ngày nay, ở thành Huyền Vũ đã khiến cô mở mang tầm mắt, hiện tại cô rất thích nơi đây, thậm chí bắt đầu sinh ra ý niệm ở lại chỗ này, chỉ là rất nhanh đã bị bản thân bác bỏ.

- Không có đến trễ, các ngươi đến rất đúng giờ.

Mục Lương nói không chút để ý.

Thống lĩnh Huyền Điểu hít một hơi thật sâu, nghiêm mặt hỏi:

- Mục Lương các hạ, ngươi thật sự hy vọng người thú tới thành Huyền Vũ làm việc sao?

- Đương nhiên, ta không thích gạt người khác.

Mục Lương cười đáp.

- Được rồi, sau khi trở về ta sẽ nói chuyện này với Thú Vương.

Thống lĩnh Huyền Điểu nói hết sức nghiêm túc.

- Ừ, cảm ơn.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, rõ ràng cảm giác được thái độ của thống lĩnh Huyền Điểu đối với thành Huyền Vũ đã có biến hóa rất lớn.

Lúc này, thống lĩnh Huyền Điểu mới nhìn về phía phi thuyền khổng lồ, trên mặt không nén nổi sự kinh ngạc.

Cái này thật sự có thể chở mọi người bay lên trời? Hơn nữa chỉ cần ba ngày là có thể đến vương quốc Người Thú?

Mục Lương bình thản nói:

- Hàng hóa đều đã được vận chuyển vào trong khoang thuyền, thuộc hạ của ngươi đã kiểm nghiệm qua, ngươi cần đích thân kiểm hàng lần nữa sao?

- Ta cảm thấy nên xem xét một chút.

Thống lĩnh Đầu Chó nghiêm mặt nói.

- Ừm, mang hai vị đây đi kiểm hàng đi.

Mục Lương quay đầu liếc nhìn người quản lý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận