Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 614: Linh Khí Không Có Tình Cảm.

Đôi môi màu hồng phấn của cô khẽ nhếch, hỏi:

- Vậy Hoa lão kia, phái người nhìn chằm chằm sao?

- Không cần, ta sẽ bảo Ong Chúa nhìn chằm chằm lão.

Mục Lương lạnh nhạt nói

Thiên Cức Quan nhiều ong thợ như vậy, bọn họ chính là thám tử tốt nhất.

- Đã biết.

Ngôn Băng như có điều suy nghĩ gật đầu.

- Đi đi, điều tra rõ lai lịch của lão.

Mục Lương khoát tay áo

- Vâng.

Ngôn Băng hành lễ một cái, xoay người rời khỏi.

- Tuyệt đối trúng mục tiêu, năng lực rất thú vị, cực kỳ thích hợp dùng cung và súng ngắm.

Mục Lương cảm thán một tiếng, cầm lấy du ký mạo hiểm tiếp tục lật xem.

Quyển Du Ký Mạo Hiểm Lai Phúc tập 3 nhắc đến tin tức ba tòa thành lớn.

Thành Ngự Thổ, một thành phố lớn do gia tộc Vũ Thị khống chế, thành chủ là cao thủ cấp 8.

Dân cư thành phố này có khoảng chừng bảy chục ngàn người, cũng là một thành lớn khan hiếm nguồn nước.

- Không có nguồn nước?

Mục Lương kinh ngạc chớp mắt.

Không có nguồn nước làm sao xây dựng thành phố lớn, còn tụ tập nhiều người như vậy?

Anh mang theo nghi hoặc, lật qua trang kế tiếp.

Mục Lương liếc mấy cái, đọc nội dung viết, nhất thời hiểu ra.

- Thì ra là thành lớn do kẻ trộm xây nên.

Con ngươi màu đen của anh lóe lên.

Nước trong thành sử dụng, chắc là dựa vào ăn trộm giành được!

Mục Lương nhếch lên khóe môi, lạnh nhạt nói:

- Nghề ăn trộm, chắc rất giàu có nhỉ?

Thành Ngự Thổ, thành chủ sở hữu năng lực khống chế đất đá, theo lời truyền là do gia tộc truyền lại.

Trong thành Ngự Thổ rất hỗn loạn, lúc vào thành đều phải lưu ý tài sản của bản thân, nếu không không cẩn thận rất dễ bị trộm đi.

- Một tòa thành thú vị.

Mục Lương yên lặng ghi nhớ thành Ngự Thổ ở trong lòng.

Anh mở ra trang kế tiếp của quyển du ký, là thông tin về một thành phố lớn khác.

Cộc cộc cộc,

Lúc này, cửa thư phòng lần thứ hai bị gõ.

- Vào đi.

Mục Lương không ngẩng đầu lên tiếng.

- Đại nhân, tiểu thư A Đát Trúc cùng Gỉa Lỗ các hạ của thành Tương Lai muốn gặp ngài.

Vệ Ấu Lan yếu ớt nói.

Mục Lương nghe vậy ngẩng đầu lên, lạnh nhạt nói:

- Để bọn họ vào đi!

- Vâng

Vệ Ấu Lan rời khỏi thư phòng, quay lại phòng liên lạc, truyền lại tin tức cho Úng Thành.

Đôi mắt của Mục Lương tiếp tục lật xem du ký mạo hiểm.

Nửa giờ sau, cửa thư phòng lần thứ ba bị gõ vang, A Đát Trúc với Gỉa Lỗ đi vào trong.

- Mục Lương các hạ.

A Đát Trúc với Gỉa Lỗ cung kính khom lưng hành lễ

- Nói đi, lần này đến vì chuyện gì?

Mục Lương khép lại quyển sách, bưng lên tách trà nóng nhấp một miếng.

- Lần này tới chào hỏi, chủ yếu vì truyền lại ý của hai vị trưởng lão.

A Đát Trúc cung kính đáp:

- Thành Tương Lai chúng ta nguyện ý hợp tác lâu dài với thành Huyền Vũ, đồng ý mở phòng bán vé máy bay Huyền Vũ.

- Vậy chúc cho chúng ta hợp tác vui vẻ.

Mục Lương mỉm cười.

- Còn có một việc, là liên quan tới tài liệu thú Lục Phù.

A Đát Trúc khẽ nhếch bờ môi, tiếp tục nói:

- Dự tính lần sau thời điểm máy bay Huyền Vũ đến thành Tương Lai Thành, có thể tiến hành giao dịch.

- Bây giờ không có?

Ngón tay của anh gõ bàn một cái.

- Vâng.

A Đát Trúc thành thật trả lời.

- Được rồi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Anh nhìn về phía hai người, bình tĩnh hỏi:

- Còn có chuyện khác sao?

- Mục Lương các hạ…..

A Đát Trúc muốn nói lại thôi mím môi một cái.

- Nếu không có gì thì có thể rời đi!

Sắc mặt của Mục Lương bình tĩnh đáp.

- Mục Lương các hạ, ta muốn gia nhập vào thành Huyền Vũ các ngươi.

A Đát Trúc nhắm mắt nói

- Còn có ta.

Gỉa Lỗ vội vã phụ họa một tiếng.

- Ồ?

Mục Lương kinh ngạc chớp mắt, cảm giác hứng thú hỏi:

- Vì sao?

- Không biết Mục Lương các hạ có biết kế hoạch Linh Khí Hóa Cơ Thể Người hay không?

Biểu cảm trên mặt A Đát Trúc nghiêm túc nói.

- Nói một chút thử xem.

Hai mắt của anh híp lại, thân thể dựa vào ghế sau lưng, hai tay khoanh đặt ở mặt bàn.

- Thành Tương Lai có một kế hoạch, chính là biến con người thành linh khí, dựa dựa vào tinh thạch hung thú để sống, có thể thoát khỏi nhu cầu ăn và uống của cơ thể, trên lý thuyết có thể sẽ sống mãi.

A Đát Trúc trầm giọng nói.

- Ừm, tiếp tục.

Mục Lương rất bình tĩnh.

-...

A Đát Trúc hơi sửng sốt, phản ứng của Mục Lương thật sự quá bình tĩnh.

Cô ta suy nghĩ một chút, lập tức hiểu, cười khổ nói:

- Xem ra Mục Lương các hạ đã biết từ trước.

Anh từ chối cho ý kiến cười cười.

Cô ta hít sâu một hơi, sắc mặt nghiêm túc nói:

- Mà kế hoạch này sắp thành công.

Con ngươi của Mục Lương hơi trừng lớn, kinh ngạc hỏi lại:

- Thật?

- Vâng.

Gỉa Lỗ chắc chắc gật đầu.

- Thú vị, không nghĩ tới thật sự thành công.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên ánh sáng, trong lòng vô cùng kinh ngạc, người thực sự có thể biến thành linh khí sau đó tiếp tục sống à?

- Sau khi kế hoạch thành công, chúng ta sẽ là nhóm người đầu tiên được chọn để cải tạo thành linh khí.

A Đát Trúc trầm thấp kể.

Gỉa Lỗ nói tiếp, giọng khổ sở:

- Chúng ta không muốn biến thành linh khí, chỉ có thể rời khỏi thành Tương Lai.

- Biến thành linh khí có thể sống mãi, không tốt sao?

Mục Lương cười cười nhìn hai người.

- Không tốt.

Hai người không chút do dự lắc đầu.

A Đát Trúc u oán nói:

- Sau khi biến thành linh khí, biết mất đi khứu giác, vị giác, xúc giác, là linh khí không có cảm tình, chúng ta cũng không muốn sống như thế.

- Nên các ngươi muốn tìm thành Huyền Vũ làm nơi nương tựa?

Mục Lương hiểu quyết định của hai người.

A Đát Trúc với Gỉa Lỗ xấu hổ gật đầu, đây coi như là trốn tránh, dễ dàng khiến người ta kiêng kỵ.

-...

Đôi mắt của Mục Lương rơi vào im lặng, thực lực của hai người đều ở cấp 6, thành Huyền Vũ chỉ còn thiếu nhân tài như vậy.

Anh gằn từng chữ:

- Gia nhập Huyền Vũ Thành có thể, nhưng cần ký một cái khế ước.

- Khế ước?

Vẻ mặt của A Đát Trúc và Gỉa Lỗ mờ mịt.

- Mục Lương các hạ, chúng ta không hiểu khế ước này là cái gì?

Gỉa Lỗ cười khan nói.

- Một loại khế ước để các ngươi không phản bội cũng không làm hại lợi ích của thành Huyền Vũ.

Mục Lương cười cười, nói bổ sung:

- Nếu không, sẽ để cho các ngươi sống không bằng chết.

- Chuyện này...

A Đát Trúc khẽ nhếch môi, biết đối phương vẫn có phòng bị với bọn họ.

Cô ta cúi đầu suy nghĩ một hồi, sau đó kiên định nói:

- Ta đồng ý.

Muốn thoát khỏi thành Tương Lai, gia nhập Huyền Vũ Thành là lựa chọn tốt nhất, dù sao mình cũng dùng thân phận người bỏ trốn, nên phải làm cho đối phương yên tâm.

Ngẫm nghĩ thành Huyền Vũ tốt như thế, không phải đánh đổi một số thứ, muốn gia nhập cũng không dễ dàng.

- A Đát Trúc…..

Gỉa Lỗ ngạc nhiên, cứ như vậy đồng ý à?

A Đát Trúc cất bước về phía trước, khuôn mặt chăm chú nói:

- Đến đây đi, cần ta làm như thế nào?

- Nhắm mắt lại, thả lỏng tinh thần.

Mục Lương nhếch lên khóe môi.

Thiếu nữ tóc trắng bạc nghe vậy nghe theo, chậm rãi nhắm mắt, chỉ là lông mi rung động, hiển hiện ra trong lòng cô ta đang rất lo lắng

Mục Lương đưa ra ngón trỏ và ngón giữa, vẽ ra đồ án khế ước ong chúa trên trán thiếu nữ tóc trắng bạc, định ra điều ước hạn chế.

Hai ngón tay nhấn một cái, đồ án khế ước hạ xuống, in vào trên trán thiếu nữ tóc trắng bạc, sau đó lóe một cái rồi biến mất, chưa kịp nhìn thấy đã biến mất.

- Tốt lắm.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

- Vậy thì xong rồi?

A Đát Trúc mở mắt ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận