Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 570: Điện Thoại Của Thành Huyền Vũ

Phong Vũ ngước mắt nhìn về phía cô gái tóc trắng, dò hỏi:

- Gà Ba Màu đâu?
A Đát Trúc lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nói:

- Trưởng lão Phong, các ngươi chậm một bước rồi, Gà Ba Màu đã bị Mục Lương đem về thành Huyền Vũ.

- Mục Lương!
Tay của Phong Vũ run một cái, nhíu mày hỏi:

- Hắn tới thành Tương Lai?

- Đúng vậy, ta tận mắt nhìn thấy hắn.
A Đát Trúc nghiêm túc gật đầu.
Chí Hải trầm giọng hỏi:
- Hắn đến chỉ vì Gà Ba Màu thôi sao?
A Đát Trúc lắc đầu, thành thật trả lời:
- Thuộc hạ không biết, còn một chuyện nữa, Mục Lương nói muốn hợp tác với thành Tương Lai chúng ta.
- Hợp tác với chúng ta?
Chí Hải và Phong Vũ đều trợn tròn hai mắt, không khỏi liếc nhìn nhau. .
- Đúng vậy, hắn cần tài liệu hung thú Lục Phù Thú, có thể dùng nước, đồ ăn, lục thực và các loại vật phẩm khác để giao dịch.
A Đát Trúc đáp.
Chí Hải cau mày nói:
- Ta nhớ trong kho có rất nhiều tài liệu hung thú Lục Phù Thú.
- Hắn muốn tài liệu Lục Phù Thú để làm cái gì?
Phong Vũ nhíu mày hỏi, nghĩ trăm lần cũng không ra.
- Ta cũng không biết.
A Đát Trúc rũ mắt nhìn xuống.
Phong Vũ và Chí Hải liếc nhau, bốn mắt chớp chớp, cân nhắc lợi và hại. .
- Trưởng lão, chúng ta có giao dịch với thành Huyền Vũ không?
Giả Lỗ thử hỏi. .
- Lão Phong, ngươi nghĩ thế nào?
Chí Hải khàn giọng hỏi. .
- Mặc dù chúng ta có xung đột với thành Huyền Vũ, nhưng không thể không thừa nhận bọn họ có rất nhiều đồ tốt.
Phong Vũ yên lặng trong phút chốc, tiếp tục nói:

- Nếu Mục Lương mở miệng trước thì chúng ta có thể hợp tác thử xem, dù sao thành Tương Lai chúng ta sẽ không có hại.
Chí Hải bĩu môi, mỗi khi nhớ lại hình ảnh chật vật của bản thân khi bị Rùa Đen trấn áp, hắn tức giận tới mức bốc khói.
Nhưng nếu cẩn thận suy nghĩ, đối phương có thực lực mạnh như vậy nhưng lại không tấn công thành Tương Lai, chứng minh trước mắt đối phương không có ác ý đối với thành Tương Lai bọn họ.

- Vậy thì hợp tác thử xem.
Chí Hải thuận miệng đáp.
Nhưng dù nghĩ như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không đặt chân vào thành Huyền Vũ, hắn không muốn mất mặt một lần nữa, nơi đó đã tạo thành bóng ma tâm lý trong lòng hắn.
Phong Vũ nghe vậy nhìn về phía cô gái tóc trắng, nghiêm túc nói:

- A Đát Trúc, ngươi phụ trách đàm phán với thành Huyền Vũ, chúng ta có thể giao dịch tài liệu hung thú với bọn hắn.

- Vâng, ta hiểu rồi.
Trong lòng A Đát Trúc rất kinh ngạc, nhưng vẫn trả lời rất nhanh.
Nàng lại hỏi:
- Hai vị trưởng lão muốn giao dịch hàng hóa gì?
- Nước và thức ăn.
Phong Vũ bình tĩnh nói.
Hắn nhớ tới cháu gái đáng yêu, lại nói:
- Có thể giao dịch một ít trái cây, đặc biệt là quýt.
Cháu gái của trưởng lão Phong rất thích ăn quýt.
- Vâng.
A Đát Trúc gật đầu ghi nhớ.
- Đi thôi.
Phong Vũ khoát tay. .
- Vâng.
A Đát Trúc và Giả Lỗ rời đi chính sảnh.
Hai người sánh vai đi trên hành lang, đưa mắt nhìn nhau, một giây sau đồng thời thở phào.
Cô gái tóc trắng sợ các trưởng lão sẽ phản đối, nàng không biết nếu bọn họ từ chối thì có đắc tội với thành Huyền Vũ hay không.
- Chúng ta đi kho hàng thôi.
A Đát Trúc giơ tay cột mái tóc dài lên cao, trông có vẻ giỏi giang hơn rất nhiều.
Hai người rời khỏi Phủ Thành Chủ, mang theo thuộc hạ đi về phía kho hàng.
Một tiếng trôi qua, sau khi được các thuộc hạ đếm kỹ nhiều lần, xác định tài liệu Lục Phù Thú có tổng cộng là mười tám khối.
- Mang chúng theo, chúng ta đi thành Huyền Vũ.
A Đát Trúc ra lệnh.
- Rõ!
Thuộc hạ cung kính đáp, đặt tài liệu Lục Phù Thú vào túi da, vác lên vai rời khỏi kho hàng.
Trên đường đi tới Rùa Đen.
- Nói thật, ta có chút thích thành Huyền Vũ.
A Đát Trúc chớp mắt nói.
Nàng nhớ lại vở kịch ‘Công chúa Bạch Tuyết’ vừa xem lúc sáng, từng bức họa khiến nàng không thể nào quên được.
Giả Lỗ chấn động tinh thần, thấp giọng hỏi:
- Đừng nói là ngươi cũng sinh ra ý định chạy trốn đấy?
- Không được sao?
A Đát Trúc lườm Giả Lỗ một cái. .
- Cái này... Cũng không phải không được.
Giả Lỗ bĩu môi. A Đát Trúc liếc Giả Lỗ, xua tay cười nói:
- Ta nói giỡn thôi.
Đáy mắt của Giả Lỗ thoáng qua một tia bất đắc dĩ. Cô gái tóc trắng nói năng nghiêm túc như vậy, hắn cảm thấy không giống như là đang nói đùa. Giả Lỗ hạ giọng bình tĩnh nói:
- Ngươi không có vướng bận gì ở thành Tương Lai, nếu muốn đi thì không ai có thể ngăn cản ngươi.
Người nhà của hắn đều ở thành Tương Lai, hắn không có cách nào nói đi là đi giống như A Đát Trúc. A Đát Trúc chớp mắt, nàng không có trả lời, không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì.
Đạp đạp đạp...
- Lại tới.
A Đát Trúc xuyên qua Sơn Hải Quan, đi vào Phố Buôn Bán.
- Hôm nay, người nhiều lắm.
Giả Lỗ nhìn quanh con đường đầu tiên ở Phố Buôn Bán, người qua người lại rất đông đúc, có gần chín thành người đều mang theo túi da thú.
Ở phía sau hai người, đi theo sáu tên thuộc hạ, đều vác theo túi da thú, bên trong đầy tài liệu của Thú Lục Phù .
- Làm sao bây giờ?
Khuôn mặt của Giả Lỗ nghiêm túc, nhìn chăm chú lên đám người lui tới.
- Trực tiếp đi tìm Mục Lương.
Âm thanh của A Đát Trúc Thanh lạnh lùng vang lên.
- Ừm.
Giả Lỗ chậm rãi gật đầu.
A Đát Trúc nghiêng đầu mắt liếc Giả Lỗ, con mắt thuần trắng híp lại.
- Làm thế nào?
Sắc mặt của Giả Lỗ không hiểu hỏi.
Cô ta bĩu môi nói:
- Ngươi là đội trưởng, còn hỏi ta phải làm sao à?
Đầu của Giả Lỗ tràn đầy âm u, mặc dù A Đát Trúc nói không sai, nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy khó chịu.
Thiếu nữ tóc trắng cất bước đi về phía trước, xuyên qua hai con đường ở Phố Buôn Bán, đi tới cổng của Úng thành.
- Xin lấy ra thẻ căn cước.
Khuôn mặt của hộ vệ nghiêm túc, nói.
Giọng của A Đát Trúc vang lên lạnh nhạt:
- Xin thông báo một tiếng, chúng ta muốn gặp thành chủ đại nhân, đến để giao dịch tài liệu Thú Lục Phù.
Hộ vệ quan sát kỹ hai người, sau đó cùng trao đổi ánh mắt với đồng nghiệp, rồi nói:
- Mời chờ một chút.
Hộ vệ nghiêm túc nói.
Hắn quay người đi vào trong Úng thành, dừng lại phía trước một căn phòng.
Đây là nơi nghỉ ngơi của hộ vệ Úng thành, hộ vệ mở cửa, đi vào trong nhà.
Trong phòng, có bốn tên thủ vệ đang ngủ trưa, âm thanh ngáy to chấn động cả tai.
Hắn đi nhẹ nhàng đến bên trong căn phòng tận cùng, đẩy cửa ra đi vào.
Trong phòng chỉ có một người với một con Trùng Cộng Hưởng cấp 5.
Bây giờ, tất cả thành Huyền Vũ đều dùng Trùng Cộng Hưởng để giao lưu hai nơi giống như điện thoại, theo thứ tự là Sơn Hải Quan với Úng thành, có thể liên lạc rất thuận tiện với Trung Ương.
- Có chuyện gì sao?
Người trong phòng hỏi.
Hộ vệ Úng thành thật thà nói:
- Liên lạc với bên khu Trung Ương, người thành Tương Lai đến, nói là mang đến tài liệu Thú Lục Phù, muốn gặp thành chủ đại nhân.
- Được.
Người phụ trách đáp lại, nhẹ nhàng đưa tay sờ vào trên người Trùng Cộng Hưởng.
- Ong ong ong !
Cánh của Trùng Cộng Hưởng bắt đầu chấn động, tần suất nhanh đến mức để cho người ta thấy không rõ.
- Đây là khu vực Trung Ương, có chuyện gì?
Giọng nữ yếu ớt vang lên từ đầu bên kia.
- Đây là Úng thành, có việc muốn bẩm báo với thành chủ.
Người phụ trách mở miệng nói.
- Nói đi.
Giọng nữ trở nên nghiêm túc.
- Người thành Tương Lai tới, nói là muốn giao dịch tài liệu Thú Lục Phù , muốn gặp thành chủ đại nhân.
Người phụ trách nói chậm từng chữ.

- Tốt, xin chờ một chút.
Giọng nữ lại lần nữa vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận