Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1684: Bắt Đầu Xây Nhà Hàng Lẩu



Kha Đa Lạp đứng ở đuôi thuyền, nhìn chằm chằm vào màn sương mù cao ngất trời, và thở phào nhẹ nhõm.

Hắn nheo mắt lại một cái, mơ hồ nhìn thấy một sinh vật xuất hiện trong sương mù, cái bóng khổng lồ, lớn hơn cả bốn con tàu lớn cộng lại, nó đang bay trên không trung chứ không phải trên mặt biển.

- Đó là cái gì?

Kha Đa Lạp trợn to mắt, vội vã thi triển ma pháp “Thiên Lý Nhãn”, muốn nhìn rõ sinh vật trong kênh Sương Mù.

Chỉ là chờ hai mắt hắn tỏa sáng, kênh Sương Mù đã khôi phục như bình thường, hình chiếu vừa rồi đã biến mất, tựa như chưa từng xuất hiện.

………..

Trong thư phòng, Nguyệt Thấm Lan giúp sắp xếp các tài liệu trên mặt bàn, xếp chúng thành từng loại, cất những tài liệu thường dùng vào ngăn kéo và đặt những tài liệu khác lên giá sách phía sau.

Cô nhìn Mục Lương đang ngồi trên long ỷ, ưu nhã nói:

- Mục Lương, hôm nay ngươi đến Phố Buôn Bán đúng không?

- Ừm.

Mục Lương cụp mắt gật đầu.

Anh muốn trực tiếp xây dựng một nhà hàng lẩu, phải mở nhà hàng lẩu càng nhanh càng tốt.

Hai ngày này, anh đều ở trong phòng làm việc, còn gọi cả Già Lạc, Lê Nhã , Lê Tuyết tới hỗ trợ suốt đêm, chế tạo ra hai mươi chiếc nồi tự đun, để nhà hàng lẩu có thể mở cửa sớm nhất có thể.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu nói:

- Hôm nay, Hồ Tiên bề bộn nhiều việc, ta đi với ngươi.

- Được.

Mục Lương nở nụ cười.

Nửa giờ sau, hai người xuất phát.

Lần này, Mục Lương không dẫn bọn hộ vệ khu Trung Ương theo, thi triển thiên phú năng lực, mang theo Nguyệt Thấm Lan bay thẳng đến Phố Buôn Bán.

Lúc này là 10h sáng, Phố Buôn Bán kín người hết chỗ, nhìn từ trên trời xuống toàn bộ khu buôn bán, trừ kiến trúc cao ốc thì đều là đầu người.

- Phố buôn bán vẫn còn quá nhỏ.

Mục Lương cảm thán nói.

Anh đang suy nghĩ có nên xây một trung tâm mua sắm trong Phố Buôn Bán, giống như những trung tâm thương mại trong kiếp trước của anh không.

Trên thực tế, nói đúng ra thì Trung tâm Huyền Vũ chính là một trung tâm thương mại, hơn nữa còn là trung tâm thương mại cao cấp, được coi như một khu phức hợp thương mại và dân cư.

- Sau này sẽ thử lại.

Mục Lương nhẹ giọng tự nói.

Nguyệt Thấm Lan kéo tay Mục Lương, ôn nhu hỏi:

- Ngươi muốn xây nhà hàng lẩu ở đâu?

- Xây bên cạnh Trung tâm Huyền Vũ, nơi có khu đất trống.

Mục Lương cúi đầu nhìn xuống.

Ở phía bên trái của trung tâm, có một vùng đất trống rộng 500 mét vuông, ban đầu được dành để xây dựng các cửa hàng mới.

- Nhiều người quá, trước tiên chúng ta sơ tán bọn họ đi.

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói.

- Chuyện này đơn giản.

Mục Lương cong cong khóe môi.

Anh mang theo cô từ trên trời giáng xuống, hạ cánh xuống trung tâm của vùng đất trống. Sự xuất hiện của cả hai thu hút sự chú ý của những người xung quanh..

- Không phải nói Phố Buôn Bán cấm phi hành trên không, tại sao bọn họ lại được bay?

Có người đưa ra nghi vấn.

- Suỵt, không muốn sống nữa sao, người này chính là chủ thành Huyền Vũ ~

Thành chủ thành Huyền Vũ ở trên đất của mình, muốn bay thế nào thì bay thế đó.

Tiếng huyên náo nhỏ đi rất nhiều, dân chúng đều tò mò đánh giá Nguyệt Thấm Lan với Mục Lương.

- Các vị, nơi này cần phải sửa sang lại, xin hãy rời đi càng sớm càng tốt.

Giọng nói bình tĩnh của Mục Lương vang lên bên tai những người xung quanh.

Dụ ~

Vô thanh vô tức, lấy Mục Lương làm trung tâm, mặt đất rộng 500 mét vuông xung quanh bừng sáng chói lọi, tạo thành một mô hình hình vuông.

Đây là bức tường mà Mục Lương khống chế nguyên tố ánh sáng tạo ra, sẽ không làm người khác bị thương, mà còn có thể dùng như một lời cảnh báo. Đoàn người xôn xao, dồn dập rời khu vực có ánh sáng, tiếp tục quan sát cách đó không xa.

- Được rồi, ta chuẩn bị bắt đầu.

Mục Lương hài lòng nói.

- Vâng.

Nguyệt Thấm Lan hiểu ý, bước ra ngoài.

Mục Lương chờ cô rời khỏi khu vực có ánh sáng, bắt đầu xây dựng nhà hàng lẩu.

- Bắt đầu.

Anh hơi chuyển động ý nghĩ một chút, lưu ly xuất hiện từ dưới chân hắn, như nước chảy bao trùm cả khu đất trống, đồng thời dưới đáy ngưng tụ ra mấy cây cọc dài năm thước, ghim thật sâu vào trong đất, giúp lớp nền ổn định hơn.

Công việc xây dựng vẫn tiếp tục, các lớp lưu ly được xếp chồng lên nhau và cô đặc lên trên, dần dần tạo thành một tòa nhà cao năm mét.

Bề mặt của lưu ly đã thay đổi, từ mịn như gương sang kết cấu mờ không đồng đều, có thể cách ly tầm nhìn từ bên ngoài đồng thời giảm tác động của ánh sáng.

Hình dạng của tòa nhà là hình hộp, ngoại trừ một số hàng cửa sổ thông gió và vật liệu bằng kính, thì không có gì đáng ngạc nhiên.

- Bình thường hơn ta nghĩ.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ giọng tự nói.

Tuy nhiên, việc xây dựng chỉ mới bắt đầu, nhà hàng lẩu không thể đơn giản như vậy.

Khi Mục Lương tiếp tục di chuyển, phần trên cùng của tòa lầu biến thành một mái nhà với ngói lưu ly mảnh nhỏ tầng tầng trùng điệp, thoạt nhìn có vẻ bình dị lại không kém sự xa hoa.

- Khi treo một dãy đèn lồng đỏ dưới mái hiên sẽ có cảm giác Trung Hoa.

Mục Lương nhẹ giọng tự nói.

Kiếp trước anh đã từng đến Sơn Thành, đã nhìn thấy cảnh đêm của động hồng nhai, thích kiến trúc nơi đó, vì vậy tòa nhà của nhà hàng lẩu được xây dựng trên cơ sở này, tuy có vẻ giống, nhưng không phải giống hệt.

Động tác của Mục Lương không ngừng, và tiếp tục trau chuốt hình dạng của tòa nhà lưu ly để làm cho nó cao hơn.

- Đây là ma pháp gì, trước đây chưa từng thấy qua.

- Thật là lợi hại, tuy không hiểu được, nhưng thực sự rất kinh người.

- Lại là cửa hàng mới sao, không biết là mua bán cái gì?

Người vây xem không ngừng thốt lên, ngạc nhiên trước khả năng của Mục Lương, lại rất hiếu kỳ đây là ma pháp gì, với vốn kiến ​​thức dự trữ của họ thì không thể hiểu nổi.

Nửa giờ sau, anh hoàn thành trang trí bên ngoài nhà hàng lẩu, tiếp theo sẽ tiến hành trang trí nội thất..

Anh đi vào tòa nhà lưu ly, sử dụng năng lực để chia tòa nhà thành 5 tầng, tầng 3 ở giữa là nhà bếp và khu vực chuẩn bị thức ăn. Sử dụng tầng 3 làm bếp để rút ngắn khoảng cách khi giao món ăn.

Nguyên liệu được mang ra từ bếp và gửi lên tầng 1 và tầng 5 với khoảng cách như nhau.

Mục Lương dựng bàn vuông và ghế ăn bằng lưu ly, xây một phòng độc lập riêng trên mỗi tầng, đủ cho hai mươi người cùng ăn lẩu trong phòng.

Anh nghiên cứu vị trí các ghế để có thể di chuyển phục vụ hợp lý dễ dàng.

Nhà hàng lẩu rất lớn, có năm tầng, ngoài bếp ở tầng ba, bốn tầng còn lại là khu ăn uống đủ cả trăm bàn.

Vì thế, Mục Lương đã xây dựng các quầy thanh toán ở mỗi tầng để tránh việc trốn hóa đơn.

Nguyệt Thấm Lan đi bước vào nhà hàng lẩu, nhìn quanh cửa hàng, nhìn mấy cái bàn vuông, lẩm bẩm nói:

- Lớn quá, còn thiếu rất nhiều nồi nấu lẩu...

- Để thợ phường sửa chữa qua đây, bắt đầu lắp đặt thiết bị, hai ngày sau sẽ khai trương nhà hàng lẩu.

Mục Lương bình tĩnh nói.

- Gấp như vậy sao?

Nguyệt Thấm Lan khẽ hé môi.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Mấy ngày nữa, chúng ta sẽ phải rời đây, thừa dịp trước khi rời đi vận hành thử để xem hiệu quả kinh doanh.

Anh muốn xem khả năng mở rộng của nhà hàng lẩu, nếu như buôn bán tốt, anh không ngại thay đổi nhà năm tầng thành sáu tầng, bảy tầng, tám tầng thậm chí cao hơn.

P/s: Đầu tháng, cầu đẩy kim phiếu, đề cử (mong các bạn đề cử hic) 2 bộ mới của team mình là Lãnh Chúa Toàn Dân: Binh Chủng Của Ta Biến Dị (Dịch) và Lãnh Chúa Toàn Dân: Bắt Đầu Xây Dựng Tiên Vực Bất Hủ (Dịch). Cứ 20kp, mình sẽ bạo 1 chương Gia Viên nha!

Bạn cần đăng nhập để bình luận